Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch - 684

Cập nhật lúc: 2025-04-15 13:40:48
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi nói xong, cô y tá nhẹ nhàng thay bình truyền mới cho Chu Tiền, sau đó lại lặng lẽ quay người rời đi.

Khi cánh cửa đóng lại, âm thanh “cạch” khẽ vang lên, ổ khóa lại lần nữa khóa chặt từ bên ngoài.

Tiêu Tề nhìn theo, rồi quay đầu liếc về phía Dư Tiểu Ngư.

Dư Tiểu Ngư lập tức giật mình:

"Đội trưởng Tiêu, sao anh lại nhìn tôi như thế? Tôi... tôi đang suy nghĩ rốt cuộc chị y tá kia là người hay là ma đấy chứ!"

Tiêu Tề cạn lời, lạnh lùng buông một câu:

"Phế vật."

"Hả?"

Tiêu Tề nhướng mày, chỉ tay về phía cánh cửa:

"Khóa lại rồi. Vừa rồi anh là người duy nhất có thể đi lại bình thường, sao không ra giữ cửa lại? Là cảnh sát, đây không phải là phản xạ cơ bản sao?"

Dư Tiểu Ngư nhìn cánh cửa đã khóa, lại quay sang nhìn hai người đồng đội của mình – một người bị thương, một người nằm mê man – rồi lặng lẽ cúi đầu.

"Xin lỗi… là tôi bất cẩn," anh ta lẩm bẩm.

Nhưng không cam lòng, lại nhỏ giọng nói thêm:

"Nhưng mà… Đội trưởng Tiêu, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy? Tôi cảm thấy chị y tá kia… không giống ma chút nào. Vậy đây là bệnh viện gì? Chúng ta đang ở đâu?"

Ở một nơi khác, Lê Kiến Mộc vừa nghe xong báo cáo, lặp lại:

"Bệnh viện số 5 ở Đông Thị?"

Tiêu Thành gật đầu:

"Đúng vậy. Tôi đã tra lại lịch trình và các mối liên hệ gần đây của Chu Tiền, cuối cùng chỉ có một cái tên phù hợp – Ngụy Tam."

"Anh ta là con út trong nhà họ Ngụy – một gia tộc có chút thế lực ở Đông Thị. Vì là con út nên từ nhỏ được nuông chiều. Vợ anh ta là bạn học từ cấp hai, hai người yêu nhau hơn mười năm, sau khi tốt nghiệp đại học thì kết hôn."

"Đầu năm nay, khi vợ Ngụy Tam sinh con thì gặp tai biến, mất m.á.u quá nhiều, đứa bé không giữ được, còn cô ấy thì bị chẩn đoán không thể sinh thêm con. Từ sau cú sốc đó, cô ấy rơi vào trầm cảm nặng. Ngụy Tam thương vợ, bỏ cả công việc để dẫn cô ấy đi du lịch khắp nơi, hy vọng giúp cô vực dậy tinh thần."

"Nghe theo lời bác sĩ tâm lý, tình trạng cô ấy dường như đã cải thiện rất nhiều. Nhưng rồi, chỉ vì Ngụy Tam quay về công ty vài tiếng, cô ấy liền chọn cách tự tử."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/684.html.]

"Và sau cái c.h.ế.t của vợ, Ngụy Tam dường như phát điên – ít nhất là theo cách nói của bệnh viện và phía cảnh sát. Anh ta khăng khăng nói rằng vợ mình không tự sát mà là bị xúi giục, rằng có một nhóm người trong Wechat chuyên dụ dỗ người khác chết, rằng thế giới này có ma quỷ, thậm chí còn nói chính anh trai và chị gái mình có liên quan."

Lê Kiến Mộc khẽ cau mày:

"Anh ta và anh chị không hòa thuận?"

Tiêu Thành thở dài, xua tay:

"Chuyện phân chia cổ phần trong công ty thôi, gia đình giàu có mà, có mấy ai tránh được mâu thuẫn. Nhưng cha của Ngụy Tam vẫn còn sống, ông ta luôn thiên vị cậu út. Nếu thật sự hai người kia có liên quan, chắc chắn ông cụ sẽ không để yên."

"Sau đó, Ngụy Tam bị đưa vào Bệnh viện số 5 để điều trị. Bệnh viện này là một cơ sở y tế tâm thần lớn, có tiếng tăm và hoạt động lâu năm, là bệnh viện công lập đàng hoàng, chưa từng có tai tiếng nào."

Lê Kiến Mộc cúi đầu xem kỹ tập hồ sơ. Mọi thông tin về bệnh viện đều hoàn chỉnh, không có điểm nào khả nghi.

Tiêu Thành lo lắng hỏi:

"Lê đại sư, có khi nào chúng ta đang tìm sai hướng không? Tôi không liên lạc được với đội trưởng Tiêu đã nhiều giờ rồi. Hiện trường họ mất tích cũng không có gì bất thường, không để lại bất cứ dấu vết nào hữu dụng. Tôi tin chắc chuyện này có liên quan đến yếu tố huyền học, nhưng chưa chắc đã dính líu đến Ngụy Tam hay Bệnh viện số 5 này."

Lê Kiến Mộc ghi nhớ địa chỉ bệnh viện, rồi khép hồ sơ lại.

"Không quan hệ cũng phải tới xem. Dù sao hiện giờ chúng ta không còn manh mối nào khác, đúng không?"

Nói rồi, cô đứng dậy rời khỏi phòng.

Tiêu Thành giật mình, vội vàng đuổi theo:

"Ê khoan! Lê đại sư, đợi tôi với!"

Trong bệnh viện.

Sau một tiếng đồng hồ vật lộn với ổ khóa, Dư Tiểu Ngư vẫn hoàn toàn bất lực. Cửa không nhúc nhích dù chỉ một chút.

Vừa nghe tiếng bước chân vọng lại từ bên ngoài hành lang, anh ta lập tức nằm xuống, vờ như đang ngủ, khéo léo giấu sợi dây thép giấu trong tay áo.

Trong lòng thầm nguyền rủa:

"Khóa gì mà như khóa két sắt thế này… Rốt cuộc đây là bệnh viện kiểu gì vậy?"

“Rắc.”

Tiếng khóa cửa mở ra.

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

Là cô y tá quen thuộc, gương mặt vẫn lạnh nhạt, đẩy xe y tế nhỏ vào phòng như thường lệ.

Loading...