Thông ninh tuế nguyệt - Chương 17
Cập nhật lúc: 2024-06-05 18:52:28
Lượt xem: 43
Ngày hôm sau, Cận Yến Từ không hề liên lạc với tôi, ngược lại Lâm Nhiên đem bản hợp đồng đến. Cậu ta trông khá giống trong ảnh, thậm chí còn đẹp trai hơn, người cao 1m87, vẻ ngoài điển trai tựa ánh nắng, khuôn miệng lộ ra chiếc răng khểnh càng thêm phần đáng yêu.
Tôi đang tưởng tượng đến cảnh trận đấu bóng rổ ở trường đại học, sau khi Lâm Nhiên ghi cú đánh ba điểm đưa cả đội giành chiến thắng, đã cởi áo để lộ thân hình cường tráng, vội chạy nhanh về phía nữ chính.
"Chị Lập Hạ? Chị Lập Hạ?" Lâm Nhiên đưa tay quơ quơ trước mặt, kéo tôi trở về thực tại.
"Hả? À, xin lỗi cậu, vừa rồi chị hơi mất tập trung. Cậu nói gì ấy nhỉ?" Tôi xấu hổ gãi đầu.
"Em muốn hỏi, nếu chị thích một người mà người đó xuất sắc hơn chị rất nhiều, để được ở bên cạnh người đó thì chị sẽ làm gì?" Gương mặt Lâm Nhiên ửng hồng.
Tôi nghiêm túc suy nghĩ về mối quan hệ giữa mình và
Cận Yến Từ, sau đó trả lời: "Có lẽ là cứ bám dính và dùng sự chân thành. Nhớ kỹ, nhất định phải chân thành."
"Được, cảm ơn chị. Vậy em đi đây, có chuyện gì em sẽ liên lạc sau." Lâm Nhiên lễ phép cúi đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thong-ninh-tue-nguyet/chuong-17.html.]
"Chị tiễn cậu." Tôi tiễn Lâm Nhiên xuống dưới lầu, sau đó lên nhà, mở di động ra, vẫn không thấy tin nhắn của Cận Yến Từ.
Ngày thứ ba, anh không liên lạc, ngày thứ tư cũng không. Một tuần liền, anh chẳng hề liên lạc với tôi! Tôi có chút bực bội, nhưng mà rất nhanh đã bị những nhiệm vụ được chủ biên giao cho khiến không còn thời gian để buồn rầu nữa. Không hiểu sao, tháng này chủ biên sắp xếp cho tôi lượng công việc khá nhiều, không chỉ muốn tôi nộp ba tập truyện ngắn về chủ đề thanh xuân vườn trường, còn bảo tôi ký tên vào sách tạng độc giả nữa.
Tôn bận bịu một tháng mới hoàn thành hết mấy công việc đó, bỗng nhiên nhớ ra bản hợp đồng vẫn chưa đưa lại cho Lâm Nhiên, giờ còn khá sớm, mới bốn giờ chiều.
Tôi bèn gọi cho Lâm Nhiên: "Nhiên Nhiên, có thể tới chỗ chị lấy bản hợp đồng được không?"
"A? Bây giờ luôn sao?" Giọng cậu ấy có chút mệt mỏi.
"Nếu cậu không tiện thì ngày mai cũng được." Tôi thấy cậu ấy có vẻ không ốn.
"Được mà chị ơi, giờ em tới luôn đây."
Lâm Nhiên ở gần đây, nói rằng mười phút nữa sẽ đến, tôi nhìn đống rác chất đầy nửa tháng nói Lâm Nhiên cứ đợi ở dưới lầu. Đúng lúc tôi đi đổ rác, thuận tiện cầm hợp đồng xuống cho cậu ta luôn.