Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thiên Kim Thật Cùng Hệ Thống "Hóng Drama" - Chương 39

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-11-21 15:09:15
Lượt xem: 5

Khương Tử Nhiễm và Dương Thư Phàm mắc phải bệnh đau mắt ngay tại chỗ!

 

Dù họ cũng không làm việc gì, đều để các anh quay phim làm hết, nhưng họ phải đợi thật lâu mới được!

 

Chủ yếu là dựa vào đâu Khương Thất Ngư lại được Mạnh Kỳ Yến thiên vị chứ?

 

Khương Tử Nhiễm không chịu nổi nữa, hỏi hệ thống của mình: "Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra? Tại sao kịch bản lại thay đổi nhiều đến vậy?"

 

Hệ thống trả lời: "Có lẽ là boss phản diện đang dùng cách khác để thu hút sự chú ý của cô đấy."

 

Khương Tử Nhiễm oán hận nghiến răng, cắn một miếng bánh bao thịt: "Chắc chắn là vậy."

 

Hệ thống lại nói: "Cũng có thể là vì cảnh gặp gỡ đầu tiên của hai người không diễn ra, liên kết tình cảm của boss phản diện với cô chưa hình thành. Hãy tìm cơ hội diễn lại cảnh hôm đó, có lẽ mọi chuyện sẽ ổn thôi."

 

Dù Khương Tử Nhiễm không muốn chấp nhận cách nói thứ hai của hệ thống, nhưng cũng hết cách rồi.

 

Thế thì tìm cơ hội vậy!

 

Nhất định cô ta phải cướp lại boss phản diện!

 

Bữa sáng cuối cùng cũng xong, nhưng thực tế thời gian đã là chiều tối.

 

Giờ cũng không kịp lo bữa tối nữa, phải lo xem tối nay ngủ ở đâu trước đã!

 

Cuối cùng cả nhóm cũng vào thôn, thôn dân khá đông, toàn là các cụ ông cụ bà, thỉnh thoảng mới thấy vài đứa trẻ.

 

Nhưng không thấy chợ búa gì, chỉ có cánh đồng rộng bát ngát và nhà cửa của thôn dân.

 

Dương Thư Phàm cực kỳ hối hận vì đã tham gia chương trình này!

 

Điều kiện quá khắc nghiệt rồi!

 

Đó giờ cô ả đi đâu mà chẳng ở khách sạn năm sao chứ?

 

Thấy cô ả có vẻ không vui, Khương Tử Nhiễm ôm lấy cánh tay cô ả, an ủi: "Chị Thư Phàm, không sao đâu, hai chúng ta đi xin tá túc thôi, chắc chắn mấy người này đều nhận ra chúng ta cả mà."

 

Hạ Nam Thăng mệt mỏi, mặt mày xám như tro tàn, nhưng anh ta rất tự tin: "Đúng vậy, bên kia có nhiều cụ bà với bác gái lắm, chúng ta qua đó rồi cứ nói ra thân phận của mình, chắc sẽ có người sẵn lòng cho chúng ta tá túc thôi."

 

"Thôn này nuôi gà vịt ngỗng, chắc chắn tối nay chúng ta sẽ được ăn thoải mái!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thien-kim-that-cung-he-thong-hong-drama/chuong-39.html.]

—[Độ nổi tiếng của ba người này thì khỏi phải bàn rồi! Chắc chắn không thành vấn đề.]

 

—[Hình như chỉ có Khương Ngô là mờ nhạt nhất thôi.]

 

—[Không cần phải nói, chắc là ảnh đế Mạnh sẽ dẫn cô ấy theo thôi à.]

 

—[Rốt cuộc tại sao con ranh đó lại được ảnh đế Mạnh để mắt tới chứ? Mắt ảnh đế Mạnh có vấn đề à?]

 

Ba người bước đi đầy tự tin, tiến tới chỗ thôn dân đang tụ tập nói chuyện dưới gốc cây.

 

Khương Ngũ Hồ cũng muốn đi, nhưng thấy Mạnh Kỳ Yến không động đậy, hỏi: "Chúng ta có đi không?"

 

Mạnh Kỳ Yến liếc nhìn cô gái đang che mặt dưới chiếc mũ lớn, cất giọng lạnh nhạt: "Đợi xem tình hình đã."

 

Khương Thất Ngư không đi, mà tìm một cái ghế gỗ ngồi xuống.

 

[Oa! Đây chính là FBI của thôn này đó, chỉ không biết họ có biết chuyện của lão già Vương không thôi.]

 

Chỗ này có người đang đánh cờ, có người đang tán gẫu, có người cầm bát ăn cơm.

 

Ba người đứng đó cùng với ba anh chàng quay phim.

 

Hai người trong đó mặt xám mày tro, y như vừa đào than đá từ châu Phi về.

 

Vốn tưởng rằng họ sẽ nhanh chóng được chú ý, nhưng thôn dân không mảy may để ý gì, cứ như không thấy họ.

 

Ba người có chút lúng túng, Hạ Nam Thăng gãi mũi, mở lời trước: "Chào mọi người, chúng tôi là ngôi sao đến ghi hình chương trình."

 

Một đám người nghe vậy mới lần lượt ngẩng lên nhìn.

 

Một bác gái đang ăn cơm nói: "Các cậu là ngôi sao? Ngôi sao nào cũng xấu như vậy à?"

 

Hạ Nam Thăng: "..."

 

Khương Tử Nhiễm bước lên một bước, cười ngọt ngào: "Chắc mọi người cũng nhận ra tôi và chị Thư Phàm đúng chứ? Chúng tôi muốn xin tá túc lại một đêm, với thêm chút thức ăn nữa."

 

Nói một cách đương nhiên, cứ như thôn dân ở đây mắc nợ họ vậy.

 

Bác gái đang ăn cơm nhìn kỹ một lúc, lắc đầu: "Không nhận ra."

 

Khương Tử Nhiễm: "..."

Loading...