Theo Đuổi Tình Yêu - Chương 88

Cập nhật lúc: 2025-04-16 05:05:53
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một đám phụ nữ đánh nhau túi bụi, Đường Thiệu Kỳ trốn sau lưng Hứa Lộc, Hoắc Tư Tư giằng co với một người phụ nữ, nhặt gạt tàn thuốc bị vỡ làm đôi trên đất định ném qua, Hứa Lộc đưa tay kéo cô ta lại, giọng nói lo lắng: "Cô điên rồi, cầm cái này sẽ đánh c.h.ế.t người đó!"

Hoắc Tư Tư bị người ta túm tóc, trừng mắt nhìn Hứa Lộc: "Cô ta đánh tôi trước!"

Cô ta cào cô một cái, cô liền muốn đánh c.h.ế.t cô ta à? Hứa Lộc đang định nói thì đột nhiên có một bóng người phủ xuống, Lục Kiệm Minh túm lấy Hoắc Tư Tư và người đang giằng co với cô ta, dùng sức trên tay, cả hai đồng thời kêu lên một tiếng đau đớn, cùng buông tay ra, buông tha cho nhau.

Hứa Lộc nhân cơ hội giật lấy gạt tàn thuốc trong tay Hoắc Tư Tư.

Đường Thiệu Đường và Giang Lâm chia nhau hành động, kéo những người khác đang đánh nhau ra. Quản lý quán bar thấy vậy, dẫn bảo vệ lên giải quyết hậu quả.

Đường Thiệu Kỳ bị dọa sợ hồi lâu, thấy Lục Kiệm Minh như thấy cứu tinh, òa khóc nhào vào lòng anh: "Anh Kiệm Minh! May mà anh đến kịp, nếu không em sẽ bị đánh c.h.ế.t mất!"

Đường Thiệu Đường kéo hai cô gái ra, quay đầu nói: "Đường Thiệu Kỳ, anh trai em ở đây này!"

Đường Thiệu Kỳ mặc kệ, giơ tay cho Lục Kiệm Minh xem: "Em bị thương rồi!"

Lục Kiệm Minh nắm lấy cổ tay cô ta, nhân cơ hội lùi lại một bước, tránh khỏi cái ôm của Đường Thiệu Kỳ, trong lúc đó, anh ngẩng đầu nhìn Hứa Lộc đang đứng bên cạnh.

Ánh mắt lạnh lùng, trông rất khó chịu.

Hứa Lộc chắp tay sau lưng, tiến lên một bước nhỏ, định nói gì đó, Lục Kiệm Minh lại cúi đầu, nhìn ngón tay của Đường Thiệu Kỳ dưới ánh đèn nhấp nháy, không nhìn thấy gì, anh kiên nhẫn hỏi: "Vết thương ở đâu?"

Đã đông m.á.u rồi, Lục Kiệm Minh không nói nên lời: "Em gái, bị thương nghiêm trọng như vậy, mau để Thiệu Đường đưa em đến bệnh viện xem."

Đường Thiệu Đường nghe thấy tiếng chạy đến, nắm lấy tay Đường Thiệu Kỳ, nhìn một cái, hận không thể nhét đứa em gái này lại vào bụng mẹ để tái tạo lại.

Hoắc Tư Tư bên cạnh đã bình tĩnh lại, đang gọi điện thoại, Lục Kiệm Minh đợi cô ta cúp máy mới đi qua dè dặt hỏi một câu, có sao không.

Hoắc Tư Tư cũng kiêu ngạo, vuốt tóc rối cười nói không sao.

Đường Thiệu Đường vội vàng đưa em gái về nhà lấy roi đánh, đi trước, Giang Lâm gọi điện thoại bảo tài xế đến đón, cũng đi trước.

Vở kịch kết thúc, quán bar đón một đợt khách mới, lấp đầy chỗ ngồi, DJ tăng âm lượng, tiếng nhạc đinh tai nhức óc.

Lục Kiệm Minh kéo tay áo phông của Hứa Lộc, kéo cô ra khỏi quán bar, kéo đến bên xe.

Chưa được bao lâu, chiếc xe đậu bên đường đã bị dán giấy phạt.

Lục Kiệm Minh giơ tay góng lên, gõ cửa sổ xe cộc cộc, anh tức giận, nhíu mày hỏi: "Chuyện gì vậy? Sao chỗ nào cũng có cô? "

Hứa Lộc vội vàng thanh minh: "Không liên quan đến tôi--"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./theo-duoi-tinh-yeu/chuong-88.html.]

"Không liên quan đến cô thì cô ở đây làm gì? Vừa rồi đánh nhau cả một đám, người khác đều đứng ngoài xem náo nhiệt, cô lại đứng giữa, cô giỏi tìm chỗ đứng như vậy, chờ người ta đập đầu cô à?"

Hứa Lộc ngẩn người: "Tôi vốn ở ngoài--"

"Cái gì mà ngoài trong, cô căn bản không nên xuất hiện ở quán bar này!" Giọng điệu của Lục Kiệm Minh còn nghiêm khắc hơn cả lúc họp, "Cô một mình đến chỗ này làm gì?"

Hứa Lộc bị khí thế của anh dọa sợ, nhỏ giọng nói: "Đến theo dõi Hoắc Tư Tư."

Lục Kiệm Minh mặc dù đã sớm dự đoán, nhưng khi nghe thấy vẫn cảm thấy tức muốn lộn ruột: "Cô thích theo dõi người khác như vậy à? Cô không sợ c.h.ế.t hay là cực kỳ yêu công việc, hay là có bệnh gì, một ngày không theo dõi người khác là cô khó chịu à?"

Hứa Lộc nói: "Tôi không có bệnh--"

"Không có bệnh thì ai làm cái công việc c.h.ế.t tiệt này? Cô ký hợp đồng bán thân với ông chủ, cả đời phải làm cái này à?" Lục Kiệm Minh tức giận hỏi cô, "Đầu óc cô có vấn đề à?"

Hứa Lộc mím môi không nói.

Trước đó khi xin lỗi anh ở văn phòng, mắt cũng không chớp mà đảm bảo, nói gặp chuyện không ổn sẽ lập tức chạy, thoáng cái lại xảy ra chuyện này.

Thật sự muốn giống Đường Thiệu Đường chọc đầu em gái mình vậy mà chọc đầu cô.

Cô cúi đầu không nói, Lục Kiệm Minh khó chịu liếc cô một cái, khóe mắt cảm thấy có thứ gì đó rơi xuống đất, nhìn kỹ thì thấy một giọt chất lỏng màu đen đỏ nhỏ xuống bên chân cô.

Tim anh đập mạnh, nắm lấy bàn tay đang buông thõng bên cạnh của cô.

Mặt bên của gốc ngón trỏ bị rách một vết thương, dài gần một centimet, m.á.u chảy dọc theo ngón tay, chảy đầy cả ngón tay.

Lục Kiệm Minh nghẹn ngào: "Bị thương sao không nói?"

Hứa Lộc giọng nói nghèn nghẹn: "Cũng không nghiêm trọng lắm."

Lục Kiệm Minh nghe thấy không ồn, tay kia nhẹ nhàng nâng cằm cô lên.

Dưới ánh đèn đường rực rỡ, lông mi Hứa Lộc ướt át, trong mắt còn đọng lại hơi nước: "Tôi thấy Đường Thiệu Kỳ sắp bị đánh mới xông vào, không muốn gây chuyện..."

Tác giả có lời muốn nói: Kiệm Minh, qua những lần cãi nhau thường xuyên như vậy của hai người, tôi thấy rồi, anh và Tiểu Lộc không hợp nhau.

Xin anh hãy đề phòng, đừng rung động.

 

Loading...