Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch - 582

Cập nhật lúc: 2025-04-08 14:51:45
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nam chủ nhân và nữ chủ nhân vừa cảm nhận được điều gì đó không ổn thì đã quá muộn.

Hai người cùng lúc ôm ngực, gương mặt méo mó vì đau đớn. Từ vị trí trái tim, từng làn khí đen lặng lẽ bốc lên, như một thứ gì đó đang len lỏi vào cơ thể họ. Tiếng kêu thảm thiết vang lên trong đêm tối.

Một tiếng quát lạnh lùng cắt ngang:

“Lớn mật!”

Thanh kiếm gỗ đào trong tay Chu Tiền Tiền lập tức đ.â.m thẳng về phía tiểu quỷ. Nhưng con quỷ nhỏ chỉ quay đầu lại, khóe miệng nhếch lên một nụ cười kỳ dị, đôi mắt long lanh ánh lên tia đắc ý.

“Hì hì hì… Chú, chú đến chậm rồi.”

Vừa dứt lời, thân thể nó tan thành từng đợt khí đen, nhanh chóng tiêu tán giữa không trung, không để lại chút dấu vết.

Chu Tiền Tiền đứng sững tại chỗ, sắc mặt tái xanh.

Người đàn ông trẻ tuổi thấy cha mẹ mình ngã xuống không dậy nổi, lập tức chạy tới, giọng run rẩy:

“Cha mẹ! Hai người làm sao vậy?”

Chu Tiền Tiền khẽ cau mày, đưa tay kiểm tra n.g.ự.c của hai người. Chỉ trong chớp mắt, gương mặt anh đã trở nên lạnh như băng, im lặng đứng dậy.

Người trẻ tuổi vội vàng túm lấy tay áo anh, hoảng hốt hỏi:

“Đại sư, cha mẹ tôi sao rồi? Mau cứu họ đi, làm ơn đi mà!”

Chu Tiền Tiền chỉ lắc đầu, xoay người rời khỏi căn nhà không chút do dự.

Trong thôn, những sự việc tương tự cứ lần lượt xảy ra. Người bị tiểu quỷ báo thù có người đã là ông bà, có người trung niên ngoài bốn mươi, còn lớp thanh niên trẻ tuổi hai ba mươi tuổi thì tương đối bình an, chỉ là cha mẹ họ bị quấy nhiễu không ít.

Phía nam thôn, trong nhà trưởng thôn.

Vợ trưởng thôn ngồi trên giường, cau mày nói:

“Con bé Nữu Nữu c.h.ế.t tiệt kia sao giờ này còn chưa về? Đã dặn nó mấy hôm nay trong thôn đang rối ren, đừng ra ngoài linh tinh, vậy mà vẫn không nghe lời.”

Trưởng thôn rít một hơi thuốc, đáp:

“Cả đêm không thấy bóng dáng đâu, không giống ra ngoài chơi. Hay là có chuyện gì rồi?”

“Có chuyện gì được chứ? Mấy hôm trước bị đánh cho một trận tơi tả còn chẳng sao. Tôi đoán là nó trốn đi với thằng nhóc nào đó rồi!” – Vợ ông hừ lạnh.

Nói một hồi, bà ta dường như chợt nghĩ ra điều gì đó, sắc mặt lập tức thay đổi:

“Không lẽ… nó thật sự bỏ trốn rồi? Lần trước nó cãi nhau đòi c.h.ế.t cũng không chịu lấy lão Lưu, có khi nào vì bị tôi đánh mà ghi hận rồi trốn đi thật không?”

Trưởng thôn cũng im lặng trong giây lát, chậm rãi nói:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/582.html.]

“Không thể nào… Con bé từ nhỏ đã nghe lời, hôm trước dù có hơi mạnh tay nhưng sau đó nó vẫn ngoan ngoãn mà, mấy ngày nay có thấy nó cãi lại đâu.”

“Anh thì biết cái gì! Nó từ nhỏ ít nói, nhưng trong bụng toàn lửa giận. Nó chê lão Lưu già, xấu, còn ly dị nữa…”

Trưởng thôn chậc chậc lưỡi:

“Cái con nhóc này… Tại vì lên mạng nhiều, đầu óc bị tẩy não hết rồi. Lão Lưu tuy già thật nhưng người ta có tiền, có sức, con bé gả qua đó chẳng phải ăn sung mặc sướng sao? Đúng là không biết điều.”

Vợ ông cũng hùa theo:

“Con gái ngốc, không hiểu lòng cha mẹ. Lão Lưu là người có danh tiếng, bao nhiêu nhà còn mong không được. Chỉ riêng cái nhà ở huyện thành với sính lễ ba chục vạn là biết rồi. Sau này nó phải cảm ơn chúng ta mới đúng.”

Không ai trong hai người nhắc đến chuyện lão Lưu hơn con gái họ mười lăm tuổi, hay chuyện vợ cũ của ông ta phải nhập viện vì bạo hành rồi mới ly hôn được.

Nhắc đến lễ hỏi, trưởng thôn dụi điếu thuốc, đi giày chuẩn bị ra ngoài:

“Vẫn là đi tìm thử xem, lỡ như nó thật sự bỏ đi thì sao.”

Vợ ông ta khoát tay:

“Yên tâm đi, con nhóc đó từ nhỏ chưa từng rời nhà quá mấy dặm, lại nhát gan. Nói không chừng lát nữa tự mò về.”

Trưởng thôn dù không yên tâm nhưng vẫn không nói thêm. Ông vừa bước ra sân thì gặp ngay Lê Kiến Mộc đang từ ngoài đi vào.

Trưởng thôn cười niềm nở:

“Ồ, Lê đại sư về rồi? Mấy vị đại sư khác cũng về luôn à? Tối nay mọi chuyện thuận lợi không, bắt được lệ quỷ chưa?”

Lê Kiến Mộc đáp gọn:

“Họ chưa về, tôi về trước để lấy ít đồ.”

“Lấy gì vậy? Có cần tôi giúp không?”

Nghe vậy, cô dừng bước, quay sang nhìn ông:

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

“Cũng được.”

Trưởng thôn chỉ định nói xã giao, không ngờ cô lại đồng ý thật. Không còn cách nào, ông đành miễn cưỡng bước theo.

Lê Kiến Mộc dẫn ông đi được vài bước, trưởng thôn liền nhận ra hướng đi:

“Đại sư, đây là phòng của con trai tôi, nó ở bên ngoài chưa về, phòng này ngày thường không cho ai vào. Nếu biết có người vào, nó sẽ làm ầm lên đấy.”

Lê Kiến Mộc dừng lại, liếc ông một cái rồi hỏi:

“Ông không ngửi thấy mùi thối sao?”

Loading...