Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch - 573

Cập nhật lúc: 2025-04-08 14:38:43
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Lê Kiến Mộc theo chân nhóm Lưu Hoài đến trước nhà bà cụ ở phía bắc thôn, cánh cửa còn chưa gõ, bà cụ đã lên tiếng từ trong nhà:

"Đến rồi à, vào đi."

Bà không hề tỏ ra kinh ngạc, cứ như đã sớm biết họ sẽ tới.

Ánh mắt bà cụ lướt qua từng người trong nhóm Huyền Sư, ánh nhìn lạnh lẽo trong bóng tối khiến người ta rợn cả tóc gáy, còn đáng sợ hơn cả quỷ dữ.

Mấy vị Huyền Sư đạo hạnh còn non yếu lập tức tim đập thình thịch, lòng dạ hoảng hốt.

Chu Tiền Tiền len lén nép sát bên cạnh Lê Kiến Mộc, khẽ thì thầm:

"Quả nhiên là từng tiếp xúc với lệ quỷ rồi... Cô nói xem, có khi nào bà ấy bị lệ quỷ nhập không?"

Lê Kiến Mộc không quay đầu lại, chỉ nhẹ giọng đáp:

"Đừng nói gì cả."

"À… ừ ừ."

Bà cụ liếc nhìn mọi người, giọng khàn đặc, lạnh nhạt hỏi:

"Các người tụ tập ở đây làm gì?"

Lưu Hoài là người đầu tiên trấn tĩnh lại, bước lên một bước, nghiêm giọng:

"Bà cụ, tối nay chúng tôi dự định bố trí trận pháp ở sườn núi sau để bắt lệ quỷ. Phiền bà đi theo chúng tôi một chuyến."

Bà cụ cười lạnh, ánh mắt đầy vẻ không đồng tình:

"Các người bắt quỷ thì liên quan gì đến bà già này?"

"Chúng tôi nghi ngờ bà có liên hệ với lệ quỷ. Vì thế, cần bà hỗ trợ phối hợp điều tra. Chúng tôi cam đoan sẽ đảm bảo an toàn cho bà."

Bà cụ cười nhạt, giọng đầy trào phúng:

"Dẫn theo nhiều người như vậy tới tận cửa, xem ra lần này tôi không đi cũng không được."

Vô Đạo vội vàng nói thêm:

"Bà đừng lo. Chúng tôi chỉ cần bà giúp dụ lệ quỷ ra mặt. Nếu bà chịu phối hợp, mọi chuyện trước kia có thể coi như chưa từng xảy ra. Chúng tôi còn có thể giúp bà thanh trừ quỷ khí, bảo toàn thân thể, sống lâu trăm tuổi!"

Bà cụ mím môi, cười nhạt. Trong ánh mắt lóe lên tia lạnh lẽo cùng chút giễu cợt.

"Đừng nhiều lời nữa, đi thôi."

Lưu Hoài và các Huyền Sư liếc nhau ra hiệu, ánh mắt chuyển sang Chu Tiền Tiền và Lê Kiến Mộc.

Chu Tiền Tiền lập tức hiểu ý, nhanh chóng bước tới, đi bên cạnh bà cụ, nói nhỏ với Lê Kiến Mộc:

"Suýt chút nữa quên… Hôm nay hai chúng ta chủ yếu đảm nhận việc bảo vệ an toàn cho bà cụ đấy."

Nói xong, anh ta lấy từ trong túi ra một lá bùa và một chiếc chuông nhỏ:

"Đây là bùa định thân và chuông định hồn. Cô chọn một món để phòng trường hợp bất trắc."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/573.html.]

Bà cụ liếc mắt nhìn hai món đồ đó, nhếch môi cười khẩy, rồi quay mặt đi.

Lê Kiến Mộc cũng chẳng nói gì thêm, tiện tay cầm lấy chuông định hồn:

"Lấy cái này đi. Nhỏ gọn hơn, dễ sử dụng."

Chu Tiền Tiền gật đầu:

"Vậy cũng được. Lát nữa chúng ta đi cuối cùng, tiện theo sát bà cụ."

Lê Kiến Mộc không đáp, chỉ âm thầm đi theo sát bước chân bà cụ.

Cô nhẹ giọng gọi:

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

"Bà."

Bà cụ liếc nhìn cô một cái, nói thẳng:

"Uổng hai cái bánh bao to cho cô."

Lê Kiến Mộc cười dịu dàng:

"Ăn ngon lắm ạ, không uổng chút nào."

Bà cụ lại hừ lạnh một tiếng, không đáp.

Nhà bà cụ nằm ở phía bắc thôn Thiên Tây, nhưng chưa phải khu vực tận cùng. Trong thôn có một con đường lớn kéo dài từ nam lên bắc. Ở phía cuối con đường, tụ tập nhiều hộ gia đình họ Vương – một dòng họ đông con nhất nhì trong thôn.

Gia đình họ Vương đông đúc, sau khi con cái trưởng thành thì tách riêng ra lập hộ, nhưng vẫn xây nhà quanh đó. Vì vậy, các hộ nhà họ Vương sát bên nhau, toàn là người thân ruột thịt, anh em họ hàng, chị dâu em dâu sống gần nhau… mà sống gần thì tất nhiên lục đục, cãi vã là chuyện cơm bữa.

Khi nhóm người vừa đi đến gần dãy nhà của họ Vương, đã nghe thấy bên trong ồn ào náo nhiệt. Tiếng cãi vã vang dội, nhất là trong đêm khuya yên tĩnh thì càng chói tai.

Những Huyền Sư đã tới thôn từ trước đều quen với cảnh này nên chỉ nhíu mày, không lấy làm lạ. Riêng Lưu Hoài – người mới đến – khựng bước, hơi nhăn mặt.

"Ồn thế này thì khác thường thật…"

Vô Đạo đi bên cạnh khẽ cười:

"Nhà đông con cũng không tốt, suốt ngày vì vài cây rau cũng có thể cãi nhau loạn cả lên. Mỗi ngày đều như vậy đấy."

Nhưng lần này hình như có gì đó không đúng.

Vừa đúng lúc họ sắp bước ngang qua một căn nhà đang ầm ĩ nhất thì cánh cửa lớn đột ngột bật mở. Mấy người nhà họ Vương từ trong lao ra, vẻ mặt hốt hoảng.

"Người đâu rồi! Cứu mạng! Ông Lý, chú Trương, mau giúp với, sắp có chuyện lớn rồi!"

"Nhà ai có xe thì nhanh lấy ra đi, con dâu tôi sắp sinh rồi, sinh ngay bây giờ đấy!"

"Đừng hốt hoảng, nhà lão tam, đi ra đằng trước gọi điện thoại 120 trước đã!"

"Trời ơi đúng là... không đẻ lúc khác, cứ đẻ đúng vào lúc thế này! Cả ngày chỉ biết ăn với bồi bổ, giờ thì bổ hết lên đầu rồi!"

"Em nói xem, ban nãy em cũng quá đáng thật. Thai phụ đang có bầu mà còn gây lộn, chỉ vì một chậu rau thôi mà cũng phải lớn tiếng như vậy à? Nếu có chuyện gì với đứa bé, chị dâu lão nhị mà trách tội thì biết ăn nói làm sao?"

Mấy người nhà họ Vương vừa hoảng hốt vừa cãi cọ lẫn nhau, không ai nhường ai.

Loading...