Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 154
Cập nhật lúc: 2024-11-13 17:00:15
Lượt xem: 27
Trên đường trở về, Quý Vân hâm mộ không thôi: “Nếu tớ mà kiếm được nhiều tiền như vậy, ba tớ chắc chắn sẽ đòi một nửa, còn mẹ tớ sẽ bắt tớ mua trang sức cho bà hay đưa bà đi du lịch vòng quanh trái đất! Còn cậu thì tại được nhận thêm lì xì? !” Đường Noãn nhìn bốn chiếc thẻ cũng vô thức cong môi Cười.
Quý Vân bỗng nhiên dừng xe trước cửa một ngân hàng: “Đi, chúng ta đi kiểm tra xem nhận được bao nhiêu tiền đi?”
Đường Noãn liếc cô ấy một cái: “Đây là tiền của tớ, sao cậu còn tích cực hơn tớ vậy?”
Quý Vân túm cô xuống xe: “Của cậu cũng là của tớ, của tớ cũng là của cậu, giữa chị em chúng ta, nói đến tiền nong là rất làm tổn thương tình cảm đấy.”
Sau đó ôm lấy Đường Noãn, túm Lý Thu Thu đang ngơ ngác vào trong ngân hàng, sau đó, kết quả mới kiểm tra một chiếc thẻ ngân hàng đã khiến cô ấy ở bên cạnh hâm mộ tới nỗi sợ hãi kêu lên một tiếng.
Trong thẻ vợ chồng Đường Kim Hâm cho có một trăm vạn, Đường Nguyệt với Đường Phi cũng khoảng năm mươi vạn, Đường Bôn là mười vạn.
Quý Vân muốn hâm mộ muốn khóc: “Ôi! Sao tớ lại không có anh chị em vậy chứ? Hay là tớ về bảo ba mẹ sinh thêm một đứa nhỉ, hiện tại tớ cảm thấy có anh chị em cũng khá tốt.”
Lý Thu Thu chậm rì rì nói: “Cậu có thể chắc chắn rằng nếu ba mẹ cậu sinh thêm thì sẽ không phải phân chia tài sản không?”
Quý Vân: . . . Đường Noãn nhìn cô ấy, đáy lòng vô thức dâng lên một tia đắc ý, cô có anh trai, chị gái và cả em trai nữa. Bên này Đường Noãn với Quý Vân, Lý Thu Thu đang vui sướng đùa giỡn, phòng khách nhà họ Đường, Đường Kim Hâm và Thẩm Kim Hoa lại không còn vui vẻ như ban nãy.
Thẩm Kim Hoa nhíu mày nói: “Sao tôi cứ cảm thấy Noãn Noãn và Diệp Thù Yến không giống yêu đương vậy nhỉ? Nếu như hai đứa đã yêu nhau, mẹ kế cậu ấy làm như vậy, sao Noãn Noãn lại không nói cho Diệp Thù Yến biết? Nghe nói ba với mẹ kế cậu ấy đều sợ cậu ấy, nếu như Diệp Thù Yến biết, một cuộc điện thoại cũng có thể giải quyết xong xuôi, đúng không?”
“Có lẽ là Noãn Noãn không muốn dựa dẫm.”
Đường Kim Hâm nói: “Đứa nhỏ này, có việc gì là luôn muốn tự mình giải quyết trước, nhưng tôi cũng cảm thấy giữa hai đứa còn có chuyện gì khác, không giống quan hệ vợ chồng sắp cưới chân chính.”
Thẩm Kim Hoa nói: “Đính hôn là vì hợp tuổi, nghĩ thế nào cũng thấy có vấn đề, hơn nữa đúng thật là cũng không môn đăng hộ đối...”
Thẩm Kim Hoa rầu rĩ: “Nhưng tôi thấy Noãn Noãn cũng có chút thích Diệp Thù Yến, cũng không biết Diệp Thù Yến có suy nghĩ gì, đến lúc đó đừng để bị tổn thương.”
Đường Kim Hâm nói: “Chuyện này chúng ta không nhúng tay vào được, vẫn là chậm rãi chờ xem, chuyện người lớn bên nhà kia thì còn có thể giúp đỡ, còn chuyện liên quan tới Diệp Thù Yến... Người trẻ tuổi mà, dù tốt xấu thế nào thì cũng vẫn phải trải qua, đến lúc đó chúng ta cứ ở bên cạnh con bé là được.”
Đường Nguyệt vẫn không nói gì, suy tư một lúc lâu, sau khi quay về phòng thì gọi đến một dãy số nào đó. Trợ lý Văn đang đi dạo trong một cửa hàng sang trọng với Diệp Thù Yến, đi tới nỗi nội tâm anh ấy cũng sắp nổ tung mất, tâm trạng của ông chủ cứ thay đổi thất thường, đúng là đáng sợ muốn chết, rõ ràng cứ đóng gói một món anh nhìn trúng lại, trong vòng mười phút là giải quyết xong, nhưng sao anh cứ phải đi dạo hết chỗ này đến chỗ kia hơn nửa tiếng rồi, cô Đường xinh đẹp như vậy, đương nhiên đeo trang sức nào cũng đẹp rồi...
Viên ngọc trai Nam Dương này... Lần trước Đường tiểu thư đeo vào cũng rất xinh đẹp, liệu có nên mua cái này... Trợ lý Văn bỗng nhiên cảm thấy sống lưng lạnh toát, ngẩng đầu tên chợt cảm nhận được ánh mắt c.h.ế.t chóc của ông chủ nhà mình.
Trợ lý Văn: . . .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-154.html.]
Ông chủ vui buồn thất thường này của anh ấy bị sao thế không biết? Yêu đương thì sao cứ phải tra tấn anh ấy vậy?
Vừa hay điện thoại vang lên, trợ lý Văn thở dài nhẹ nhõm một hơi, nói một tiếng với Diệp Thù Yến, sau đó đi ra một chỗ cách đó không xa nghe điện thoại: “Alo?”
“Trợ lý Văn.”
Giọng nói của đối phương rất dịu dàng, trợ lý Văn nhéo nhéo mũi, sao tại là cô ấy chứ? ! “Luật sư Đường.”
“Trợ lý Văn, tôi cảm thấy, nếu như thật sự yêu một người, ngoại trừ yêu bản thân cô ấy ra, thì cũng phải tôn trọng gia đình cô ấy, nhà tôi khác với nhà Đường Thắng An, con gái nhà chúng tôi sẽ không gả cho người không tôn trọng ba mẹ tôi, nếu như không làm được, vậy thà rằng đừng bắt đầu, để đến cuối cùng hai bên đều bị tổn thương, anh cảm thấy có đúng không?”
Không biết trợ lý Văn nghĩ tới cái gì, lắp bắp nói: “Cô, cô có ý gì vậy?”
Đường Nguyệt đã trực tiếp cúp điện thoại. Diệp Thù Yến chọn được một đôi khuyên tai, lại nghe thấy tiếng lòng của trợ lý Văn: [Đường Nguyệt có ý gì? Rõ ràng là cô ấy hôn mình trước, mình còn chưa đồng ý với cô ấy mà, cô ấy đã nói cái gì mà tôn trọng gia đình cô ấy, mình không tôn trọng gia đình cô ấy bao giờ chứ?]
Diệp Thù Yến khiếp sợ quay đầu lại nhìn anh ấy chằm chằm, cậu ấy nói gì cơ? Ai hôn cậu ấy cơ? Luật sư Đường, là luật sư Đường anh đang nghĩ tới sao? ! [Aiya, đúng là rối hết cả lên, không tôn trọng ba mẹ cô ấy thì không thể kết hôn, vậy Diệp tổng với Đường tiểu thư không phải là vợ chồng sắp cưới sao, mình còn chưa thấy anh ấy chính thức đến thăm ba mẹ cô Đường bao giờ, chứ đừng nói gì đến việc kết hôn...]
Nói tới đây, anh ấy dừng lại, nhìn về phía Diệp Thù Yến: [Cô Đường cũng là con gái nhà họ Đường, cho nên Diệp tổng...]
Diệp Thù Yến: . . .
Anh đến gần trợ lý Văn, bình thản hỏi: “Vừa nãy là điện thoại của ai vậy?”
[Là người phụ nữ Đường Nguyệt kia chứ ai nữa.] Trợ lý Văn nhàn nhạt nói: “Một người bạn.”
Diệp Thù Yến tiếp tục hỏi: “Chuyện gì?”
Trợ lý Văn cũng vô thức suy nghĩ một lần, cuối cùng nói: [Cho nên rốt cuộc cô ấy có ý gì? Bảo mình tới nhà thăm ba mẹ cô ấy sao? Rõ ràng mình mới là người bị cô ấy coi thường, dựa vào cái gì chứ?]
Diệp Thù Yến: . . . Anh thương hại nhìn trợ lý Văn, rất muốn nói cho anh ấy biết, rất có thể là Đường Nguyệt đang mượn anh ấy để cảnh cáo anh...
Không đúng, hiện giờ anh làm gì có thời gian thương hại người khác chứ! Diệp Thù Yến đã mấy lần suy nghĩ về việc làm thế nào để hòa thuận với cả nhà Đường Kim Hâm, anh không để ý tới việc mua quà nữa, dặn dò người bán đóng gói tất cả những món đồ anh đã chọn, cũng không chờ về đến khách sạn, anh lấy điện thoại ra, nhìn trợ lý Văn đang hồn bay phách lạc, anh lặng lẽ tìm kiếm từ khóa: Nếu đắc tội với nhà ba mẹ vợ thì phải làm sao? Sau đó có một bình luận có sẵn hiện lên ngay, thì ra đây là vấn đề rất phổ biến? Diệp Thù Yến âm thầm nhẹ nhàng thở ra, thấy phía dưới có rất nhiều bình luận: [Kiến nghị đổi vợ, hoặc là đổi nhà mẹ vợ khác đi.]
Diệp Thù Yến: . . .
Chắc bọn họ không biết, anh đã đổi nhà mẹ vợ một lần rồi.