Thét chói tai nữ vương - 16
Cập nhật lúc: 2025-02-04 00:25:59
Lượt xem: 0
Cô hừ một tiếng, lạnh lùng nói: "Thu lại vẻ mặt ngu ngốc đó đi. Đừng tưởng rằng tôi bị nữ quỷ theo dõi thì các cậu có thể đắc ý."
Cùng lúc đó, cô lại mở danh bạ, gọi cho ba mình.
"Ba à? Cái tòa nhà văn phòng lần trước ba nói có vấn đề ấy, tìm đại sư xử lý chưa? Cho con xin số điện thoại của ông ta đi."
"Không, khi nào con nói người ta là kẻ lừa đảo? Ba nhớ nhầm rồi." Cô liếc nhìn Chu Lệ Na đang run rẩy, bình thản nói tiếp: "Đúng vậy, có người bạn gặp chuyện không hay. Vâng, ba gửi số qua cho con nhé."
Cúp máy, cô ngay lập tức gọi cho mẹ mình. Giọng điệu vẫn tự nhiên như không:
"Mẹ ơi, con vừa đụng phải kẻ ăn vạ. Chuyển cho con 100 triệu, con muốn trát c.h.ế.t cô ta."
Sau khi nhận được tiền, Chúc Ương mới nhàn nhã cất điện thoại đi, nhìn về phía Chu Lệ Na. Cô không nói không rằng, đá ghế của đối phương lật nhào, sau đó ung dung ngồi xuống ghế sofa.
"Tạ Tiểu Manh, rót cho tôi ly nước."
Rồi cô khoanh tay, nhìn Chu Lệ Na, nhướng mày:
"Nói đi, con quỷ đó rốt cuộc là cái quái gì? Luật chơi của nó như thế nào? Những gì cậu biết, nói hết ra cho tôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thet-choi-tai-nu-vuong/16.html.]
Dưới ánh đèn mờ nhạt, Chu Lệ Na bị trói chặt trên ghế, nước mắt nước mũi tèm lem, cố gắng giãy giụa nhưng sức lực đã sớm cạn kiệt. Chúc Ương ngồi vắt chân, lười biếng nhìn cô ta, trong khi Tạ Tiểu Manh thì thong thả gọt trái cây, chốc chốc lại đưa một miếng vào miệng nhai rôm rốp.
Chu Lệ Na nuốt nước bọt, giọng run rẩy: “Tớ… tớ kể hết! Kể hết ngay đây! Nhưng các cậu phải hứa không làm gì tớ…”
Chúc Ương nhướng mày, lắc lắc cái ly nước trong tay: “Tùy xem mày có thành ý hay không.”
Chu Lệ Na cắn răng, hít sâu một hơi rồi bắt đầu kể.
Mưa Bụi Tháng Ba
“Các cậu còn nhớ đợt nghỉ 1/5 tớ về quê, trên đường cao tốc gặp tai nạn giao thông không? Chính là cái vụ tai nạn liên hoàn lên cả hot search ấy?”
Tạ Tiểu Manh nhớ ra, kinh ngạc: “À! Cái vụ đó hả? Hơn hai chục người chết, thảm lắm! Lúc ấy còn tưởng mày xong rồi!”
Chu Lệ Na méo mặt: “Tớ cũng tưởng thế… Nhưng không hiểu sao, giữa đống xe móp méo đó, tớ chỉ bị thương nhẹ. Ra viện về trường còn được đám bạn tổ chức tiệc mừng sống sót nữa.”
Chúc Ương chậc một tiếng: “Không c.h.ế.t đã may, mày còn muốn lên hẳn bàn thờ ngồi để người ta đốt tiền vàng cho mày à?”
Chu Lệ Na rùng mình, vội tiếp tục: “Ban đầu tớ cũng nghĩ là may mắn thôi. Nhưng đến tuần trước, tớ nhận được một cái đĩa CD kỳ lạ. Không biết vì sao, lúc ấy tớ như bị thôi miên, không tự chủ được mà mở nó ra xem…”
Nói đến đây, cô ta co rúm lại, hạ giọng: “Vừa xem xong, tớ nhận được một cuộc gọi. Đầu dây bên kia là một giọng nói kỳ quái… Nó nói rằng… vốn dĩ tớ phải c.h.ế.t trong vụ tai nạn đó. Là do Diêm Vương ghi nhầm sổ sinh tử nên tớ mới sống sót. Nhưng vì tớ đã thoát nạn, nên bây giờ muốn tiếp tục sống thì phải tham gia một trò chơi.”