Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thính Ngân - Chương 40

Cập nhật lúc: 2025-02-22 15:38:59
Lượt xem: 107

Tên hắn là Thi Sở Bình, hoàng tử của Thi quốc. Sau khi Thi quốc bị tiêu diệt, hắn bị bắt làm tù binh của Thái quốc, trở thành mưu sĩ của Thái quốc. Sau đó, Thái quốc lại bị tiêu diệt, hắn trốn sang Yên quốc, rồi lại trở thành mưu sĩ đắc lực bên cạnh Yên Quân.

 

Trước đó, khi Thái quốc phái mật thám thâm nhập Lâm thành để ám sát ta, rồi lần này Yên quốc lại giở thủ đoạn, dùng nội ứng làm suy yếu Ung quốc, có lẽ cũng đều là chủ ý của hắn.

 

Thủ đoạn độc ác, như một con rắn độc lặng lẽ ẩn núp chờ thời cơ cắn c.h.ế.t ta.

 

Lần này thật đáng tiếc, hắn ra tay thúc đẩy việc học cung gây áp lực mà không thành công, lại vì tự ý hành sự khiến Yên Quân sinh nghi, hiện giờ đang quỳ bên ngoài hoàng cung, bị thị vệ dùng roi tẩm gai đánh phạt.

 

Khi đi ngang qua, ánh mắt ta và hắn vô tình chạm nhau.

 

Ngoài ý muốn, diện mạo hắn vô cùng vô hại, dung mạo bình thường nhưng lại mang khí độ quý tộc.

 

Ta mỉm cười nhìn hắn, giọng điệu tùy ý nói:

 

"Roi mây của quý quốc thật quá yếu ớt, chi bằng nhúng vào nước muối, hẳn sẽ có hiệu quả hơn."

 

Thi Sở Bình nghiến răng nghiến lợi, căm tức trừng mắt nhìn ta.

 

Một thanh âm trầm thấp xen vào:

 

"Hahaha, quả nhiên là nữ vương Ung quốc khiến người người kinh hãi, tâm địa thật độc ác."

 

Yên Vương Cơ Hành không biết từ khi nào đã đứng bên cạnh xem kịch vui, tay áo rộng tung bay trong gió, y phục đỏ thẫm rực rỡ lộng lẫy, thần sắc khó lường.

 

Hắn thật sự ra lệnh cho cung nhân nhúng roi vào nước muối, từng roi quất xuống, Thi Sở Bình cuối cùng cũng không giữ được phong thái, đau đớn kêu thảm thiết.

 

Cơ Hành mỉm cười nhìn mưu thần thân cận của mình rên rỉ trong đau khổ, chậm rãi đưa tay nâng cằm ta, quan sát kỹ lưỡng một lát, rồi bỗng nhiên xoay mặt ta về phía kẻ đang chịu phạt.

 

"Cô rất thích loại nữ nhân thông minh mà độc ác như nàng. Trường Chiêu công chúa, phong nàng làm Chiêu phi, thế nào?"

 

Tim ta chợt hẫng một nhịp.

 

46

 

Trong đầu ta phân tích nhanh ý đồ của hắn.

 

Lúc đầu, ta cho rằng hắn bắt ta chỉ để dùng ta trao đổi lợi ích với tàn quân của ta.

 

Nhưng bây giờ xem ra, không phải vậy.

 

Yên Quốc đã nhúng tay vào sâu trong nội bộ của Ung Quốc.

 

Là nữ vương bị bắt của nước địch, ta không còn là mối đe dọa, nhưng Yên Quân lại thấy g.i.ế.c ta thì thật đáng tiếc, vì vậy hắn muốn ép ta ở lại Yên Cung làm phi tử.

 

Hắn giam ta trong một cung điện xa hoa lộng lẫy, chậm rãi cảm thán:

 

"Lần đầu tiên nhìn thấy , trên chiến trường binh hỏa giao tranh, nàng đứng trên gò cao phía sau, trên một cỗ xe ngựa, đẹp đẽ đến mức không tưởng, tựa như không thuộc về thế gian đầy khói lửa và c.h.ế.t chóc này."

 

"Sau đó, ta thấy nàng chỉ tay về phía quân ta, chỉ đích danh tướng giấu trong trận, b.ắ.n một mũi tên đoạt mạng hắn ngay lập tức."

 

"Những năm qua, mỗi lần nhìn thấy nàng, ta luôn nghĩ..."

 

Cơ Hành cầm lấy một chiếc chìa khóa, nắm lấy bàn tay mảnh mai của ta, đích thân mở khóa xích sắt trên cổ tay ta.

 

Nhưng ánh mắt của hắn vẫn dán chặt vào ta, sâu thẳm như vực tối:

 

"Ta nhất định phải bắt nàng về nhốt lại."

 

Giam cầm ta trong tòa cung điện xa hoa tinh mỹ này.

 

Xích sắt vừa được mở, ta lập tức lùi về sau, nhưng bị hắn kéo lại.

 

Hắn từng chút từng chút mở tay ta, lấy đi sợi tơ bạc mà ta giấu kỹ trong lòng bàn tay, khẽ cười:

 

"Cô biết mà, Ái phi của ta trí nhớ siêu phàm, học gì cũng nhanh. Một số môn tà thuật như mở khóa, hẳn cũng biết đôi chút?"

 

"Khóa xích này, cô có thể giúp nàng mở."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thinh-ngan/chuong-40.html.]

"Nhưng khóa cửa tẩm cung, nàng đừng nghĩ đến chuyện đó nữa."

 

Một người có thể khống chế rắn độc, Yên Vương Cơ Hành—hắn nào phải hạng đơn giản?

 

Ta cũng cười, nhưng đáy mắt lạnh như băng:

 

"Ngươi gọi ta là ‘ái phi’, nhưng bản thân ta có từng đồng ý làm ái phi của ngươi chưa?"

 

Cơ Hành đáp lại nhẹ nhàng:

 

"Công chúa nói phải. Nhưng, Cô có thừa thời gian."

 

"Sớm muộn gì nàng cũng sẽ đồng ý thôi."

 

Hắn rời đi.

 

Ta từng tấc từng tấc lục soát cung điện này.

 

Đồ sứ đã bị thay hết thành đồ gỗ.

 

Góc cạnh bàn ghế đều được bọc lại.

 

Tường có rào chắn.

 

Không có lấy một vật có thể tự sát.

 

Tất cả trâm cài tóc đều bị thay bằng lược chải đơn giản, không có vật sắc nhọn nào.

 

Ngày đêm có người canh giữ ta, không cho ta bất kỳ cơ hội liên lạc nào.

 

Duy chỉ có một điều...

 

Cơ Hành có vẻ quá kiêu ngạo.

 

Hoặc là, hắn đang tận hưởng quá trình chinh phục ta.

 

Hắn không ép buộc.

 

Hắn muốn ta tự yêu hắn, chủ động hầu hạ hắn.

Hồng Trần Vô Định

 

Điều này cho ta chút thời gian để thở.

 

Nhưng... ta vẫn cảm thấy buồn cười.

 

Yên Quốc có biết bao mỹ nhân muốn tiến cung, hắn không thèm liếc mắt.

 

Lại cứ muốn giữ lại một kẻ không hề có ý định hầu hạ hắn.

 

Đúng là tên tiện cốt.

 

47

 

Ở trong cung Yên quốc đã hai tháng, Yên Vương Cơ Hành cho ta tận hưởng đủ sơn hào hải vị, lụa là gấm vóc, chỉ là không được tự do. Ngoài điều ấy ra, ta thậm chí còn thấy cuộc sống này có phần an nhàn thoải mái.

 

Cơ Hành mỗi khi có thời gian đều đến gặp ta. Ta luôn cảnh giác lui về phía sau, không cho hắn đến gần dù chỉ một bước. Hắn cũng chẳng tức giận, chỉ ngồi từ xa trò chuyện cùng ta, thi thoảng lại tặng ta bảo vật hiếm có, hoặc mấy món đồ chơi kỳ lạ để ta giải khuây.

 

Muốn ta dùng bữa cùng hắn, hắn thậm chí cũng hỏi qua ý ta trước.

 

Ta bèn ra điều kiện:

 

"Có thể, nhưng ngươi phải phái người g.i.ế.c Chu Lăng. Kẻ vong ân bội nghĩa, lật lọng tráo trở, ngay cả Yên Quân cũng không dám trọng dụng loại người này, đúng chứ?"

 

Cơ Hành mỉm cười, đôi mắt đào hoa thoáng ánh lên tia sắc bén:

 

"Quả thực không dám.”

 

"Nhưng Cô cũng sẽ không g.i.ế.c hắn sớm như vậy. Vừa giúp Cô xong đã bị đem g.i.ế.c ngay, nếu tin này lan truyền ra ngoài, chẳng phải Cô sẽ bị mất uy tín hay sao? Đừng mưu tính Cô nữa."

 

Ta tất nhiên biết hắn sẽ không g.i.ế.c Chu Lăng.

Loading...