Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch - 678

Cập nhật lúc: 2025-04-15 12:19:52
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Sau khi con trai tôi chết, tôi tìm thấy một số manh mối trong điện thoại và nhật ký của nó. Chính nhờ nhóm chat được nó ghi lại mà tôi mới có cơ hội trà trộn vào. Nếu không, lịch sử trò chuyện ấy đã sớm bị người ta xóa sạch.”

"Lúc trước tôi không dám kể với các cậu..." – người đàn ông khẽ nói, giọng trầm thấp, pha chút hoảng loạn kìm nén – "…là vì tôi phát hiện mình không phải người duy nhất bị nhóm đó xúi giục tự sát."

Ông ta dừng lại một chút, rồi tiếp tục:

"Đã từng có một người phụ nữ tự sát. Chồng cô ấy đã báo cảnh sát, kiên quyết cho rằng vợ mình là bị người khác xúi giục mà chết. Nhưng sau đó… anh ta bị đưa đi giám định tâm thần, kết quả là bị chẩn đoán mắc bệnh, rồi bị ép nhập viện. Chuyện đó khiến tôi rất sợ… tôi sợ các cậu cũng cho rằng tôi bị hoang tưởng, rồi cũng bị đưa vào trại như anh ta."

Ông cúi đầu, ánh mắt giấu dưới hàng chân mày rậm rạp, nhưng có thể thấy rõ nỗi bất an đang siết chặt lấy lòng người đàn ông này.

Ông còn món nợ m.á.u của con trai chưa đòi lại, còn vợ bệnh tật đang cần chăm sóc… ông không thể để bản thân bị xem là kẻ điên.

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

Chu Tiền dụi tắt điếu thuốc, kéo cửa kính xe lên rồi quay sang nói với Tiêu Tề:

"Cảnh sát Tiêu, nếu tôi biết các anh có phối hợp với Huyền Sư từ sớm, tôi đã không giấu gì cả. Đã chẳng để mọi chuyện kéo dài tới tận bây giờ."

Tiêu Tề khẽ thở dài, giọng hơi bất lực:

"Tôi đâu thể ra đường mà hét lên rằng mình phá án dựa vào Huyền Sư, đúng không?"

Chu Tiền nở một nụ cười gượng gạo, sau đó nhanh chóng thu lại. Ông nghiêm túc nói:

"Huyền Sư bên các anh lợi hại thật. Lần này chắc chắn có thể tóm được thứ tà ám đó, đúng không?"

Từ ghế sau, Dư Tiểu Ngư chen vào, đầy tin tưởng:

"Yên tâm đi! Lê đại sư là người giỏi nhất đấy. Cho dù thứ tà vật kia có là gì, Lê đại sư cũng sẽ quét sạch một mẻ!"

Tiêu Tề liếc nhìn anh ta:

"Cô ấy nhắn lại chưa?"

Dư Tiểu Ngư cúi đầu kiểm tra điện thoại, miệng lẩm bẩm:

"Hơn nửa đêm rồi, chắc Lê đại sư đang nghỉ ngơi… nhưng… ủa, đoạn ghi âm chưa gửi đi?"

Anh ta chau mày:

"Lạ thật, không có tín hiệu sao?"

Một câu lẩm bẩm ấy khiến sắc mặt Tiêu Tề lập tức thay đổi. Anh quay đầu lại hỏi nhanh:

"Cậu thử gửi tin nhắn cho người khác xem. Không gửi được chỉ với Lê Kiến Mộc, hay là tất cả đều không gửi được?"

Nhưng Dư Tiểu Ngư còn chưa kịp làm theo thì giọng hét hoảng loạn vang lên:

"Đội trưởng! Phía trước! Xe kia! Trời ơi…!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/678.html.]

Tiêu Tề vội quay đầu nhìn lên.

Con đường vốn trống không, chẳng hiểu từ đâu lại xuất hiện một căn nhà cũ nát ngay giữa đường. Cánh cổng sắt to đùng đã rỉ sét, xung quanh cỏ dại mọc um tùm. Qua cánh cổng là một căn nhà bốn tầng cũ kỹ, ánh đèn bên trong sáng trưng bất thường, kèm theo là những âm thanh lạ lùng, lạnh lẽo vọng ra.

Cảnh tượng ấy không khác gì bước ra từ một bộ phim kinh dị.

Tiêu Tề hoảng hốt, lập tức vặn tay lái định tránh đi, nhưng khoảng cách quá gần… không kịp nữa rồi.

"Rầm!"

Chiếc xe đ.â.m thẳng vào tường nhà. Một cú va chạm dữ dội khiến cả ba người trong xe tối sầm mắt, lập tức hôn mê bất tỉnh.

Lê Kiến Mộc mở mắt.

Cô ngồi dậy, thở dài bất lực.

"Hóa ra phim truyền hình không nói sai… Biết ngay tối nay sẽ không yên mà."

Năm phút sau, cô đã đứng tại khu dã ngoại, nơi định vị cho thấy chiếc xe của Tiêu Tề dừng lại.

Không hiểu vì lý do gì, xe đã rời khỏi tuyến đường chính, nằm trên một lối nhỏ cách cao tốc gần hai cây số. Phần đầu xe móp méo, trông rất thê thảm.

Con đường nhỏ này hẹp đến mức chỉ đủ một chiếc xe đi qua, hai bên là rừng cây và cỏ dại rậm rạp. Đêm muộn, gió rít qua tán lá nghe rờn rợn. Khí lạnh len lỏi trong không gian khiến không khí càng thêm quái lạ.

Lê Kiến Mộc bước quanh chiếc xe vài vòng, sau đó lại đi thêm mấy bước, cẩn thận cảm nhận xung quanh.

Không có gì cả.

Không có Quỷ Vực, không có dấu hiệu của tà ám, thậm chí một chút âm khí cũng không.

Vùng rừng này… quá sạch sẽ. Thậm chí sạch đến mức bất thường.

Chính sự "sạch sẽ" ấy mới khiến cô cảm thấy không ổn.

Một nơi không có lấy một linh thể, một u hồn vất vưởng, không phải là vùng đất lành cho con người. Ngược lại… rất có thể nơi đây đang tồn tại một thứ gì đó cực kỳ nguy hiểm – một lệ quỷ ẩn mình, không dễ phát hiện.

Lê Kiến Mộc vòng quanh khu vực thêm một lần nữa, mày nhíu chặt. Với năng lực hiện tại của cô, đáng lý không khó để phát hiện những tồn tại phi thường. Nhưng lần này, hoàn toàn không có bất kỳ dấu hiệu gì.

Không phải cô tự cao… mà thật sự, chuyện này quá phi lý.

Cô bắt đầu vận khí, để linh lực tỏa ra toàn thân, giữ cho tâm trí an tĩnh, rồi tỉ mỉ kiểm tra từng ngóc ngách.

 

 

Loading...