Đột nhiên, một giọng nói vang lên phía sau:
“Đại sư, mời ăn bát cháo ngọt nhé.”
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường
Lê Kiến Mộc quay đầu, thấy cô gái nhỏ tóc ngắn đang đứng đó, tay cầm bát cháo.
Cô cúi đầu nhìn bát cháo, rồi nói:
“Có thể đổi giúp tôi một bát nước trắng được không? Vừa rồi tương nhà bà cụ hơi mặn, tôi đã ăn hai chiếc màn thầu khá khô, muốn uống chút nước lọc.”
Vẻ mặt cô gái nhỏ thay đổi, nhưng vẫn cố nở nụ cười đáp:
“Được ạ.”
Cô gái nhỏ nhanh chóng đi lấy nước.
Không lâu sau, cô quay lại với một bát nước trong tay, đặt xuống trước mặt Lê Kiến Mộc.
Lê Kiến Mộc nhìn thoáng qua, thấy nước hơi đục một chút, nhưng không có gì bất thường. Cô thổi nhẹ một chút rồi cúi đầu uống hết.
Cùng lúc đó, cô gái nhỏ cũng mang bát cháo ngọt đến cho những người khác trong bàn.
Lê Kiến Mộc uống xong nước, nhìn đám Huyền Sư đang ăn cháo ngọt, cô hỏi:
“Vậy các vị định xử lý mấy lệ quỷ này như thế nào?”
Vô Đạo là người trả lời:
“Ở đây, Lưu Hoài đại sư là người giỏi nhất. Mọi việc đều do ông ấy chỉ huy. Buổi tối, Lưu Hoài đại sư sẽ chuẩn bị trận pháp, chúng tôi dự tính sẽ dẫn bà cụ đến miếu Nương Nương ban đầu. Nếu bà cụ thực sự được những lệ quỷ này bảo vệ, thì có thể bà ấy có quan hệ với chúng. Chúng ta sẽ dùng bà ấy để dụ lũ lệ quỷ ra ngoài.”
Lê Kiến Mộc suy nghĩ một chút rồi nói:
“Các anh không sợ bà cụ sẽ gặp nguy hiểm sao? Dù sao cũng là một mạng người.”
Vô Đạo vừa uống một ngụm canh ngọt vừa trả lời:
“Vì vậy nên chuyện này sẽ giao cho cô và Tiền Tiền. Đến lúc đó, cô phải đảm bảo an nguy cho bà cụ, chúng tôi không thể làm tổn hại đến tính mạng bà ấy. Bà cụ lớn tuổi, không dễ dàng gì mà sống được đến thế.”
Lê Kiến Mộc đổi tư thế, bắt chéo hai chân và lạnh lùng nói:
“Nếu như Lưu đại sư đã nói bà ấy hợp tác với quỷ quái, làm hại người trong thôn, và đã sắp đạt đến mức tà ám rồi, tại sao không trực tiếp g.i.ế.c bà ấy đi cho xong? Tại sao phải bảo vệ tính mạng của bà ấy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/567.html.]
Ngay lập tức, ánh mắt của cả đám người trong phòng đều đổ dồn về phía Lê Kiến Mộc.
Lê Kiến Mộc chỉ mỉm cười, không hề lo lắng.
Vô Đạo và Chu Tiền Tiền cùng với mấy Huyền Sư khác không đồng ý với quan điểm này. Lưu Hoài và những người ngồi bên cạnh ông ta cũng nhíu mày, tỏ vẻ không vui.
Bất ngờ, người trong phòng bếp cũng nhìn về phía Lê Kiến Mộc, vẻ mặt đột nhiên trở nên lạnh lùng.
Cuối cùng, Vô Đạo chậm rãi lên tiếng:
“Lê đại sư, suy nghĩ của cô không được đúng. Dù thế nào, bà cụ vẫn là người, còn chúng ta là Huyền Sư. Mặc dù tu vi của chúng ta có thể thấp hơn, nhưng trong việc hành sự, chúng ta phải giữ sự ổn định, không thể coi mạng sống của con người như trò đùa được. Cho dù bà ấy có mật báo cho quỷ quái, thì sau khi bà ấy c.h.ế.t đi sẽ có phán quan phán xét. Còn nếu chúng ta g.i.ế.c bà ấy, dính m.á.u người, thì ý nghĩa sẽ hoàn toàn khác.”
Lê Kiến Mộc gật đầu, nói nhẹ nhàng:
“Thụ giáo rồi.”
Cô biết, chỉ có đám Huyền Sư của Vô Đạo mới nghĩ như vậy. Lưu Hoài và những người bên cạnh ông ta, có lẽ không dám g.i.ế.c bà cụ, dù sao trên người bà ấy vẫn có công đức.
Sau khi bữa ăn kết thúc, trưởng thôn đã sắp xếp chỗ ở cho Lê Kiến Mộc. Đám Lưu Hoài cũng thông báo rằng, khi trời tối sẽ bắt đầu tiến hành vây bắt lệ quỷ.
Nhà trưởng thôn có rất nhiều phòng, nhưng vì đám Huyền Sư này chiếm hết, trưởng thôn chỉ còn cách để Lê Kiến Mộc nghỉ tạm ở phòng của con gái ông, Nữu Nữu.
Lê Kiến Mộc theo Nữu Nữu lên tầng hai. Nữu Nữu đi phía trước, còn Lê Kiến Mộc theo sau.
Ánh nắng chiều chiếu vào từ cửa sổ, kéo dài bóng dáng của Lê Kiến Mộc.
Lê Kiến Mộc nhìn xuống sàn nhà, không che được một góc, rồi nhẹ nhàng nói:
“Hôm nay ánh nắng đẹp, nếu không có việc gì, đừng ra ngoài.”
Nữu Nữu đột ngột quay lại nhìn cô. Lê Kiến Mộc đang chú ý dưới chân cô ấy, làm Nữu Nữu bỗng nhiên cảm thấy cơ thể cứng lại.
Lê Kiến Mộc ngẩng đầu, vỗ nhẹ lên vai cô ấy:
“Thả lỏng một chút.”
Cái vỗ nhẹ ấy không chỉ khiến Nữu Nữu trở nên bình tĩnh, mà còn khiến một luồng khí nhẹ nhàng tỏa ra từ cơ thể cô, như thể có một thứ gì đó ngưng tụ lại.
Dưới chân Nữu Nữu, bóng tối từ từ hình thành.
Cô khẽ nuốt nước bọt, giọng nói hơi khàn:
“Cô định làm gì?”