Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch - 598

Cập nhật lúc: 2025-04-09 15:34:03
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước khi rời khỏi thôn, Lê Kiến Mộc ghé lại căn nhà nhỏ phía bắc – nơi ở của bà cụ.

Bà vẫn chưa tỉnh lại. Văn Nhân đang ở bếp nấu cháo.

Cô ta làm nhiều năm, quen thuộc với bếp đất kiểu quê, thao tác thành thạo không khác gì người trong thôn.

Thấy Lê Kiến Mộc đến, Văn Nhân nhẹ nhàng nói:

"Cháo kê này nấu đủ hai người, cô cũng ăn một bát nhé."

Cháo vàng óng, dẻo thơm. Cô ta múc hai bát, một cho mình, một cho Lê Kiến Mộc. Phần còn lại vẫn để nguyên trong nồi, dành cho bà cụ nếu tỉnh dậy.

Ngồi trong căn phòng đơn sơ, Văn Nhân bưng bát cháo, ánh mắt đầy hoài niệm nhìn ra sân:

"Khi còn nhỏ, tôi thích nhất là những lúc cha mẹ dẫn em trai đi thăm người thân. Lúc đó, tôi sẽ trốn ở nhà bà cụ để chơi."

"Tuy nhà bà không có gì ngon, nhưng bà sẽ ôm tôi vào lòng, thấy trên đầu có chí sẽ bắt giúp tôi, kể chuyện xưa cho tôi nghe..."

Cô ta dựa vào mép bàn, ánh mắt xa xăm:

"Bà và Nương Nương... đều là người tốt."

Lê Kiến Mộc gật đầu:

"Ừm."

Một lúc sau, Văn Nhân quay đầu lại, nhìn cô nghiêm túc nói:

"Lê Kiến Mộc, cô cũng là người tốt. Cảm ơn cô đã đến giúp chúng tôi."

Lê Kiến Mộc nhún vai, giọng thẳng thắn:

"Không phải vì cô. Dù cô không gửi tin nhắn cho tôi, chuyện ở thôn Thiên Tây, tôi cũng sẽ quản."

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

"Tôi từng gặp Tứ Nha và Nhị Nha, bọn trẻ không đáng phải bị nhốt mãi trong bóng tối, lẩn trốn nơi sườn núi không ánh sáng như vậy."

Văn Nhân khẽ cười:

"Phải, bọn trẻ xứng đáng được thấy ánh mặt trời."

Lê Kiến Mộc hơi nghiêng đầu, nheo mắt nói:

"Nhưng có chuyện tôi thấy lạ. Khi nhận được tin nhắn từ cô, tôi đã rất ngạc nhiên. Nếu tôi đoán không sai, bên cạnh cô chắc hẳn có Huyền Sư rất lợi hại. Vậy tại sao lại tìm tôi?"

"Còn gửi tin khẩn như vậy, vừa đặt chân đến thôn đã vội vã cầu cứu."

Văn Nhân cầm bát, ngơ ngẩn một lúc rồi đáp:

"Cô nhìn ra cơ thể tôi có vấn đề rồi đúng không?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/598.html.]

Lê Kiến Mộc gật đầu.

Bát tự nhẹ, dễ gặp quỷ – chuyện này thật ra cũng không đến mức quá nghiêm trọng.

Nhưng điều thực sự đáng lo là thân thể cô ấy lại được dưỡng thành một vật chứa lý tưởng cho quỷ hồn. Gần như từ khi sinh ra, cô ấy đã mang cơ thể âm thuần khiết – một thể chất hiếm gặp, cực kỳ dễ trở thành nơi trú ngụ của những linh thể mạnh.

Văn Nhân khẽ cúi đầu, giọng nói nhẹ nhàng nhưng cứng cỏi:

"Tôi là tự nguyện."

"Tôi có thể không để tâm đến những chuyện xảy ra với mình, nhưng tôi tuyệt đối không thể mang chị gái mình ra đánh cược. Người mời Huyền Sư đến là do người đại diện tôi liên lạc, mà cô ấy cũng do người bên anh ta sắp xếp. Tôi không yên tâm. Bọn họ rất có thể chỉ biết thu thập những quỷ hồn thuần khiết ở Quỷ Vực để sử dụng, chứ không phải để siêu độ đưa đi."

Tình cảnh của cô ta không cho phép phản kháng, chỉ có thể nhân lúc nói chuyện, giả vờ để người đại diện về trước một ngày, rồi tranh thủ lúc trên đường mới dám nhắn tin cầu cứu Lê Kiến Mộc.

Người đại diện – chị Lưu – có lẽ cũng không biết rõ những uẩn khúc trong chuyện này, chỉ đơn giản là làm theo chỉ thị cấp trên mà thôi.

Nhưng bản thân Văn Nhân đã từng có dịp tiếp xúc với Huyền Sư, biết được không ít điều. Hơn nữa, chính tai cô từng nghe một Huyền Sư nói rằng: quỷ hồn ở Quỷ Vực, nếu chưa từng hại người mà còn giữ được bản tâm tu luyện, thì vô cùng hiếm có và thuần khiết, là vật liệu lý tưởng để luyện thành pháp khí…

Lê Kiến Mộc gật đầu, hỏi thẳng:

"Vậy Huyền Sư mà Chu Bác Trầm mời, bao giờ thì tới?"

Văn Nhân thoáng chấn động, lắp bắp:

"Cô…"

Lê Kiến Mộc nhìn biểu cảm đầy hoảng hốt của cô, khẽ mỉm cười, cố ý hỏi:

"Cô muốn hỏi vì sao tôi biết người đó là Chu Bác Trầm, đúng không?"

Văn Nhân im lặng.

Lê Kiến Mộc từ tốn nói:

"Suốt nhiều năm nay, hình ảnh Chu Bác Trầm trong mắt công chúng luôn là một người yêu thích làm từ thiện, giúp đỡ rất nhiều đứa trẻ không có điều kiện học hành. Tôi nghe nói trước đây cô cũng không được đi học, sau này nhờ cơ duyên đặc biệt mới có cơ hội học văn hóa, học hát, rồi bước chân vào giới giải trí. Cho nên, người đã giúp cô – chính là anh ta?"

Văn Nhân nhìn cô chăm chú rất lâu, ánh mắt từ căng thẳng chuyển dần sang dịu lại, rồi nở nụ cười nhàn nhạt:

"Xem ra, chuyện gì cũng không qua mắt được cô."

Lê Kiến Mộc chỉ im lặng đáp lại bằng một nụ cười.

Thực ra, tất cả bắt đầu từ lần Cát Tân Nguyệt chủ động tìm đến Chu Bác Trầm để cảm ơn. Chính từ lúc đó, cô mới nảy sinh nghi ngờ và quyết định điều tra kỹ về người đàn ông này.

Chu Bác Trầm vốn không phải người mang nhiều công đức, nhưng vài năm gần đây lại bỏ rất nhiều tiền vào các hoạt động từ thiện. Lúc đầu, Lê Kiến Mộc không chú ý đến điều này, vì nghĩ anh ta chỉ đang tạo dựng hình ảnh. Nhưng sau khi nhận lời cảm ơn kia, cô đã bắt đầu tìm hiểu kỹ hơn.

Những hoạt động xã hội của Chu Bác Trầm trải rộng khắp các lĩnh vực: cứu trợ thiên tai, xây dựng trường học, lập quỹ học bổng, hỗ trợ người khuyết tật… Dường như nơi nào có bất hạnh, nơi đó có dấu chân của anh ta.

Trong số những chương trình từ thiện đó, có những hoạt động đã diễn ra từ rất nhiều năm trước. Văn Nhân lại còn rất trẻ, điều này khiến cho sự liên hệ trở nên rõ ràng hơn.

Loading...