Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch - 667

Cập nhật lúc: 2025-04-14 11:43:33
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Bác Trầm siết chặt tay, như vừa bị ai đó bóp nghẹt trái tim.

Dịch Vi Vi nhẹ giọng tiếp lời: "Ông ta đang làm thí nghiệm. Ông ta muốn dùng 49 mạng người để hiến tế, ép thần mộc nảy mầm."

Lê Kiến Mộc giật mình. Cô vốn đoán được Ngô Phong không phải người đơn giản, nhưng không ngờ hắn lại tàn độc đến mức này.

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

"Muốn ép thần mộc nảy mầm phải cần công đức cực lớn. Tại sao hắn lại nghĩ rằng sinh mạng của 49 cô gái có thể làm được điều đó? Đây là thần mộc chứ đâu phải tà mộc!" – Cô nhíu mày, không giấu nổi phẫn nộ.

Chu Bác Trầm cứng người. Một lúc lâu sau, anh lẩm bẩm: "Nhưng anh đã… tìm đủ 49 người rồi… Vi Vi…"

Anh đột nhiên nhìn cô, trong mắt đầy sợ hãi.

Bởi vì anh biết Vi Vi lương thiện tới mức nào. Nếu cô biết những cô gái ấy bị hại dưới danh nghĩa của anh, cô sẽ ra sao?

Ban đầu, những người anh ra tay là đám antifan từng lái xe đuổi theo, khiến Vi Vi gặp tai nạn c.h.ế.t thảm.

Pháp luật không trừng phạt bọn họ, vậy thì anh làm thay.

Rồi sau đó là những nghệ sĩ trẻ, những kẻ trong mắt toàn dã tâm muốn dùng thân thể trèo cao.

Rồi dần dần, anh mất hết cảm giác với việc g.i.ế.c người. Chỉ cần phù hợp điều kiện, không quá phiền phức, anh đều có thể xuống tay.

Mà không chỉ là 49 người…

Anh đã g.i.ế.c nhiều hơn thế.

Còn có rất nhiều cô gái khác… Những người anh ta dùng để nuôi dưỡng quỷ anh.

Số lượng? Không thể đếm được nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/667.html.]

“Bởi vì Dịch Vi Vi không giống người bình thường. Trên người cô ấy có công đức,” Lê Kiến Mộc nói chậm rãi, “Cô ấy đã mất nhiều năm, nhưng anh vẫn kiên trì dùng danh nghĩa của cô ấy để tiếp tục các hoạt động thiện nguyện. Những dự án mà cô ấy khởi xướng khi còn sống, chưa bao giờ bị gián đoạn. Chính loại hành động tích đức âm thầm ấy, khiến công đức quanh thân cô không ngừng tụ hội, càng ngày càng mạnh.”

Ông dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Huyền sư mà, ai mà chẳng thích công đức. Ngô Phong kia đang lén hút lấy công đức trên người Dịch Vi Vi để tu luyện cho bản thân. Một dòng suối công đức không bao giờ cạn như thế, dĩ nhiên ông ta phải tìm mọi cách phong ấn, giữ chặt trong tay.”

Chu Bác Trầm nghe mà chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng.

Giết người là lỗi do anh ta gây ra, cho dù có dính chút nhân quả từ những hành động đó, thì Ngô Phong vẫn có thể dùng công đức của Dịch Vi Vi để cân bằng lại. Thậm chí, còn coi đó như một cách để “tẩy trắng” cho những thứ dơ bẩn mình làm ra.

Quan trọng hơn nữa, Ngô Phong còn có một "khách hàng" hào phóng tên Chu Bác Trầm – người tình nguyện cung cấp mọi điều kiện cho những thí nghiệm tàn nhẫn đó.

Một cuộc mua bán như vậy, hoàn toàn chỉ có lợi mà không thiệt.

Chịu thiệt, chỉ có Dịch Vi Vi và Chu Bác Trầm, cùng hàng loạt người vô tội đã c.h.ế.t vì kế hoạch đó.

Chu Bác Trầm ngẩng đầu nhìn về phía linh hồn Dịch Vi Vi, gương mặt anh trắng bệch, ánh mắt tuyệt vọng: anh ta cuối cùng cũng hiểu ra mình đã ngu ngốc đến mức nào.

Suốt từng ấy năm, anh ta luôn bị người khác dắt mũi, lún sâu vào tội lỗi, chẳng khác gì một con rối biết đi.

Lê Kiến Mộc nói tiếp: “Hồn thể của Dịch Vi Vi đã gần như tan biến vì bị ‘xén lông cừu’ suốt thời gian dài, nên chuyện di hồn căn bản là không thể thực hiện. Ngô Vũ nói tối nay sẽ giúp anh làm nghi lễ di hồn gì đó, thực chất là đang lừa anh. Hắn đã mất liên lạc với sư phụ, nên định mang thần mộc bảy năm không đ.â.m chồi kia bỏ trốn.”

“Còn cây đèn kia là đèn Vong Ưu – cũng có thể gọi là đèn lãng quên. Nếu để nó cháy đến sáng mai, Cát Tân Nguyệt sẽ hoàn toàn mất ý thức, không còn nhớ bất kỳ điều gì. Đến lúc đó, anh sẽ nghĩ cô ấy chính là Vi Vi, là người vợ đã mất trí nhớ của mình. Dù sao tính cách của hai người họ đúng là có vài điểm tương đồng.”

Tất cả chỉ là một ván cờ.

Một ván cờ được sắp đặt công phu, và quân cờ chính là Chu Bác Trầm.

Anh ta run rẩy, khó tin nhìn người con gái trước mặt: “Vi Vi... Anh không biết... Anh thực sự không biết... Anh chỉ muốn được gặp em, chỉ muốn em sống lại. Chúng ta đã hứa sẽ bên nhau cả đời, vĩnh viễn không rời xa... Em đi rồi, anh không chịu nổi... Anh chỉ muốn ở bên em... Anh... Anh...”

Dịch Vi Vi nhìn anh, ánh mắt dịu dàng mà bình tĩnh. Cô khẽ gật đầu: “Em biết.”

Loading...