Tiểu Nha Hoàn Của Thái Sư - Trúng Độc
Cập nhật lúc: 2025-04-19 16:17:03
Lượt xem: 48
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKN2JyAJAw
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong đại điện, Đổng Vân sắc mặt âm trầm, hắn nhìn người mặc áo quan sai trầm giọng nói: "Lý bổ đầu, điều tra được gì rồi?"
Người gọi là Lý bổ đầu thở dài, nói: "Đổng đại nhân bị trúng độc Ô Vân, một loại kịch độc, độc này vào người sẽ mất một khoảng thời gian dài mới phát tác, khoảng mười ngày nửa tháng, nhưng độc này nguy hiểm ở chỗ nó không màu, không mùi, không vị, một khi bị nhiễm rất khó tìm ra."
"Vậy tại sao phụ thân ta lại ngã gục nhanh như vậy?" Đổng Vân khó hiểu.
Việc này Lý bổ đầu liền bó tay, hắn chỉ có thể suy đoán theo hướng hàm lượng độc tăng cao, gây lên việc phát tác nhanh hơn mà thôi.
Nhưng không có chứng cứ lên hắn không nói cho Đổng Vân, mà việc cấp bách hiện tại là tìm cách chữa trị, chỉ cần Đổng đại nhân tỉnh lạn thì việc điều tra sẽ diễn ra thuận lợi hơn.
"Thiếu gia, đại phu bảo ngài vào trong" Lúc này một gia nhân tới báo.
Đổng Vân và Lý bổ đầu vào trong phòng, trên giường bệnh Đổng Văn Duẫn đang thở từng hơi khó khăn, sắc mặt hơi trắng, khí sắc không còn được hồng hảo như trước, cả người đều là vẻ yếu ớt.
"Đại phu, phụ thân ta sao rồi?"
Đổng Vân nắm chặt tay, trầm giọng hỏi.
Yến đại phu là thầy thuốc cao minh có tiếng trong thành, bệnh nhân được lão cứu nhiều không đếm hết lên Đổng Vân rất mong chờ một câu trả lời tích cực, cứu vãn được trái tim sắp chìm vào bóng tối của hắn.
Nhưng nhận được là cái lắc đầu!
"Yến đại phu, xin hãy cứu phụ thân ta, chỉ cần ngài cứu được phụ thân thì bán mạng ta cũng chấp nhận!"
Đổng Vân quỳ xuống, nước mắt trào ra, khoé mắt đỏ hoe run rẩy cầu xin. Hắn lúc này chỉ muốn cứu phụ thân mình, chỉ cần cứu được thì bảo hắn đi g.i.ế.c hoàng đế hắn cũng sẽ làm.
"Đổng công tử nói gì vậy? Lão phu đâu bảo Đổng đại nhân không cứu được?" Yến đại phu vẻ mặt ngơ ngác, không hiểu Đổng Vân quỳ khóc làm gì, phụ thân hắn còn chưa có c.h.ế.t mà.
"Vậy khi nãy sao ngài lại lắc đầu?" Đổng Vân nhíu mày hỏi.
"Lắc cho đỡ mỏi cổ mà thôi" Yến đại phu nhàn nhạt đáp.
Nghe xong mà Đổng Vân liền xúc động muốn đạp người, tí phun máu, cuối cùng gian nan nuốt lại mà cười cười đứng dậy, nói: "Vậy Yến đại phu có cách cứu phụ thân ta?"
Yến đại phu gật đầu, vuốt râu đáp: "Đổng đại nhân trúng độc không lâu, dù hàm lượng cao nhưng thân thể còn cứng rắn lên còn chống chọi được, lão phu sẽ lập tức điều chế thuốc giải, nếu vạn sự như ý thì chỉ một tuần là giải được."
Lời này khiến Đổng Vân và Lý bổ đầu vui mừng, đối với y thuật của Yến đại phu cả hai đều rất tin tưởng. Để tiện cho chữa trị, Đổng Vân sai người dọn một phòng cho Yến đại phu ở luôn trong phủ.
Hắn cũng sai người đi thông báo cho Ninh vương phủ, dù sao tri phủ bị hạ độc cũng là việc lớn, cần lập tức phát lệnh điều tra và truy nã tội phạm.
"Điều động toàn bộ người trong phủ nha, bằng mọi giá phải tìm được hung thủ về cho ta!" Đổng Vân nói với Lý bổ đầu.
"Tuân lệnh!" Lý bổ đầu nói.
Hiện tại tri phủ đại nhân bị bệnh, trên dưới công việc đều do công tử gia tiếp quản. Đây không phải lần đầu Đổng Vân thay phụ thân làm việc, đối với vấn đề quản lý và điều hành Khánh An phủ cũng coi như quen thuộc.
Tốc độ làm việc của Ninh Vương phủ thực sự quá nhanh, chỉ giây trước thông báo mà giây sau đã có người tới. Đích thân Ninh Vương đến, hắn và Đổng Văn Duẫn dù có quan hệ trên dưới nhưng cũng là bằng hữu thân thiết.
Nay thấy bạn mình bị hại đến nguy hiểm tính mạng, Ninh Vương vô cùng phẫn nộ, hắn trong đêm ra lệnh cho hộ vệ trưởng của mình tên Lý Tuấn đi điều tra, mặc kệ hung thủ là ai cũng phải bắt về chịu tội.
Người của Ninh Vương nhanh chóng làm việc, người của phủ nha cũng không kém khi từng đội nhân mã trong đêm toả đi khắp thành, động tĩnh lớn khiến dân chúng kinh ngạc, lo lắng.
Khánh An phủ một đêm không ngủ, đến sáng hôm sau mọi người mới biết Đổng tri phủ hôm qua bị kẻ gian hạ độc, tính mạng treo trên sợi tóc. Quan phủ phát lệnh điều tra, bất cứ ai cung cấp manh mối hữu ích sẽ được trọng thưởng.
Nhất thời cả thành sôi trào, ai lấy cũng không thể ngờ là có kẻ dám hạ độc cả tri phủ đại nhân, đây là hãm hại mệnh quan triều đình, đại tội c.h.é.m đầu cũng không đủ.
Tin tức lan truyền với tốc độ chóng mặt, chỉ trong buổi sáng mà trên dưới cả Khánh An phủ đều biết, khắp nơi nghị luận ầm ĩ.
Kim Ngọc Lầu cũng không ngoại lệ, do tối qua có người thấy một người giống Đổng tri phủ vào đây, lên sáng sớm đã có quan sai đến điều tra tiến hành khám xét nơi này.
"Các vị đại nhân à, thật sự không thể châm trước được sao, ngài thấy đó ở đây đều là nữ nhân sao có thể lục tung lên được" Cao Thị đứng trước Lý bổ đầu nói.
Nhưng cho bà ta chỉ là ánh mắt lạnh lùng như băng, Lý bổ đầu không muốn nghe mà trực tiếp cắt lời: "Mệnh lệnh của Ninh Vương, mọi chỗ khả nghi đều phải khám xét, bất kẻ là ai ngăn cản, lập tức chém!"
Chữ cuối cùng được nhấn mạnh, xung quanh đám quan sai đã có kẻ rút đao ra. Cao Thị lập tức kinh hãi, bà ta không dám nói gì thêm mà cho bọn họ đi vào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./tieu-nha-hoan-cua-thai-su/trung-doc.html.]
"Khám xét cho kĩ, không được bỏ qua bất kỳ chỗ nào, mọi vật nghi ngờ là đựng thuốc đều phải mang ra!" Lý bổ đầu phân phó thuộc hạ.
Hơn chục quan sai toả đi khắp ba tầng lầu đập cửa các phòng, phòng nào không mở liền bị họ phá ra mà vào.
Ngay lập tức rất nhiều tiếng hét vang lên, tình cảnh trở lên hỗn loạn khi có những cô gái phản kháng, không cho đám quan sai khám xét phòng mình.
"Các ngươi làm gì vậy, mau ra ngoài!"
"Dừng lại, đừng có lục đồ của ta!"
"Lũ bệnh hoạn biến thái, cút ra ngoài mau!"
"Mama, mau cứu con á!"
Cao Thị thật không biết làm sao, nhìn về phía Lý bổ đầu thì thấy vẻ mặt của hắn đã tối sầm đi. Mà ngay lúc này một tiếng hét vang lên, trên tầng thứ hai một tên quan sai lao ra ngoài, tay giữ cổ phát ra tiếng rên rỉ rồi gục xuống mà chết.
Từ bên trong Hạ Linh đi ra, trên tay cầm thanh kiếm lạnh lùng nhìn bốn phía, nàng sắc mặt không chút biểu tình dù bản thân vừa g.i.ế.c một tên quan sai.
"Bắt ả lại cho ta!" Lý bổ đầu bên dưới quát.
Hai tên quan sai lập tức lao lên, rút đao ra hướng về phía Hạ Linh. Nàng liếc xuống dưới, rồi giây sau trước ánh mắt kinh ngạc của đám người dễ dàng g.i.ế.c c.h.ế.t hai kẻ vừa lao tới.
Mùi m.á.u tanh ngập trời, cả Kim Ngọc Lầu như c.h.ế.t lặng, mọi hành động đều dừng lại khi toàn bộ ánh mắt đều đổ dồn vào Hạ Linh, vào ba t.h.i t.h.ể dưới chân nàng.
"Còn ai muốn chết?" Nàng khẽ hỏi.
Ánh mắt đầy sát khí như được phủ một lớp băng sương, mỗi lần liếc qua đều khiến đám người giật mình kinh hãi, không ai hiểu tại sao một cô nương dáng vẻ yếu đuối lại có ánh mắt đáng sợ như vậy.
"Thật can đảm, ngươi có biết tội g.i.ế.c người của phủ nha sẽ bị c.h.é.m đầu không?" Lý bổ đầu bên dưới nói.
"Các ngươi xông vào phòng của ta, không nói câu nào liền lục tung đồ đạc, đập phá mọi vật bên trong, từ khi nào người của phủ nha có quyền này vậy?" Hạ Linh khẽ hỏi lại.
Lý bổ đầu nhíu mày, bọn họ đúng là không có quyền làm vậy, nhưng hắn phụng mệnh Ninh Vương lên không lo lắng mà nói: "Bọn ta theo lệnh Ninh Vương truy bắt tội phạm hại Đổng tri phủ, có người tối qua thấy ngài ấy vào đây lên tới khám xét, điều tra"
Nghe rất hợp lý, nhưng vào tai Hạ Linh thì nàng liền cười lớn nói: "Theo lệnh Ninh Vương khám xét? Vậy ta bảo ta theo lệnh hoàng đế g.i.ế.c người có được không?"
"Hỗn xược, ngươi muốn c.h.ế.t à!" Lý bổ đầu quát lớn, rút đao ra.
Hạ Linh không chút sợ hãi, nàng chĩa thẳng kiếm về phía Lý bổ đầu nói: "Các ngươi không có lệnh khám xét của quan phủ, miệng nói suông liền vào đây làm loạn, về tình về lý các ngươi không chiếm một chút gì đúng cả còn muốn g.i.ế.c người, muốn c.h.ế.t là ngươi mới đúng!"
Câu nói lập tức làm không khí nơi đây sôi trào, những nữ tử khác như được tiếp vô tận sức mạnh và tự tin liền lớn giọng đuổi người, có những người còn rút trâm hay đập vỡ bình hoa, lấy mảnh vỡ uy h.i.ế.p đám quan sai phải ra ngoài.
Thấy tình hình không ổn lên đám quan sai không dám hành động tiếp, đã c.h.ế.t ba người rồi khiến bọn họ cũng sợ những nữ nhân này nổi điên làm liều, đến lúc đó cả Kim Ngọc Lầu sợ sẽ m.á.u chảy thành sông mất.
"Hừ, chúng ta đi!" Lý bổ đầu tức giận thu lại đao, hạ lệnh rời đi.
Bọn họ đã mất người lại không chiếm lí lẽ, ở lại chỉ mất mặt thêm. Hơn nữa nữ nhân cầm kiếm kia quả thực không bình thường, để cho hắn cảm giác cực độ nguy hiểm, sâu không lường được.
"Khoan đã" Hạ Linh đột nhiên nói.
Lý bổ đầu nhìn lại, nữ nhân này muốn cái gì nữa?
"Đưa ta đến phủ nha, ta muốn gặp Đổng Vân!" Hạ Linh thu kiếm vào vỏ, đi xuống lấy ra tấm lệnh bài mà Đổng Văn Duẫn hôm qua cho mình.
"Đổng thúc tối qua đã đến gặp ta, mang ta đi gặp Đổng Vân, ta có cách để giải độc" Nàng khẽ nói thầm chỉ để mình Lý bổ đầu nghe.
Hắn nhíu mày, không ngờ nữ nhân này lại có được lệnh bài của Đổng đại nhân, còn gặp ngài ấy tối hôm qua. Nhìn dáng vẻ không giống nói dối, Lý bổ đầu suy nghĩ vài giây liền đồng ý.
"Ra ngoài đợi ta" Hạ Linh nói xong thì chạy nhanh lên phòng.
Lát sau nàng ôm hộp thuốc đi xuống, đến trước mặt Cao Thị đưa cho bà ta một tờ ngân phiếu một trăm lượng nói: "Ta ra ngoài hai ngày, có việc cứ đến Đổng gia tìm ta"
Nói xong nàng theo Lý bổ đâu rời đi, Cao Thị nhìn theo mà ngơ ngác, mãi lúc sau mới thở phào nhẹ nhõm, cầm trong tay tờ ngân phiếu mà cười cười.
"Con nhỏ này, bây giờ ai dám đi làm phiền nó nữa chứ"