Theo Đuổi Tình Yêu - Chương 117

Cập nhật lúc: 2025-04-21 08:09:16
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Còn có thể là gì nữa, Hứa Lộc nhếch mép cười, học theo dáng vẻ mỉa mai chói mắt của Lục Kiệm Minh, thần kinh tê dại, tình cảm bị đè nén, cô cũng có tính khí, cũng có oán trách: "Anh yên tâm, Hoắc Liên Đình không giống anh, ông ấy ngay thẳng hào hiệp, ôn hòa khoan dung, biết lắng nghe, những gì không nên hỏi ông ấy sẽ không hỏi, chúng tôi không nói về anh."

Lục Kiệm Minh mím môi, bàn tay nắm c.h.ặ.t t.a.y cô vô thức siết lại.

Anh nhìn chằm chằm nụ cười nhẹ của cô, giọng nói trầm xuống: "Vừa nãy cô còn tỏ tình với tôi, cô nhớ không?"

Hứa Lộc ước gì mình quên đi, tiếc là cô vẫn còn lý trí, ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của Lục Kiệm Minh, trong lòng đắng chát khó tả, cô khẽ nói: "Nhớ, tôi có chút thích anh... nhưng cũng chỉ là có chút thôi, không đến mức không có anh không được."

Bàn tay đang nắm chặt lấy cô đột nhiên buông thõng.

Hứa Lộc hít mũi, giả vờ bình tĩnh, cô chỉ vào nửa ly rượu còn lại trên bàn, nói: "Tôi có thể uống hết không?"

Lục Kiệm Minh mím chặt hàm, không nói gì.

Hứa Lộc liền cầm lên, uống cạn một hơi, khi đặt ly xuống, nói với Lục Kiệm Minh: "Tôi hơi buồn ngủ, lên lầu ngủ trước đây, phiền anh nói chị Thanh giúp tôi."

Trên lầu câu lạc bộ là phòng nghỉ, Hứa Lộc chống chế cơn say lên lầu, dùng thẻ quẹt mở cửa phòng.

Căn hộ rất đẹp, cô mỉm cười đi qua phòng khách, cảm thấy mình quả thực say rồi, lúc này mà vẫn có thể cười thỏa mãn.

Phòng tắm ở cạnh phòng ngủ, cô bước vào, tay không kiểm soát được lực, khi đóng cửa phát ra tiếng "ầm" rất lớn.

Trong tiếng ồn ào, Hứa Lộc không nhịn được nữa, ôm mặt khóc nức nở.

Cô không biết mình đã sai ở đâu, nhưng Trần Mỹ Trân và Hứa Chí Bình sắp ly hôn, cô thích một người, cũng chỉ là ảo mộng hão huyền.

Cuộc sống không có gì quá thuận buồm xuôi gió, cô đã hưởng thụ hơn hai mươi năm, chưa từng trải qua khó khăn, bây giờ trong sự mờ mịt, đã đến lúc cô phải trả giá từng chút một.

Dưới lầu một đám người quẩy tưng bừng đến gần một giờ, Giang Lâm và Đường Thiệu Kỳ mỗi người dìu một người, đưa Lục Kiệm Minh và Đường Thiệu Đường lên lầu.

Đường Thiệu Kỳ cả buổi tối chỉ lo thua chứ không lo uống rượu, cô bị Đường Thiệu Đường đè cong eo: "Anh trai em say cũng được đi, nhưng anh Kiệm Minh sao lại thế này?"

Đường Thiệu Đường vẫn chưa say đến chết, nghe thấy câu này nói líu lưỡi: "Cậu ấy, cậu ấy uống không lại tôi!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./theo-duoi-tinh-yeu/chuong-117.html.]

Lục Kiệm Minh đuôi mắt đỏ hoe, nhắm mắt cười lạnh.

Ra khỏi thang máy, Giang Lâm vừa mò túi quần tìm thẻ phòng, vừa hỏi: "Cậu ở phòng nào?"

Lục Kiệm Minh mở miệng toàn mùi rượu: "1806."

Đường Thiệu Kỳ ngạc nhiên: "Anh ấy không say!"

"Không say cái rắm." Giang Lâm mò ra thẻ, "1816."

Phòng 1816 ở phía bên kia, Giang Lâm dìu người tách khỏi Đường Thiệu Kỳ, phía sau Đường Thiệu Kỳ đỡ Đường Thiệu Đường dựa tường nghỉ ngơi, thở hổn hển nói: "Anh Giang Lâm lát nữa anh đến giúp em! Anh trai em nặng c.h.ế.t đi được!"

Giang Lâm đáp lại, đi được vài bước quay đầu nhìn người trên vai: "Uống nhiều vậy, cậu cãi nhau với Hứa Lộc à?"

Lục Kiệm Minh đột nhiên mở mắt, ánh mắt nhìn về phía cuối hành lang sâu thẳm và u ám, nhưng nhìn kỹ lại thấy chậm chạp, như đang suy nghĩ, một lúc sau mới nói: "Không quen cô ta."

Giang Lâm thở dài, quẹt thẻ mở cửa, đưa thẻ cho anh: "Tự vào được không? Tôi đi xem Thiệu Kỳ."

Lục Kiệm Minh vịn khung cửa nhận lấy, vung tay ra hiệu được rồi, đẩy cửa, tự mình vịn tường đi vào.

Giơ tay cắm thẻ vào ổ, mãi mà không cắm vào được, Lục Kiệm Minh cau mày nhìn kỹ, phát hiện bên trong đã có một thẻ, anh nhếch môi cười, không suy nghĩ nhiều, đưa tay bật đèn ở cửa ra vào phòng khách, ném thẻ còn lại lên tủ cửa ra vào, cởi cúc áo sơ mi đi vào trong.

Vào phòng tắm suýt nữa thì trượt chân, trên sàn có một lớp hơi nước, Lục Kiệm Minh tặc lưỡi, lẩm bẩm một câu: "Trình độ vệ sinh gì thế này..."

Dưới sảnh bar, Tiết Ấu Thanh cũng uống kha khá, dẫn trợ lý cũng đang say khướt đi xem có sót đồ gì không.

Mọi người chơi vui vẻ, Tiết Ấu Thanh trong lòng vui mừng, uất ức ly hôn cũng vơi đi phần nào, cô dẫn trợ lý lên lầu nghỉ ngơi.

Trong thang máy, cô hỏi: "Thẻ phòng đã đưa hết chưa?"

Trợ lý mở túi xách ra xem, hai bên ngăn, một bên là thẻ đã đưa, để tránh những người say xỉn gặp chuyện, người nào đi một mình thì cô chỉ đưa một thẻ, trong một xấp nhỏ bao đựng thẻ còn một thẻ, bên kia là thẻ chưa đưa, chỉ còn lại một bao đựng thẻ, bên trong vẫn còn nguyên hai thẻ.

Trợ lý cầm lên, nhìn thấy pinyin XU (Hứa), trợ lý nói: "Ai họ XU vậy?"

Tiết Ấu Thanh cầm lấy xem, chỉ có Hứa Lộc họ Hứa, cô nói: "Không phải đã bảo cô đưa thẻ phòng cho Hứa Lộc rồi sao?"

Loading...