Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch - 670
Cập nhật lúc: 2025-04-14 11:46:34
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cổ Xuyên trầm ngâm hồi lâu mới đáp:
"Chuyện này là cơ mật của gia tộc tôi, không thể tiết lộ với người ngoài."
Lê Kiến Mộc nhún vai, thản nhiên:
"Vậy thì khỏi bàn nữa."
Cổ Xuyên nghẹn họng.
Sau vài giây im lặng, ông ta lại nhượng bộ:
"Thế nếu bây giờ cô chưa muốn đưa cho tôi, thì ít nhất cũng đừng giao cho người khác, đặc biệt là mấy tông môn lớn."
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường
Lê Kiến Mộc lập tức nhận ra ẩn ý trong lời ông:
"Nhà ông có thù với tất cả các tông môn đại phái sao?"
Nếu vậy thì đúng là… không đơn giản chút nào.
Cổ Xuyên cười khổ:
"Tổ tiên tôi từng bị họ hãm hại. Những tông môn lớn ngoài mặt thì hợp tác, bên trong lại đấu đá lẫn nhau, âm hiểm xảo trá, ngàn năm qua không thay đổi."
Nói xong, ông ta lắc đầu, không muốn nhắc tới nữa.
Lê Kiến Mộc vừa định tiếp lời thì giọng của Cát Tân Nguyệt vang lên từ trong bếp:
"Tiểu Lê, Cổ đại sư, ra ăn cơm đi!"
Hai người dừng cuộc trò chuyện, đứng dậy đi vào nhà.
Nhà họ Cát vốn đã mua sẵn rất nhiều nguyên liệu hôm qua để chào đón con gái trở về. Nhờ vậy mà dù mới sáng sớm, một bữa cơm thịnh soạn vẫn được chuẩn bị tươm tất, nóng hổi và đầy đặn, khiến lòng người cũng thấy ấm áp theo.
Sau khi ăn uống no nê, Lê Kiến Mộc và Cổ Xuyên đứng dậy cáo từ, chuẩn bị rời đi.
Mẹ của Cát Tân Nguyệt vội kéo tay Lê Kiến Mộc lại, lục lọi trong túi một lúc rồi lấy ra một chiếc túi vải cũ kỹ, hơi nhàu nhĩ.
“Chuyện là thế này, bạn học Lê à,” bà cẩn thận lên tiếng, ánh mắt có chút áy náy xen lẫn chân thành. “Dì nghe Nguyệt Nguyệt nói lá bùa bình an mà cháu cho là vô giá. Đêm qua cháu còn liều mình cứu con bé… Nhà dì không có gì quý giá, cũng không chuẩn bị được gì nhiều, nhưng số tiền này… cháu nhận lấy giúp dì. Dì…”
“Dạ thôi dì ạ,” Lê Kiến Mộc vội vàng ngắt lời, lễ phép mà dứt khoát. “Cháu và Cát Tân Nguyệt là bạn học, giúp nhau là chuyện đương nhiên. Cháu không thể nhận đâu.”
“Không được đâu con,” mẹ Cát khăng khăng. “Chuyện này không thể tính đơn giản như vậy được. Làm phiền cháu vất vả đến tận nơi thế này, mấy thứ này phải đưa, cháu nhất định phải nhận lấy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/670.html.]
Bà ngừng một chút rồi nói tiếp, vẻ mặt nghiêm túc hơn: “Hơn nữa, dì cũng biết Huyền Sư các cháu không thể làm không công. Người ta nói đi một chuyến tay không dễ bị giảm thọ. Dù gì đi nữa cũng nên nhận một chút để hóa giải.”
Mặc dù Cát Tân Nguyệt chưa kể gì cụ thể về chuyện huyền học cho mẹ nghe, nhưng chuyện lá bùa tự cháy và việc cô ấy đột ngột biến mất, cha của Cát đã thuật lại rõ ràng. Mẹ cô nghĩ rằng, Lê Kiến Mộc nhất định là một vị đại sư có đạo hạnh cao siêu, bằng không làm sao có thể cứu con gái bà như thế?
Thấy không lay chuyển được, Lê Kiến Mộc trầm ngâm trong giây lát rồi mới đưa tay vào túi, rút ra một tờ tiền trong xấp, đưa lại chiếc túi cho bà.
“Chỉ cần thế này là đủ rồi ạ. Thật ra cũng không phải chuyện gì to tát. Phần còn lại dì giữ lại mà mua sắm Tết, đừng để phí.”
Cô vừa nói vừa kín đáo nháy mắt ra hiệu cho Cát Tân Nguyệt đứng cạnh mình, ý bảo cô đừng xen vào.
Cát Tân Nguyệt chỉ còn biết bất đắc dĩ giữ c.h.ặ.t t.a.y mẹ lại, để Lê Kiến Mộc thoát thân.
Sau một hồi hàn huyên thêm vài câu, cuối cùng Lê Kiến Mộc cũng rời khỏi nhà họ Cát. Cha mẹ của Cát Tân Nguyệt quả thật quá nhiệt tình, còn muốn đưa cô đi mua đặc sản Tết để làm quà mang về, khiến cô khổ sở lắm mới thoát được.
…
Về đến nhà, Lê Kiến Mộc lập tức về phòng nghỉ ngơi. Người nhà họ Lê đều biết đêm qua cô không ngủ, nên không ai đến làm phiền.
Đến khi cô tỉnh dậy, đồng hồ đã chỉ ba giờ chiều.
Vừa mới bước chân xuống cầu thang, cô đã nghe tiếng reo lên:
“Ôi chao, ai da, Mộc Mộc cuối cùng cũng tỉnh rồi!” Giọng Lê Vấn Bắc vang lên từ phòng khách, anh lập tức đứng dậy, vui vẻ nói tiếp: “Phòng bếp có canh hầm cho em, còn chừa lại đồ ăn nóng nữa. Mau ăn đi cho ấm bụng!”
Lê Kiến Mộc đưa mắt nhìn quanh, nhận ra trong nhà yên ắng lạ thường, liền nghi ngờ hỏi: “Mẹ không có ở nhà à?”
“Ra ngoài dạo phố với mấy người bạn rồi. Thanh Thanh lại chạy qua nhà hàng xóm chơi, mấy người khác thì đều bận công việc hết. Chỉ có anh, người anh hai thân ái của em, là ở nhà chờ em tỉnh dậy đấy nhé.”
Lê Kiến Mộc chỉ khẽ cười, không nói gì. Cô đoán tám phần là do chuyện xảy ra ngày hôm qua nên anh bị cha mẹ “phạt” phải ở nhà canh chừng cô.
Cô đi vào bếp, bưng thức ăn ra rồi nói: “Em khỏe rồi, ngủ một giấc là ổn. Nếu anh có việc thì cứ đi ra ngoài.”
“Ra ngoài cái gì chứ! Bây giờ mà ló mặt ra ngoài thể nào cũng bị truyền thông chộp được. Bắt được một người là hỏi tới tấp, phiền c.h.ế.t lên được!” Lê Vấn Bắc vừa than vãn vừa nhăn nhó.
Lê Kiến Mộc nhíu mày: “Có chuyện gì sao?”
“Cả giới giải trí như bị động đất vậy đó!” Lê Vấn Bắc hạ thấp giọng, tỏ vẻ bí mật nhưng lại không giấu nổi vẻ hả hê.
Cô vừa ăn vừa ngẩng đầu, ngạc nhiên: “Anh nói thử xem nào?”
“Là Chu Bác Trầm đấy. Sáng nay tự nhiên tung lên mạng một đoạn video dài những ba mươi phút! Trong đó anh ta nói rõ rành rành chuyện năm xưa Dịch Vi Vi bị đám antifan cực đoan bức đến mức tự sát, còn bản thân thì bị thứ gì đó tà ám lừa gạt suốt bảy năm trời, trong thời gian đó g.i.ế.c vô số người!”
Lê Kiến Mộc ngẩn người, không tin nổi: “Anh ta… kể hết thật à?”
“Ừ, kể từ đầu đến cuối, còn khai thêm cả loạt giao dịch đen tối trong giới giải trí. Ai thông qua anh ta để dẫn mối, ai nuôi tiểu quỷ để nổi tiếng, ai lừa ai để tranh tài nguyên… Video đó kéo theo gần nửa làng giải trí, mà toàn là nghệ sĩ đang nổi nữa chứ! Những chuyện dơ bẩn như thể bị lột trần không chừa thứ gì.”