Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 221
Cập nhật lúc: 2024-11-23 18:03:30
Lượt xem: 18
Giang Trạm cũng sứt đầu bể trán: “Diệp tổng, hay là cậu có nhu cầu gì? Chỉ cần cậu nói, chúng tôi đều làm theo, chúng tôi có thể tìm luật sư đưa nó đến nhà giam nữ Hắc Huyền.”
Nhà giam nữ Hắc Huyền giam giữ đều là tội phạm trọng hình, được công nhận là nhà giam đáng sợ nhất, nơi đó không chỉ có tao động cực nhọc, còn quản giáo nghiêm khắc, người như Giang Miếu vào đó, chỉ sợ rằng sống không bằng chết.
Nhưng như vậy sao đủ? Diệp Thù Yến đuổi người nhà họ Giang đi, đem đoạn ghi âm này thông qua luật sư cho Giang Miểu nghe, cũng nói với cô ta: “May mà Đường Noãn không có xuất hiện hậu quả nghiêm trọng nên cô không phải tử hình, thế cô cảm thấy hận người nhà họ Giang cô hay là Diệp Thù Yến nhân từ nương tay này hơn?”
Giang Miểu nghe ghi âm xong chỉ cảm thấy cả người rét run, đợi lúc luật sư phải rời đi, cô ta mới hậu tri hậu giác bắt đầu sợ hãi, điên cuồng nhận sai: “Tôi sai rồi, luật sư Trương, anh nói với Diệp đại thiếu là tôi sai rồi! ! ! Tôi không cố ý muốn hại Đường Noãn, chỉ là tôi nhất thời bị quỷ ám! ! ! Cầu xin anh, cầu xin các người, tôi không phải cố ý---”
Cô ta kêu đến cuồng loạn, luật sư Trương chỉ coi như gió bên tai, cuối cùng cô ta bị cảnh sát cưỡng ép mang đi.
Mà bên Diệp Thù Yến cũng đã triển khai đánh úp Giang thị.
Đường Noãn mơ một giấc mộng thật dài, so với cảm giác như đứng bên lề đọc sách, lần này cảm giác giống như chính mình trải qua ngoài đời thật vậy.
Trong mộng cô cảm thấy cơ thể không thoải mái, mơ mơ màng màng muốn đi gặp bác sĩ, nhưng không biết thế nào lại đột nhiên bị Diệp Thù Yến ôm lấy, chờ lúc phục hồi tinh thần lại, đã phát hiện bản thân đang ở sân thượng, kém vài bước nữa là rơi xuống lầu.
Cô gần như hồn phi phách tán, cô nhớ rõ là muốn đi xuống bãi đậu xe.
Diệp Thù Yến ôm cô cũng không khá hơn chút nào, chân mềm nhũn ôm cô quỵ xuống đất, cánh tay anh siết chặt tới nỗi khiến cô đau, nhưng cô có thể cảm nhận rõ ràng cả người anh đang run rẩy. Trước nay Đường Noãn chưa thấy dáng vẻ này của Diệp Thù Yến, đột nhiên cô có một ý nghĩ: Hóa ra anh cũng yêu cô. Nghĩ xong lại nghi ngờ, Diệp Thù Yến vốn dĩ yêu cô mà, tại sao cô lại xuất hiện ý nghĩ kì quái như vậy? Diệp Thù Yến ôm cô đến bệnh viện, sau đó tra ra nguyên nhân là cô bị trúng chất gây ảo giác, mà người bỏ thuốc là Giang Miểu.
Sau tất cả, trong mộng cô cực kỳ khiếp sợ, vì Diệp Thù Yến luôn xem công việc quan trọng lại đột nhiên phát điên đánh úp nhà họ Giang và nhà họ Diệp. À, trong mộng anh thối lui khỏi Diệp thị, cũng không quay lại, mấy tháng này anh vẫn luôn đi công tác, kết quả vừa trở lại liền đụng phải cô suýt nữa thì nhảy lầu. Anh lập tức không quan tâm gì hết, thủ đoạn Diệp Thù Yến trong mộng tàn nhẫn hơn hiện thực nhiều, đó là lần đầu tiên cô thấy Diệp Thù Yến thất thố, anh liên hợp với nhà họ Tạ, gần như là bất kể giá nào cũng muốn đẩy nhà họ Giang vào chỗ chết. Đường Noãn cũng thấy được, cô vội vàng tới chỗ vợ chồng Đường Kim Hâm.
Hai người vừa đen vừa gầy, nhất là Đường Kim Hâm, bụng bia tròn vo gần như đã không thấy nữa. Hóa ra trong mộng từ khi cô xuất hiện khác thường đã gần một tháng, vốn thái độ với người họ Đường còn khách sáo không biết vì sao lại bỗng nhiên trở nên rất căm hận, hoàn toàn không cho phép bọn họ đến gần, đến gần thì cô sẽ nổi điên. Họ không dám kích thích cô, nhưng vẫn nghĩ cách nhờ bạn đến bệnh viện kiểm tra, kết quả không tra ra vấn đề gì, còn tưởng rằng bệnh khó chữa gì. Hai vợ chồng quả thực không có cách, cuối cùng ôm hy vọng đến chùa Vạn Giai.
Chùa Vạn Giau, nghĩa như tên có gần hai chục nghìn bậc thang, nghe nói một bước đập đầu một lần cầu thành khẩn thì nguyện vọng sẽ thành hiện thực.
Hai vợ chồng dùng nửa tháng trời một bước một quỳ cầu đến trước cửa chùa, nghe nói cô suýt nữa nhảy lầu thì lại chạy nhanh về. Biết được chân tướng họ không kiềm được tức giận, Đường Nguyệt phối hợp với Diệp Thù Yến tra ra chứng cứ công ty Giang gia trốn làm tậu thuế, Đường Kim Hâm trực tiếp đầu tư tiền cho công ty đối thủ nhà họ Giang chỉ mong nhà họ Giang sụp đổ.
Tóm lại, chưa tới nửa năm, chuỗi tài chính nhà họ Giang đứt gãy, công ty phá sản, mỗi người gánh một món nợ khổng lồ.
Bấy giờ người nhà họ Giang quỳ lạy Diệp Thù Yến và vợ chồng Diệp Thù Hồng nhưng không được tha.
Nhà họ Diệp thống hận Giang Miểu hủy diệt tất cả của họ, người hai nhà lôi xé túi bụi, mà đầu sỏ Giang Miểu là đối tượng căm hận chung của bọn họ.
Họ sợ lại đắc tội Diệp THù Yến, không chỉ có không mời luật sư giỏi cho cô ta, còn đặc biệt cho người đưa cô ta đến nhà giam nữ Hắc Huyền, Giang Miểu ở đây liên tiếp bị thương, thậm chí tự sát, nhưng Diệp Thù Yến đều cho cô ta trị Liệu tốt nhất... Mà bản thân trong mộng, sau chuyện này cũng nhận rõ tâm ý mọi người, người nhà họ Đường, Diệp Thù Yến, bao gồm cả cô... “Noãn Noãn, Noãn Noãn?”
Đường Noãn mở mắt ra, thấy Diệp Thù Yến râu ria xồm xoàm, cô chưa bao giờ thấy dáng vẻ anh tiều tụy như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-221.html.]
Nhất thời cô không phân rõ đó là Diệp Thù Yến trong mơ, hay là Diệp Thù Yến thật. Nhưng cô cũng rất rõ, họ thực sự luôn là một người. Trong mơ cô không giống như hiện thực, trong mơ cô không đọc được quyển sách đó, thế nên vẫn luôn tuân theo lý niệm mình và Diệp Thù Yến là kiểu sinh hoạt hôn nhân hợp tác, nhưng cuối cùng họ vẫn yêu nhau...
Đường Noãn dang hai tay với Diệp Thù Yến, nhõng nhẽo nói: “Ôm.”
Ánh mắt Diệp Thù Yến ôn nhu, cúi đầu ôm chặt cô vào ngực: “Sao em ngủ lâu thế, làm anh sợ muốn chết.”
Đường Noãn nói: “Em lại ở trong giấc mơ.”
“Ừ, anh biết.”
Anh vừa mới nghe thấy. Ánh mắt Đường Noãn rơi lên người hai vợ chồng Đường Kim Hân sau lưng Diệp Thù Yến, Đường Phi Lý Thu Thu, thậm chí Đường Bôn cũng ở đây. Đường Bôn đỏ mắt tiến lên: “Chị Noãn, chị cũng ngủ lắm quá rồi đó, năm ngày, nếu chị không tỉnh lại, ba mẹ cũng muốn đến chùa Vạn Giai luôn!”
Đường Noãn buông Diệp Thù Yến ra, nhào qua chỗ Đường Kim Hân và Thẩm Kim Hoa: “Ba, mẹ, cảm ơn hai người.”
Đường Kim Hân tay sờ đầu cô: “Đứa nhỏ ngốc, cảm ơn gì chứ!” Nhưng giọng ông ấy không kìm được mà nghẹn ngào: “Con đúng ra muốn hù c.h.ế.t ba mẹ.”
Mắt Thẩm Kim Hoa cũng đỏ hoe, Đường Phi sáp tới, sờ từng người, người một nhà ôm nhau vừa khóc vừa cười.
Đường Nguyệt gõ cửa đi vào, Đường Noãn thấy cô ấy thì hơi ngại ngùng: “Chị, sao chị cùng về rồi?”
Đường Nguyệt: “Em xảy ra chuyện lớn như vậy sao chị có thể không về được?”
“Con mới vừa trao đổi với cảnh sát, bên phía Giang Miểu không có luật sự tốt, tội cố ý g.i.ế.c người là không chạy được.”
Người Đường gia sắc mặt đều lạnh, Đường Kim Hân hỏi: “Có thể xử tử hình không?”
Đường Nguyệt nói: “Noãn Noãn không có chuyện lớn, bản thân cô ta sớm có ứng đối, dù luật sư không tận lực, chuyện này cũng không tính là đặc biệt nghiêm trọng, cô ta không được phán xử tử, đại khái là khoảng hai mươi năm.”
Đường Phi tức giận: “Người c.h.ế.t thì muộn rồi? Cô ta chính là ôm mục đích muốn người chết!”
Đường Nguyệt dịu dàng nói: “Đừng lo lắng, thực ra chị vốn đang lo ả ta bị tử hình.”
Nói đến đấy, giọng cô ấy càng thêm dịu dàng: “Chết liền thì tiện nghi cho ả quá.”
Người nhà họ Đường nghe Đường Nguyệt nói như vậy, nhìn sắc mặt Diệp Thù Yến, biết hai người có dự tính, họ không hề rối rắm nữa, mấy ngày nay chuyện Diệp Thù Yến nhắm vào Giang gia họ cũng nhìn thấy, anh gần như cực kỳ hận bọn chúng, nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Giang Miểu.
“Cái này.”
Đường Nguyệt đưa điện thoại cho Đường Noãn: “Là lúc cảnh sát điều tra vật tư của Giang Miểu hát hiện ra, tuy rằng không phải chuyện lớn, nhưng có liên quan đến hai em, em xem thử đi.”