Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch - 607

Cập nhật lúc: 2025-04-09 15:44:47
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60EI2qC27h

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô biết hệ thống kia là thứ không đáng tin, luôn dụ dỗ cô đi theo con đường bất nhân. Nhưng giờ nó vẫn luôn ở bên cô — làm thế nào để nhắc nhở Lê Kiến Mộc? Làm thế nào để nói cho chị ấy biết mà không khiến chị nghi ngờ?

Lê Thanh Thanh vốn định từ từ suy tính, vì hệ thống này... thật sự cũng không quá thông minh, thường xuyên phạm lỗi.

Nhưng lần này thì khác. Hố âm kia thật sự quá đáng sợ. Thiềm thừ u minh lại còn có thể so sánh với quỷ vật địa phủ?

Làm sao bây giờ? Làm sao mới phải?

Trong lòng cô rối như tơ vò, sốt ruột tìm cách.

Hệ thống trong đầu vẫn không ngừng rít lên, mắng cô yếu mềm, nói cô đang phá hoại kế hoạch.

Đợi đến khi mọi người ăn xong, Lê Thanh Thanh lén lút tránh ánh mắt của cả phòng, nghiêng đầu nhỏ giọng nói:

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

"Ngươi im đi. Hiện giờ chị ấy đối xử với ta rất tốt, ta không muốn chị ấy chết. Mấy lời ngươi nói cũng chưa chắc sẽ xảy ra, tại sao ta phải ra tay với người tốt với mình? Ngươi nói xem, ngươi rốt cuộc là hệ thống kiểu gì đấy? Chắc chắn không phải là thứ tốt đẹp gì rồi!"

Hệ thống im lặng đến mức như nghẹn họng. Một lúc lâu sau, nó mới khẽ lên tiếng, giọng điệu đầy ấm ức:

"[Ký chủ, bất kể đúng sai thế nào, tôi cũng chỉ phục vụ cô. Tôi làm tất cả... cũng chỉ vì muốn tốt cho cô thôi.]"

Lê Thanh Thanh nhướng mày, cười lạnh:

"Tốt cho ta? Vậy thì nghiêm túc đi tìm công pháp giúp ta tu luyện. Ta sẽ chăm chỉ học hành, nâng cao tu vi, từng bước đuổi kịp rồi vượt qua Lê Kiến Mộc. Khi ta thật sự mạnh hơn chị ấy, ta sẽ đường đường chính chính đứng trước mặt chị ấy, chứ không phải mong chị ấy c.h.ế.t sớm để ta thắng bằng cách hèn hạ. Hiểu chưa?"

Hệ thống giận đến mức suýt nổ tung.

Cái cô Lê Thanh Thanh này đúng là cứng đầu! Sớm biết vậy, nó đã chẳng thèm bịa chuyện quá khứ làm gì cho mất công, cứ thẳng thừng đe dọa có lẽ còn dễ đạt mục đích hơn.

Nhưng giờ thì đã lỡ rồi, chỉ đành nghiến răng nuốt giận:

"[Tôi biết rồi.]"

Lê Thanh Thanh nhướng mắt, ánh nhìn lóe lên một tia sắc bén.

Một câu "Tôi biết rồi" mà nghe như nghiến răng nghiến lợi. Hừ, hệ thống này đúng là điều khiển cảm xúc tệ đến tội.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/607.html.]

Dù Lê Kiến Mộc đã đồng ý rằng tối nay sẽ không rời đi, nhưng Lê Thanh Thanh vẫn không yên tâm. Cô cứ có cảm giác Lê Kiến Mộc sẽ lén lút bỏ đi lúc không ai hay.

Tối đó, lớp tổ chức sinh nhật cho thầy hướng dẫn. Cả phòng học tràn ngập tiếng nhạc, tiếng cười, ai cũng hào hứng ca hát nhảy múa. Chỉ có Lê Thanh Thanh là không chịu rời khỏi bên cạnh Lê Kiến Mộc, nắm chặt lấy tay cô, nhất quyết không buông.

Cho đến khi bữa tiệc kết thúc, mọi người cùng phòng đã trở về ký túc, đèn cũng đã tắt, Lê Thanh Thanh vẫn cố gắng mở to mắt, không dám lơi là cảnh giác.

Cô cố chống lại cơn buồn ngủ, quyết tâm không để Lê Kiến Mộc rời đi trong đêm.

Nhưng cuối cùng, cô vẫn không thể cưỡng lại cơn mệt mỏi và chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.

Lúc Lê Kiến Mộc đứng dậy rời giường, hệ thống trong đầu Lê Thanh Thanh như bừng tỉnh, giọng nói đầy phấn khích nhưng vẫn cố nén lại để không đánh thức cô:

"[Đi đi! Muốn tìm đường c.h.ế.t thì cứ đi! Mau đến Hải Thành đi, Bát Phương Chư Sát Trận, Tỏa Quỷ Đại Trận đang chờ cô! Cố lên nhé, nhất định phải trở thành phân bón cho thiềm thừ U Minh đấy!]"

Sắc mặt Lê Kiến Mộc trở nên lạnh lẽo, rồi không nói một lời, lặng lẽ rời khỏi ký túc xá như hệ thống mong muốn.

Hải Thành – một thành phố ven biển sầm uất, dựa vào vận chuyển đường thủy và tài chính mà phát triển vượt bậc, trở thành một trong những đô thị lớn nhất cả nước.

Tuy rộng lớn là thế, nhưng địa điểm mà Lê Kiến Mộc hẹn gặp Bách Phong lại nằm gần bờ biển, nơi đông đúc du khách và nổi tiếng là địa điểm check-in hàng đầu.

Trời về khuya, ánh đèn bên bờ biển vẫn rực rỡ như ban ngày. Người đi lại tấp nập, từng cơn gió biển mang theo vị mặn nhè nhẹ thổi tới.

Lê Kiến Mộc đứng một mình bên lan can, im lặng chờ đợi.

Bỗng có một giọng nói vui vẻ vang lên:

"Chị gái ơi, có thể chụp giúp bọn em một tấm hình được không?"

Một cô nữ sinh tiến đến gần, phía sau là một nam sinh trông có vẻ là bạn trai cô ta. Cả hai đang cười tươi, tay cầm máy ảnh đưa ra trước mặt Lê Kiến Mộc.

Cô liếc nhìn một cái rồi gật đầu, nhận lấy máy ảnh.

"Chị ơi, tụi em muốn chụp với chiếc du thuyền đằng sau làm nền, được không? Làm ơn nhé, làm ơn làm phước luôn đó!" – Nữ sinh năn nỉ, giọng ngọt như đường.

"Được thôi." – Lê Kiến Mộc đáp.

Loading...