Ngay lập tức, ánh mắt của linh hồn kia trở nên đờ đẫn, bị hút vào mùi hương của nhang dẫn hồn, chậm rãi bước về phía trước như bị thôi miên...
Lê Kiến Mộc im lặng đi bên cạnh...
Nhang dẫn hồn có một nhược điểm khá rõ ràng—phạm vi ảnh hưởng không rộng, cho nên nếu có người đốt, chắc chắn là ở khu vực gần đây.
Cả dãy này phần lớn là các cửa hàng san sát nhau. Ngay bên cạnh cửa hàng tiện lợi là hai quán cơm nhỏ, và một cửa hàng mặt tiền đang trong quá trình thi công, dán đầy bảng cảnh báo.
Quỷ mới không chút do dự đi thẳng về phía cửa hàng đang sửa chữa đó.
Lê Kiến Mộc định bước theo thì bị một người ngăn lại:
"Cô định làm gì? Trong này đang thi công, không được tự tiện vào đâu."
"Xin lỗi anh." Đôi mắt Lê Kiến Mộc khẽ lóe lên ánh sáng vàng nhàn nhạt.
Người công nhân sững lại một lúc, rồi giống như bị thôi miên, vô thức hạ tay xuống, không ngăn nữa.
Cô nhanh chóng bước vào bên trong.
Đợi cô đi rồi, người công nhân mới ngơ ngác vò đầu:
"Ơ kìa… mình vừa làm gì thế nhỉ?"
Ở cuối gian hàng đang sửa chữa là một căn phòng nhỏ, rộng khoảng năm mét vuông.
Bên trong trống trơn, chỉ có một chiếc bàn cũ kỹ. Trên bàn đặt một cái máy tính đang bật, màn hình là phòng phát sóng trực tiếp của chính Lê Kiến Mộc. Bên cạnh đó là một lư hương nhỏ, trong đó cắm nhang dẫn hồn đang cháy nghi ngút.
Một con quỷ mới đang dán sát vào cây nhang, tham lam hít lấy từng ngụm khói như thể kẻ nghiện gặp đúng thuốc, toàn thân run rẩy vì phấn khích.
Lê Kiến Mộc đứng ở cửa phòng, mắt hơi nheo lại, nhẹ nhàng hít vào một hơi sâu.
Chạy rồi.
Ánh mắt cô dừng lại trên màn hình máy tính. Trong phòng phát sóng, nữ sinh kia đang nói chuyện, còn quay đầu tìm bóng dáng Lê Kiến Mộc. Cô ấy nói hình như vừa rồi thấy “Lê đại sư” đi ngang qua chỗ mình, rồi hỏi Lê Vấn Bắc có phải nhà ở gần đây hay không.
Lê Vấn Bắc đang ngơ ngác, hoàn toàn không biết em gái mình đã đi đâu.
Cư dân mạng trong phòng livestream thì lại càng rôm rả, người đoán cô biết “thuấn di” – phép dịch chuyển tức thời, người lại nói cô đang âm thầm hành động để tróc quỷ. Tất cả những suy đoán đó khiến phòng bình luận sôi động hơn bao giờ hết – và chính sự sôi động đó cũng khiến kẻ đứng sau chuyện đốt nhang dẫn hồn trở nên cảnh giác.
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường
Lê Kiến Mộc bước lên, đưa tay dập tắt nhang.
Quỷ mới đang say mê liền khựng lại, ánh mắt vốn mờ mịt dần tỉnh táo, lắp bắp hỏi:
"Sao… chuyện gì thế này…?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/556.html.]
Cô không đáp. Ánh mắt lạnh nhạt quét qua đối phương rồi giơ tay lên.
Chỉ thấy một tia sáng lóe lên, con quỷ mới bị thu vào chiếc dâu tây nhỏ đeo ở cổ tay cô, biến mất không còn dấu vết.
Xử lý xong, cô quay người rời khỏi phòng nhỏ.
Vừa bước ra, người công nhân ban nãy đã quay lại, trông thấy cô thì lập tức cau mày:
"Này, cô là ai? Từ khi nào vào được đây?"
Lê Kiến Mộc nhìn anh ta, khẽ nghiêng đầu hỏi ngược lại:
"Anh là công nhân trang trí ở đây à?"
"Ơ, cô hỏi gì lạ vậy? Nhìn không ra sao?"
"Đã hơn mười giờ đêm rồi, còn thi công cái gì?"
"Ha, chủ thuê người ta trả tiền đúng lúc, có khi một hai giờ sáng tụi tôi cũng đến làm nữa là!"
Cô gật đầu nhẹ: "Vậy, chủ thuê của các anh là ai? Là người vừa dùng máy tính trong phòng nhỏ kia đúng không?"
Người công nhân sững lại một chút, nhíu mày đánh giá Lê Kiến Mộc từ đầu đến chân:
"Gì cơ? Máy tính gì? Trong này chỉ có hai anh em tôi thi công, làm gì có ai nghịch máy tính? Còn chủ thuê thì không ở đây đâu. Nếu cô có việc tìm họ, tôi có thể cho cô số."
Lê Kiến Mộc mỉm cười: "Vậy thì phiền anh rồi."
Người công nhân vừa lục tìm trong điện thoại, vừa tỏ ra nhiệt tình bất ngờ:
"À đúng rồi, nhìn cô ăn mặc khí chất lắm, trong nhà có mặt bằng hay nhà riêng cần sửa sang không? Bên tôi làm việc kỹ lắm, thiết kế cũng đẹp, cam đoan khiến cô hài lòng. Có thể để lại số liên lạc không?"
Lê Kiến Mộc đáp lời lấy lệ, sau đó lấy được số điện thoại của chủ thuê họ Vương kia, đồng thời cũng bị ép lưu lại số của đội thi công. Xong xuôi, cô mới rời đi.
Khi trở lại nhà họ Lê, vừa khéo chưa tới mười phút.
Vừa trông thấy cô, mắt Lê Vấn Bắc sáng rỡ như thấy cứu tinh.
Anh ta thật sự đã mệt mỏi vì bị ép trò chuyện trong phòng phát sóng. Những fan đến vì anh còn đỡ, chứ những người theo dõi vì mê huyền học lại cứ liên tục hỏi han, khiến anh lúng túng vô cùng. Thậm chí còn có người mỉa mai anh "ké fame" của em gái.
Lê Vấn Bắc nắm lấy tay cô, hối hả nói:
"Mộc Mộc, mau lên đây, fans em chờ em lâu rồi! Cứu anh đi…"
Vừa dứt lời, anh đã như thể m.ô.n.g bị phỏng, vội vàng nhường chỗ rồi rời khỏi màn hình.