Tiểu Nha Hoàn Của Thái Sư - Ghen Ghét
Cập nhật lúc: 2025-04-10 05:19:02
Lượt xem: 143
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymGeQzV
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Linh chân trước vừa vào phòng, chân sau đã có người mang đến một trăm lượng bạc do Thanh Sơn tặng đến cho nàng.
"Vị công tử đó thật hào phóng mà"
Tiền đã tặng không thể trả lại, nếu nàng không nhận là từ chối tâm ý của Thanh Sơn, sau này muốn hắn quan tâm đến nàng sẽ rất khó. Hạ Linh liền thu lại, sau đó đi tắm rồi chuẩn bị ngủ
Mặc cho bên ngoài ồn ào náo nhiệt, trong phòng Hạ Linh dập tắt đèn, lên giường đắp chăn, nắm mắt chìm vào giấc mộng.
Có điều Hạ Linh hoàn toàn không biết, bên ngoài lúc này đã sôi trào lên.
Tin tức tam thiếu gia của Thanh gia, Thanh Sơn bỏ ba trăm lượng bạc để gặp giai nhân, còn mạnh tay thưởng trăm lượng cho nàng, việc này như hai hòn đá ném xuống hồ gây gợn sóng khắp giới văn nhân, tài tử của Khánh An phủ.
Chỉ trong một đêm, cái tên Hạ Linh từ một cô gái vô danh đã bị người ta đào lên tìm hiểu. Sau khi biết được cô là Thanh Ngọc nhân của Kim Ngọc Lầu, rất nhiều người đã tới nơi mong muốn gặp mặt.
Chỉ tiếc sáng hôm sau khi biết tin này, Hạ Linh đã đóng cửa không tiếp khách. Mặc cho tú bà Cao Thị lên nói, nàng lấy cả khoá chốt cửa phòng lại
"Mở cửa ra, mau mở cửa ra cho ta, không mở ta sẽ phá cửa!"
"Bà già, bà mà dám phá của vào đây ta liền cho bà c.h.ế.t trong này, mau đi nói với đám người đó, ta không tiếp khách trong ba ngày này!"
Cao Thị vẫn không quên ánh mắt đáng sợ của Hạ Linh hôm đó, hết cách bà ta đành chịu thua, sau khi thông báo nàng bị bệnh không tiếp khách ba ngày xong thì không đến phòng nàng nữa.
"Mẹ, mẹ cứ vậy không nói gì sao?"
Một nữ tử nói, giọng tỏ ra khó chịu. Cao Thị lập tức liếc ả rồi nói: "ngươi không nhìn sao, Thanh Sơn đều thích cô ta như vậy, lúc này ta nói thì chả phải khiến cô ta càng chống lại sao,rồi bỏ Kim Ngọc Lầu à"
Bây giờ giá trị của Hạ Linh đã không chỉ là một cô gái mồ côi bị bán cho Kim Ngọc Lầu nữa, mà cô gái ấy chính là mối liên kết với Thanh gia. Thanh Sơn dù chỉ mới tặng một trăm lượng bạc, nhưng với mắt nhìn của Cao Thị thì chắc chắn còn nhiều hơn nữa.
Vậy lên buộc phải giữ Hạ Linh lại đây!
"Các ngươi nghe cho rõ đây, từ mai đừng ai đi tìm Hạ Linh làm gì, để con bé nghỉ ngơi" Cao Thị nhìn đám nữ nhân quát nói
"Dạ!"
Trong số những cô gái ở đây cũng có người không thoải mái khi nghe điều này, nhưng lời của tú bà không thể không nghe. Dù sao bọn họ chỉ là Thanh Ngọc nhân và Thanh Kĩ nhân, ý kiến vốn không có trọng lượng đối với Cao Thị một chút nào.
Nếu là Thanh Quan nhân thì lại khác, họ là át chủ bài của Kim Ngọc Lầu, cây rụng tiền vàng của Cao Thị. Đối với lời nói của họ, Cao Thị ít nhiều sẽ nghe theo, tránh làm mất lòng gây tổn thương hoà khí hai bên.
"Mẹ à, Ngũ muội nói hôm nay muốn ăn bánh quế"
Lúc này một cô gái khẽ nói, Cao Thị gật gật đầu đi sai người chuẩn bị.
"Dạo này con bé thế nào rồi? Mấy hôm trước Trương huyện lệnh có đến thăm, khi đó con bé không ra khiến ngài ấy có chút buồn bực á" Cao Thị hỏi
"Mẹ yên tâm, Ngũ muội thần sắc đã tốt hơn, sáng mai có thể ra ngoài gặp người ngoài rồi" Một nữ tử mặc váy hồng phấn đáp lời
"Thế tốt, Diệu nhi ở cùng chú ý đến con bé một chút, chăm sóc muội muội cho tốt" Cao Thị nói, rồi bà ta cũng rời đi trở về phòng.
Nữ tử mặc váy hồng phấn gọi Diệu nhi khẽ mỉm cười, sau khi nói chuyện với các tỷ muội vài câu cũng về phòng nghỉ.
Trong phòng lúc này, một tiểu cô nương chỉ khoảng mười năm, mười sáu tuổi đang nằm trên giường, hai chân trần co lên đung đưa qua lại, nàng vừa đọc sách vừa ăn mấy món bánh do nhà bếp mới làm.
Vẻ ngoài xinh xắn kết hợp với khuôn mặt ngây thơ, đôi mắt to tròn lấp lánh, mái tóc dài được buộc hai bên khiến nàng mang dáng vẻ đáng yêu, làm ai nhìn cũng muốn ôm lấy mà yêu thương cưng chiều.
Là một trong hai Thanh Quan nhân của Kim Ngọc Lầu. Ngũ Hân ngoài việc thi thoảng ra ngoài gặp những vị khách quý ra thì nàng đều ở trong phòng mà không cần phải làm việc gì khác, muốn gì chỉ cần nói là Cao Thị sẽ đáp ứng cho nàng.
Thậm chí khi nàng bị bệnh, Cao Thị còn mời cả đại phu giỏi nhất Khánh An phủ về để khám bệnh, đãi ngộ chỉ có hai Thanh Quan nhân mới được.
"Muội đỡ sốt chưa?" Diệu Ngọc lúc này đến sờ trán Ngũ Hân, thấy không còn nóng nữa mới yên tâm.
"Bánh của muội đây, ăn ít đồ ngọt thôi không béo đó"
"Hứ! Muội còn lâu mới béo, có tỷ béo đó"
Ngũ Hân cầm miếng bánh quế thả vào miệng, hương vị ngọt thanh lập tức khiến tiểu cô nương sung sướng, vui vẻ cười tít mắt, thấy như vậy Diệu Ngọc cũng không biết nói gì hơn, đúng là cô nhóc chưa trưởng thành mà.
"Hôm nay bên ngoài có việc gì sao? Sáng nay muội nghe thấy giọng ai đó quát bà già, hình như nói Cao Thị thì phải" Ngũ Hân hỏi
Diệu Ngọc kể lại chuyện Hạ Linh, nghe xong Ngũ Hân liền kinh ngạc, không ngờ trong Kim Ngọc Lầu lại có người dám đe doạ cả Cao Thị
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./tieu-nha-hoan-cua-thai-su/ghen-ghet.html.]
Nàng ở đây đã gần hai năm lên hiểu rõ tính cách Cao Thị, đây là người không bao giờ chịu thiệt thòi, càng không để người khác lấn át mình. Dù có là hai Thanh Quan nhân cũng phải tỏ ra tôn kính, ăn nói lễ phép chứ nào dám to tiếng đe doạ lại
"Hạ Linh này như thế nào vậy?"
"Tỷ cũng không rõ, chỉ biết Thanh Sơn công tử rất thích nàng ta, tối qua mới nói chuyện vài câu đã tặng trăm lượng bạc. Ngoài ra người này đàn nghe rất hay, khách nhân nghe đều khen hết lời"
Ngũ Hân gật đầu, nàng chỉ hiếu kỳ hỏi qua mà thôi, dù sao Hạ Linh có nổi tiếng hay được nhiều người quan tâm cũng không ảnh hưởng đến vị trí Thanh Quan nhân của nàng. Lần giành hoa khôi sắp tới, Ngũ Hân không có ý định tham gia lên không để tâm đến mấy người mới.
"Không biết bên ả Vũ Liên kia sẽ cảm thấy thế nào nhỉ?" Ngũ Hân đột nhiên cười nói
Diệu Ngọc cũng khẽ cười, Vũ Liên là Thanh Quan nhân đầu bảng của Kim Ngọc Lầu, bao năm qua luôn là ngôi sao chói mắt nhất thu hút mọi ánh nhìn. Bây giờ xuất hiện một Hạ Linh chỉ qua một đêm đã nổi danh khắp nơi, không cần nghĩ cũng biết Vũ Liên nhất định không thoải mái rồi.
"Tỷ đoán lúc này ả ta đã biết tin rồi" Diệu Ngọc nói
"Nàng ta sẽ không ngồi yên đâu, xem ra sắp có kịch hay rồi đó"
Ngũ Hân ăn nốt miếng bánh cuối cùng, nhìn ra bên ngoài vẻ mặt mong chờ. Kim Ngọc Lầu này yên tĩnh quá lâu rồi.
...
"Khốn khiếp, con nhỏ đó nghĩ mình là ai hả!"
Trong căn phòng, Vũ Liên đập bàn chửi mắng, nàng tức giận cầm chén ném vỡ tan, cơn giận dữ dội khiến cho mấy nữ nhân khác trong phòng sợ hãi.
"Đã điều tra được về con nhỏ đó chưa?" Vũ Liên quay ra hỏi
Một cô gái đi lên khẽ nói: "Dạ đã điều tra được rồi, Hạ Linh đến từ Sơn gia thôn ở vùng núi tiếp giáp Sở châu, từ nhỏ mất cha mất mẹ. Vào Kim Ngọc Lầu là do bị người cô họ bán cho bọn Ngô Hạo, rồi đưa đến đây".
Vũ Liên nghe xong thì nhíu mày nói: "Vậy nói Hạ Linh chỉ là một con nhỏ mồ côi, xuất thân nghèo hèn và không có chỗ dựa?"
"Dạ phải" Cô gái kia gật đầu xác nhận
Những thông tin này được chính Ngô Hạo cung cấp, tên buôn người đó chỉ cần bỏ chút tiền là hỏi gì hắn cũng nói, mấy thông tin của những cô gái bị bán như này muốn điều tra thực sự rất dễ dàng.
"Haha vậy được, nếu thế thì không phải lo lắng rồi, từ hôm nay tiến hành cô lập con nhỏ đó cho ta" Vũ Liên nói
Lời này khiến đám nữ nhân ngạc nhiên, không hiểu tại sao Vũ Liên tỷ lại muốn cô lập Hạ Linh. Dù gì đó cũng chỉ là một người mới, có nổi tiếng cũng không uy h.i.ế.p được đến vị trí Thanh Quan nhân của Vũ Liên, làm vậy khác gì chống lại Cao Thị
"Tỷ tỷ, mẹ đã nói không cho bọn muội làm phiền Hạ Linh, chúng ta làm vậy liệu có ổn không?" Một cô gái nhỏ tuổi lo lắng hỏi
Vũ Liên liếc mắt hừ lạnh nói: "Chúng ta đâu có làm phiền con nhỏ đó, ta bảo các muội cô lập, không chơi hay tiếp xúc với nó nữa mà thôi, còn về phần mẹ thì có ta lo, các muội không phải suy nghĩ nhiều"
"Dạ" Đám nữ nhân đồng thanh nói
Có Vũ Liên đảm bảo cho, họ cũng không lo lắng gì nữa, vì trong hai Thanh Quan nhân thì Vũ Liên là có tiếng nói nhất, coi như người đứng thứ hai của Kim Ngọc Lầu, Cao Thị dù thế nào cũng không suy nghĩ mà bảo qua ý kiến của Vũ Liên.
"Được rồi mau về nghỉ ngơi đi"
"Dạ"
Đám nữ nhân lần lượt ra về, căn phòng lúc đầu không khí căng thẳng cũng dần dịu bớt. Vũ Liên bảo nha hoàn dọn dẹp đống chén vỡ dưới sàn, nàng thì đi thay quần áo chuẩn bị gặp mấy vị khách nhân.
Tối qua chỉ vì nàng bị đau đầu mà để Hạ Linh hớt tay trên, gặp được Thanh Sơn lên mới nổi danh. Vũ Liên âm thầm ghi nhớ, thề sẽ không để một nữ nhân nào uy h.i.ế.p đến vị trí đầu bảng của nàng.
"Tiểu Hoa, ngươi thay ta ra ngoài đưa mấy tấm thiệp này cho mấy vị khách quý"
Vũ Liên đưa năm tấm thiệp cho nha hoàn Tiểu Hoa, trong này mời đều là những công tử gia đình quý tộc ở Khánh An phủ, thậm chí là con trai của tri phủ đại nhân cũng có tên.
Đã ra tay thì phải nhanh chóng, Hạ Linh đã tuyên bố không tiếp khách ba ngày, đây chẳng khác gì tự hại chính mình trong mắt Vũ Liên.
"Chỉ là một Thanh Ngọc nhân mà nghĩ mình cao quý lắm, ở cái chốn này muốn giữ trong sạch đúng là tìm chết. Thôi thì ta là đại tỷ, cần dạy bảo muội muội trong nhà á" Vũ Liên cười cười tự nói
Đợi đến khi Tiểu Hoa trở về thông báo, Vũ Liên đã cho người chuẩn bị xong trà bánh, ngồi trong phòng chờ đợi.
"Vũ Liên tỷ, có mấy vị công tử đến nói gặp tỷ" Bên ngoài một nữ tử nói vọng vào
"Cho họ vào đi"
Vũ Liên khẽ lên tiếng, nàng nở nụ cười tươi tắn, đứng dậy nghênh đón năm vị khách quý của mình.
Mà trong lúc đó, ở phòng của mình, Hạ Linh sau giấc ngủ dài đã thức giấc. Lúc này nàng được một người kể cho việc của Vũ Liên, trên khuôn mặt hiện lên nét đầy ma mị.