Thế Giới Mới: Hành Trình Sống Còn - Chương 44: **Trận Chiến Lại Đến**
Cập nhật lúc: 2024-09-23 20:29:58
Lượt xem: 0
Bầu không khí trong thành phố mỗi lúc một nặng nề khi những thông báo về các đợt tấn công mới của kẻ thù liên tục được đưa ra. Các nhóm phòng thủ đã được chia ra để bảo vệ các điểm trọng yếu, trong khi những người khác chuẩn bị tinh thần cho cuộc chiến khốc liệt sắp tới.
Sáng hôm đó, khi mặt trời vừa ló dạng, Linh Phương tỉnh giấc sau một đêm ngủ chập chờn. Cô cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí. Những tiếng còi báo động vang lên từ các trạm gác bên ngoài thành phố. Kẻ thù đã quay trở lại, và lần này, số lượng của chúng nhiều hơn trước gấp đôi.
Linh Phương nhanh chóng mặc áo giáp nhẹ, trang bị vũ khí cứu trợ, và tiến về cổng thành. Dù cô không phải chiến binh chính trong đội, nhưng cô hiểu rằng mình có một nhiệm vụ quan trọng. Cô phải hỗ trợ và chăm sóc những chiến binh bị thương, đồng thời giám sát việc bảo vệ nông trại phía sau. **Thiên Vân** và những người khác cũng đã sẵn sàng.
"Chúng ta có thể làm được," Linh Phương nói với Thiên Vân khi cả hai đứng trên bức tường thành nhìn xuống.
Trước mắt họ là hàng loạt kẻ thù từ ngoài không gian đang tiến gần, từng bước một, với dáng điệu quái dị. Những kẻ này mang hình hài kỳ lạ, chúng có vẻ như là sự kết hợp giữa kim loại và sinh học, với vũ khí sát thương mạnh mẽ và khả năng tấn công từ xa. Mỗi lần chúng tiến đến, cổng thành lại rung chuyển dưới sức nặng và sức công phá từ các đợt tấn công.
**Duy Khôi** và **Đình Lâm** đã tập trung các chiến binh ở tiền tuyến, trong khi **Bảo Khang** chỉ đạo từ xa, giám sát tất cả các hoạt động phòng thủ. Mọi người đều trong trạng thái sẵn sàng, sẵn sàng cho trận chiến lớn sắp xảy ra.
MEOW
---
Khi tiếng còi báo động vang lên lần thứ hai, cuộc chiến bắt đầu. Các chiến binh ở tiền tuyến lao vào tấn công, vũ khí của họ phát sáng trong ánh nắng ban mai. Những đường kiếm, những mũi tên và những tia năng lượng lóe lên trong không trung, nhắm thẳng vào đám quái vật đang tràn tới.
Linh Phương, dù không phải chiến binh, vẫn kiên cường đứng ở tuyến sau. Cô liên tục di chuyển giữa các chiến binh bị thương, sơ cứu và chữa trị cho họ ngay trên chiến trường. Những đợt sóng kẻ thù càng lúc càng nhiều, khiến cô cảm thấy áp lực đè nặng lên vai. Nhưng cô không cho phép mình lùi bước. Mỗi khi một chiến binh ngã xuống, cô đều nhanh chóng tiến đến, sử dụng kỹ năng của mình để cứu họ trước khi họ bị cuốn vào làn sóng tấn công.
---
Trên chiến trường, **Đình Lâm** và **Duy Khôi** dẫn đầu đội quân, đối mặt trực tiếp với những kẻ thù mạnh mẽ nhất. Những đường kiếm của họ nhanh như chớp, không để lại cơ hội cho kẻ thù phản công. Tuy nhiên, số lượng của đám quái vật quá đông, và các chiến binh bắt đầu dần kiệt sức.
"Bọn chúng không ngừng lại!" Duy Khôi hét lên khi vung kiếm, c.h.é.m đứt một kẻ thù khổng lồ. "Chúng ta cần một kế hoạch khác nếu không muốn thành phố bị phá hủy!"
**Hải Nam**, người phụ trách công nghệ và phòng thủ, ngay lập tức gửi thông báo qua kênh liên lạc. "Tôi đã kích hoạt hệ thống phòng thủ mới, các tháp pháo sẽ tự động nhắm vào những kẻ thù lớn nhất. Nhưng chúng ta cần thời gian để nó hoạt động ổn định."
Trên cao, những tháp pháo được điều khiển tự động bắt đầu nã đạn xuống đám quái vật. Tiếng nổ lớn vang dội khắp nơi, và những tia sáng lóe lên từ các tháp pháo khi chúng nhắm vào những con quái vật to lớn. Nhờ sự hỗ trợ của các tháp pháo, các chiến binh bắt đầu cảm thấy áp lực được giảm bớt. Tuy nhiên, kẻ thù vẫn còn rất nhiều và chúng không ngừng tràn vào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./the-gioi-moi-hanh-trinh-song-con/chuong-44-tran-chien-lai-den.html.]
---
Linh Phương lúc này đã đến gần cổng thành hơn để hỗ trợ những chiến binh bị thương nặng. Cô di chuyển một cách khéo léo, tránh những tia sáng và đạn bay trong không trung, nhanh chóng kéo các chiến binh về phía an toàn. Cô không ngừng sử dụng kỹ năng chữa trị của mình để giúp họ hồi phục, dù mỗi lần sử dụng kỹ năng, cô đều cảm thấy sức lực trong cơ thể mình bị hút cạn dần.
"Linh Phương!" Một giọng nói vang lên từ phía sau. Đó là Thiên Vân, cô bạn thân thiết của cô. "Cậu có ổn không?"
"Ổn. Mình vẫn trụ được," Linh Phương nói, dù cơ thể cô đã bắt đầu cảm thấy mệt mỏi. "Nhưng chúng ta cần thêm người để chăm sóc những người bị thương."
Thiên Vân gật đầu, rồi lập tức quay lại kêu gọi thêm người hỗ trợ. Họ không chỉ là chiến binh, mà còn là những người dân thường, những người đã được huấn luyện sơ cứu và chăm sóc. Mọi người cùng nhau làm việc, tạo nên một đội ngũ hỗ trợ mạnh mẽ ở tuyến sau.
---
Trong lúc đó, tại tiền tuyến, các chiến binh đang dần kiểm soát được tình hình. Những con quái vật lớn nhất đã bị hạ gục, và với sự trợ giúp của tháp pháo, hàng phòng thủ của thành phố đã vững vàng trở lại. Duy Khôi và Đình Lâm chỉ huy quân đội tấn công ngược lại, đẩy lùi đám quái vật về phía sau.
Sau nhiều giờ chiến đấu ác liệt, cuối cùng, trận chiến cũng kết thúc. Đám quái vật bị đẩy lui, và thành phố lại một lần nữa được bảo vệ an toàn. Nhưng cái giá phải trả là không nhỏ. Nhiều chiến binh đã ngã xuống, và những người sống sót đều kiệt sức. Những vết thương vẫn còn trên cơ thể họ, và trong lòng mọi người đều hiểu rằng đây chỉ là khởi đầu của một cuộc chiến dài và đầy gian truân.
---
Khi màn đêm buông xuống, Linh Phương ngồi bên ngoài ngôi nhà nhỏ của mình, nhìn lên bầu trời đầy sao. Trận chiến đã qua, nhưng cô biết rằng những trận chiến khác còn khốc liệt hơn sẽ sớm đến. Cô thở dài, cảm nhận sự mệt mỏi từ cơ thể nhưng đồng thời cũng thấy lòng mình nhẹ nhõm vì mọi người đều an toàn.
Thiên Vân bước đến, ngồi xuống bên cạnh cô. "Cậu đã làm rất tốt hôm nay, Phương."
Linh Phương cười nhẹ. "Tất cả mọi người đều đã cố gắng hết sức. Chúng ta chỉ vừa mới bắt đầu thôi."
Hai người ngồi im lặng, ngắm nhìn ánh sao lấp lánh trên bầu trời. Họ biết rằng cuộc chiến này sẽ còn kéo dài, nhưng với sự đoàn kết và kiên cường của mọi người, họ tin rằng thành phố này sẽ luôn vững vàng trước mọi kẻ thù.