Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 162

Cập nhật lúc: 2024-11-14 13:46:46
Lượt xem: 21

Lúc bọn họ vào cửa Diệp Chính Hồng đã kéo Diệp Thù Thần chuẩn bị lên đài phát biểu cảm ơn, nhìn thấy Diệp Thù Yến lông mày không khống chế được nhíu một cái, phía dưới rất nhiều người đều thấy rõ. Không ít người đều âm thầm thở dài, xem ra trận anh em tranh đấu nhà họ Diệp này là không cách nào tránh khỏi rồi, chỉ là bình thường đều là con cái muốn tranh, ba cực lực ngăn cản và hòa giải. Dù sao thì hao tốn bên trong đối với tập đoàn thật sự quá lớn. Giống như nhà họ Diệp này, ba đứng về phía mẹ kế trắng trợn ủng hộ con trai út đánh đẹp con cả cũng rất hiếm thấy.

Mà Diệp Thù Thần đứng bên cạnh Diệp Chính Hồng âm thầm thẳng sống lưng, lúc trước anh ta không muốn vì gia đình không hòa thuận mà nổi bật, nhưng lần này vì anh ta vì người mình yêu sẽ không nhượng bộ nữa.

Nghĩ tới đây, anh ta nhìn Giang Miểu ở bên cạnh, cô ta cứ như cũng không chú ý tới sự xuất hiện của bọn Diệp Thù Yến, ngửa đầu nở nụ cười ngọt ngào nhìn anh ta.

Trong lòng đều là anh ta.

Trong lòng Diệp Thù Thần mềm nhũn, đưa tay cầm lấy tay Giang Miểu, Miểu Miểu nói đúng, anh ta cũng là con trai nhà họ Diệp, mẹ anh ta mặc dù là vợ kế, nhưng cũng là cưới hỏi đàng hoàng có danh phận Diệp phu nhân đứng đắn, vì sao lại phải thấp hơn anh trai một cái đầu, bản thân anh ta có thể thấp hơn một đầu, vợ con của anh ta cũng phải vì thế mà thấp cả một đời sao?

Ánh mắt của Diệp Thù Thần kiên định nhìn Diệp Thù Yến, anh ta tuyệt đối sẽ không để cho người yêu của mình chịu một chút ủy khuất.

Nhưng Diệp Thù Yến cho dù là Đường Noãn cũng không nhìn anh ta, hai người cũng không có ý ồn ào đoạt chủ, mà khách sao đi theo như một vị khách.

Quản gia và đám người tránh ra đứng ở phía trước sân khấu, bà lão Diệp và Tôn Uyển Thu đều ở đây, gật gật đầu chào hỏi rồi ngẩng đầu nhìn sân khấu phía trước, chờ Diệp Chính Hoành nói chuyện.

Diệp Thù Thần khẽ nhíu mày, trong lòng không hiểu sao nghẹn khuất. Diệp Chính Hồng dù sao cũng là gia chủ của nhà họ Diệp trên danh nghĩa. Cảm xúc ông ta lộ ra ngoài chỉ là trong nháy mắt, rất nhanh đã lần nữa chỉ lý xong, lên đài phát biểu diễn văn. Thực tế thì cũng không có nhiều thứ muốn nói, Diệp Thù Thần về nước không giống Giang Miểu được tìm về lúc trước. Diệp Thù Thần vẫn luôn ở trong nước, tất cả mọi người cũng biết. Nhà họ Diệp có một đứa con trai thứ hai ham chơi, cho nên trọng điểm của Diệp Chính Hồng thật ra là giới thiệu thành tựu của Diệp Thù Thần.

Nhưng người Trung Quốc từ trước đến nay lấy khiêm tốn làm đức hạnh, ông ta cũng không tiện khoe khoang, chỉ cảm thán đứa con trai út ham chơi liêu lỏng trước kia đã lớn rồi. Đạt được thành tích mà ông ấy không thể tưởng tượng được vân vân. Tựa như là lời tâm sự của cha già, nhưng đã nói rõ chuyện của Diệp Thù Thần bảy tám phần. Đường Noãn nhìn vẻ mặt kiêu ngạo và tự hào của Diệp Chính Hồng, trong lòng không hiểu sao bỗng nhiên dâng lên một cỗ tức giận. Năm Diệp Thù Yến 20 tuổi đã tiếp nhận công ty, còn nhỏ hơn Diệp Thù Thần bây giờ 5 tuổi, gần như không có ngày nào ngừng nghỉ làm việc, trong vài năm ngắn ngủi giá trị của tập đoàn Diệp thị khổng lồ này đã tăng lên gấp đôi. Đây đã là thành tích khiến cho người ta thán phục, cũng không thấy Diệp Chính Hồng có chút kiêu ngạo hay biết ơn gì. Diệp Nhị cùng lắm chỉ là làm ra chút thành tích nho nhỏ, ông ta vui vẻ cũng thôi đi, vậy mà còn muốn để cho anh ta thay thế Diệp Thù Yến.

Chẳng lẽ ông ta cảm thấy Diệp Thù Yến vất vả mấy năm đều là đương nhiên sao. Diệp Thù Yến quay đầu nhìn Đường Noãn, đáy lòng dâng lên một cỗ cảm xúc không nói rõ, có chút chua xót, nhưng càng nhiều sung sướng hơn, nhưng mà còn có một chút an tâm, thì ra cảm giác được người ta đau lòng vô điều kiện tuyệt vời như vậy sao.

Anh giơ tay ôm lấy bả vai cô, cúi đầu cười khẽ bên tai cô: "Được rồi, đừng tức giận.”

Anh vốn muốn nói anh cũng không thèm để ý, tới bây giờ cũng chưa từng để ý, nhưng nghĩ đến cái gì lại đổi giọng, ngữ điệu sâu kín nói: "Dù sao tôi cũng quen rồi.”

Lại tỏ vẻ đáng thương!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-162.html.]

Đường Noãn gần như lập tức nhìn ra mánh khóe của anh. Không có cái khác, gần đây anh cứ luôn nhằm về phía cô. Cô trừng mắt nhìn anh một cái, khẽ hừ nói:

"Anh bớt đi, không dùng được cái nàuy với tôi đâu.”

Nhưng thân thể cứ như tự có ý thức, nhẹ nhàng vỗ vỗ cánh tay anh khoác lên, động tác rõ ràng an ủi.

Diệp Thù Yến không nhịn được cười lại gạt hạt tua rua trên đầu cô xuống, sao lại có người đáng yêu như vậy chứ?

Giang Miểu đứng bên sân khấu thoáng nhìn thấy cảnh này âm thầm cắn răng, cảm thấy Đường Noãn tuyệt đối là cố ý đến khiêu khích cô tô, nhìn thấy Diệp Thù Thần trên sân khấu vươn tay về phía cô ta, trong lòng cô khẽ động, đưa ra một quyết định.

Diệp Chính Hồng phát biểu chào mừng xong, Diệp Thù Thần với tư cách là nhân vật chính cũng đứng ra tỏ vẻ cảm tạ mọi người, sau khi nói xong lại không xuống đài mà là vươn tay với Giang Miểu đứng bên cạnh sân khấu: "Nhân lúc này, tôi còn có một chuyện muốn tuyên bố với mọi người.”

"Miểu Miểu.”

Anh ta thâm tình nhìn về phía Giang Miểu, Giang Miểu thẹn thùng lại ngọt ngào đi về phía anh ta, chờ cô đi tới trước mặt anh ta, Diệp Thù Thần đưa tay nắm lấy tay cô ta nói với mọi người: "Đây là bạn gái của tôi, Giang Miểu.”

Đường Noãn không nói gì, diễn ân ái cũng phải có giới hạn đi, loại trường hợp này chẳng lẽ không nên sau khi bắt đầu giao tiếp, anh ta dẫn cô ta đi giới thiệu xung quanh sẽ tốt hơn sao? Người khác chào đón bạn, nhưng bạn lại đi giới thiệu bạn gái mình là thế nào?

Nhưng mà Kim Vấn Hạ, người thân và bạn bè của nhà họ Giang đã dẫn đầu vỗ tay, rõ ràng là đã thương lượng trước. Mọi người cũng sẽ không vì chút này mà so đo nhỏ nhen cái gì, cũng cùng vỗ tay. Đường Noãn suy đoán đây đại khái là chủ ý của Giang Miểu, chuyện cô ta dây dưa với Diệp Thù Yến lúc trước thật sự không dễ bỏ qua, bây giờ lại bắt đầu ở bên cạnh Diệp Thù Thần, khó tránh khỏi bị mọi người nghị luận. Để Diệp Thù Thần quang minh chính đại tuyên bố như vậy, đủ cho cô ta thể diện, người khác cũng không thể nói cái gì nữa, dù sao Diệp Thù Thần và người nhà họ Diệp cũng không thèm để ý, người khác có lý do gì để làm lơ đây.

Nhưng cứ như vậy, Diệp Thù Yến và cô khó tránh khỏi bị lấy ra so sánh, cảm nhận được ánh mắt như có như không bốn phía, Đường Noãn nheo mắt lại, cúi đầu nhìn tay áo của Diệp Thù Yến. Bản tính bát quái, đúng thật có không ít người theo bản năng nhìn về phía Diệp Thù Yến, mặc dù biết lấy tính cách lạnh như băng của Diệp Thù Yến có thể không nhìn ra được cái gì, nhưng vẫn không thể không tò mò. Kết quả lại phát hiện chuyện càng khó lường, Diệp Thù Yến hoàn toàn không để ý trên sân khấu, mà là đang cúi đầu trêu chọc Đường Noãn ở bên cạnh!

Đường Noãn không biết là cảm thấy nhàm chán hay thế nào, bàn tay nắm lấy cánh tay anh từng chút từng chút túm lấy cúc áo anh chơi đùa, anh bỗng nhiên trở tay nắm lấy lấy ngón tay cô, Đường Noãn hoảng sợ, Diệp Thù Yến cong mắt cười rộ lên. Đường Noãn trừng mắt nhìn anh một cái, trách né đánh vào tay anh, anh lại cố thủ nắm lại, lần này trực tiếp nắm tay cô vào lòng bàn tay. Không ít người lộ ra biểu cảm kinh ngạc, đây thật sự là Diệp đại thiếu gia lạnh như băng bất cận nhân tình kia sao?

Có người nhỏ giọng hỏi Quý Vân: "Mấy người nói Đường Noãn này có phải cố ý khiêu khích Giang Miểu không?”

Quý Vân nói: "Tôi cảm thấy cô có thể nghĩ Đường Noãn như vậy, nhưng không thể suy nghĩ Diệp đại thiếu gia như vậy, Diệp đại thiếu gia sẽ làm chuyện ấu trĩ như vậy sao?”

Loading...