"Em ấy giống hệt như em, cũng có xuất thân như nhau, cũng mạnh mẽ và cứng cỏi, không bao giờ cúi đầu hay luồn cúi ai cả. Linh hồn của em... không ai phù hợp hơn cô ấy để đón nhận linh hồn đó. Đúng không? Em nhất định sẽ thích mà."
Giọng hắn trầm thấp, xen lẫn một tia cuồng loạn, tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt t.h.i t.h.ể nằm im lặng trên bàn:
"Vi Vi... Chúng ta sắp bắt đầu một cuộc sống mới rồi. Anh đã liên hệ xong mọi thứ, rạng sáng mai mình sẽ ra nước ngoài, đến hòn đảo em yêu thích nhất. Chúng ta sẽ tổ chức lại lễ cưới của mình, lần này sẽ thật trọn vẹn. Em có mong chờ không, Vi Vi?"
Hắn cúi đầu, hôn nhẹ lên trán thi thể, giọng đầy áy náy:
"Anh xin lỗi… Anh không thể bảo vệ được con của chúng ta. Nhưng em đừng lo, sau này chúng ta sẽ có lại thôi… Đừng giận anh, anh xin em đừng trách anh."
Ngô Vũ đứng bên cạnh, gương mặt nặng nề, ánh mắt không giấu nổi vẻ khó chịu. Hàng lông mày anh ta nhíu chặt, cố gắng nén xuống cảm giác ghê tởm lẫn bất lực trong lòng.
Chu Bác Trầm... đúng là kẻ điên kỳ lạ nhất mà anh ta từng gặp.
Vừa có tiền, vừa có địa vị, lại còn đẹp trai, muốn kiểu phụ nữ nào chẳng có. Thế mà lại vì một cô gái từng làm trong quán bar, không tiếc bất kỳ thủ đoạn nào, đến mức táng tận lương tâm. Chuyện này… đúng là khiến người ta không thể hiểu nổi.
Nếu không phải vì cần thần mộc, anh ta thật sự chẳng đời nào muốn dính dáng gì đến tên điên này.
Lần này quá mạo hiểm rồi.
Sư phụ và mấy sư huynh sống c.h.ế.t chưa rõ… Nếu tối nay mà không suôn sẻ…
Anh ta khẽ thở dài.
Hy vọng... mọi chuyện sẽ diễn ra theo kế hoạch.
Đúng lúc đó, Chu Bác Trầm quay lưng lại, không thèm liếc nhìn t.h.i t.h.ể thêm lần nào, chỉ lạnh giọng ra lệnh:
"Ra tay đi!"
Ngô Vũ cố kìm nén cảm xúc trong lòng, ánh mắt dừng lại trên t.h.i t.h.ể đang nằm yên trên giường, rồi lập tức lấy ra một lá bùa, hô khẽ:
"Đi!"
Lá bùa vút lên như cánh hoa trong gió, chỉ trong nháy mắt đã bay đến gần thi thể. Khi miệng anh ta bắt đầu lẩm nhẩm chú ngữ, lá bùa như bốc cháy, ngọn lửa từ từ lan quanh cơ thể đang bất động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/662.html.]
Ngô Vũ đưa tay, truyền một luồng linh khí vào ngọn lửa. Lửa lập tức bùng lên dữ dội, bao trùm lấy t.h.i t.h.ể kia.
Ngón tay của t.h.i t.h.ể khẽ động, như thể còn ý thức, đang giãy giụa yếu ớt.
Ngô Vũ biến sắc, lập tức liếc nhìn về phía Chu Bác Trầm. Có lẽ hắn không chịu nổi cảnh người yêu bị thiêu rụi nên hoàn toàn không quay đầu lại.
Ngô Vũ tiếp tục niệm chú, b.ắ.n thêm một lá bùa, giãy giụa trong ngón tay kia dần dần yếu đi, gần như bất động.
Anh ta vừa mới thở phào, thì đúng lúc đó — một đạo linh phù từ ngoài cửa bay vút vào!
Lá bùa mới xuất hiện ấy như một kẻ bề trên áp đảo hoàn toàn những bùa chú đang thiêu đốt. Trong nháy mắt, ngọn lửa đang bừng bừng chợt run lên, rồi nhanh chóng tắt ngấm trước khi lá phù kia chạm tới.
"Ai đó?!"
Ngô Vũ lập tức biến sắc, quát lớn.
Cánh cửa bật mở, hai người bước vào — chính là Lê Kiến Mộc và Cổ Xuyên.
Ngô Vũ vừa mới nổi giận, khí thế còn chưa kịp trút ra, đã lập tức tái mặt, run rẩy.
Chu Bác Trầm cũng không khá hơn là bao, mắt mở to kinh hãi.
Rõ ràng Lê Kiến Mộc đang ở Bắc Thành cơ mà? Sao lại có mặt ở đây?
Không nghĩ ngợi nhiều, hắn lập tức chắn trước mặt t.h.i t.h.ể của Dịch Vi Vi như thể bảo vệ một bảo vật vô giá.
Bất kể hôm nay có chuyện gì xảy ra, cũng không ai được phép ngăn cản Vi Vi sống lại!
Còn Ngô Vũ thì phản ứng nhanh hơn, ném một vật về phía Lê Kiến Mộc và Cổ Xuyên, ngay sau đó lại tung ra một tấm thẻ bài.
Thứ đầu tiên là một lá cờ chiêu hồn.
Lá cờ vừa đến gần hai người liền phình to ra, phát ra ánh sáng âm u. Một đám tiểu quỷ lập tức bay ra từ trong lá cờ, gào thét lao tới.
Lê Kiến Mộc không chần chừ, đưa tay triệu ra trường kiếm từ linh khí, chỉ một chiêu đã c.h.é.m nát lá cờ chiêu hồn.
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường
Cô ngày càng mạnh hơn, thực lực đã vượt xa những lá bùa hay đạo cụ thông thường.