Tiểu sư muội nói Thần kinh cũng là Thần - Chương 298: Đây là Tu Tiên giới
Cập nhật lúc: 2025-02-16 18:30:51
Lượt xem: 131
"Tìm c.h.ế.t mà!"
Lỗ Tú Thành hét lớn một tiếng, nắm lấy ma khí rồi lập tức đánh tới.
Thanh Yêu bay lên không trung, phóng ra một luồng linh lực, tiêu diệt tia ma khí đang đánh tới, sau đó lại vung ra một đạo huyễn ảnh hóa thành Linh Hồ, một luồng ánh sáng chói lóa b.ắ.n thẳng lên.
Mặc dù số lượng của nhóm người Lỗ Tú Thành không chiếm ưu thế, nhưng mỗi một người đều là Nguyên Anh, trái lại hầu hết nhóm người của Thanh Yêu chỉ là Kim Đan.
Tuy nhiên, Chú Ma Trận cưỡng ép tăng tu vi lên nên đương nhiên không vững chắc bằngLinh tu tự mình tu luyện, dù phương thức tu luyện của Hợp Hoan Tông không bình thường, nhưng cũng được chính đạo tán thành.
Ngoài ra các nữ tu của Hợp Hoan Tông đã từng chiến đấu với họ nhiều lần, cho nên hai bên cũng ngang bằng rơi vào thế giằng co.
Trong khi hai bên đang giao chiến kịch liệt thì Thiên Địa Mẫu Trận cùng Thiên Trụ dần biến mất, mà Minh Nhã Quân cũng mở mắt ra.
Liếc mắt cũng biết chuyện gì đã xảy ra, ma khí đập vào mắt càng làm cho nàng ấy không khỏi tức giận hơn.
Dù là Vạn Phật Tông hay các thế lực khác đều vì Ma tộc mà phải bôn ba khắp nơi!
Ngay cả nàng ấy cũng là vì phong ấn Ma tộc!
Minh Nhã Quân xoay người đứng dậy, chín mươi chín vòng phù lục bao quanh nàng ấy, khí tức Nguyên Anh hoàn toàn lộ ra.
"Ma tộc thì nên lăn trở lại Vạn Ma Quật của các ngươi đi!"
Nàng ấy hét lớn một tiếng, phù lục trên người nhanh chóng bay về phía nhóm người của Lỗ Tú Thành, phù lục đó tỏa ra ánh sáng chói lóa, đây là phù lục được luyện chế từ Linh Phù Song Tuyệt, dù là tu sĩ đạt cảnh giới Nguyên Anh cũng phải rút lui ba phần.
Vài phù lục tạo ra tiếng nổ, còn một số chỉ vây giữ người trong một vùng không gian.
Tiếng nổ lớn của phù lục khiến các đệ tử của Hợp Hoan Tông phải giơ tay ngăn chặn, thấy họ không thể trốn thoát được cho nên Thanh Yêu và Tiết Âm không đợi sương mù tiêu tán mà đồng loạt lao tới.
Làm sao Lỗ Tú Thành có thể cam tâm, hắn ta lách người đến sau lưng Tiết Âm, trở tay vung ma khí đánh tới, Thanh Yêu nhìn thấy như thế thì muốn giúp đỡ, nhưng lại bị những người khác cuốn lấy không thoát được.
"Keng—"
Tiết Âm quay đầu lại, chỉ nhìn thấy ma khí đánh vào phía trên một phù lục hộ thân, nàng ấy nhìn Minh Nhã Quân đang ở bên ngoài.
Minh Nhã Quân cũng nhìn nàng ấy một cái, sau đó lông mày hơi nhíu lại, hai tay kết ấn, trong nháy mắt mấy tấm phù lục dán lên người Tiết Âm và Thanh Yêu.
Những phù lục này không chỉ có thể giúp các nàng ngăn cản công kích, thậm chí còn có thể tăng tốc độ và sức tấn công của họ.
Khóe miệng của Tiết Âm hơi nhếch lên, lại tụ linh lực lên lần nữa rồi lao vào chiến đấu.
Sau một loạt tiếng hét thảm thiết, chỉ còn lại những thi thể, Thanh Yêu nhẹ nhàng phất tay bóp nát Nguyên Anh của những người này.
Sau trận chiến, vẫn còn lại một ít ma khí chưa tiêu tan hết, Minh Nhã Quân sử dùng phù lục để thanh trừ sạch sẽ toàn bộ.
Sau đó nàng ấy tiến lên phía trước chấp tay cảm tạ nhóm người Thanh Yêu: "Làm phiền đạo hữu ra tay tương trợ, tại hạ Minh Nhã Quân của Linh Phù Các, sau này nếu có cơ hội, chắc chắn Nhã Quân sẽ dốc sức tương trợ."
Tiết Âm liên tục xua tay: "Chỉ là chuyện nhỏ thôi, ta tên là Tiết Âm, đây là sư tỷ ta tên là Thanh Yêu, phía sau là các sư tỷ sư muội của Hợp Hoan Tông."
Minh Nhã Quân nở một nụ cười nhẹ nhàng nói: "Ta đã từng gặp các ngươi rồi, tại Đại hội tông môn ở Hoàng thành đã gặp nhau một lần, lúc đó ngươi ở cùng với nhóm người của Niệm Nhất, nhưng đáng tiếc là lúc đó không thể kết giao."
Thanh Yêu nói: "Hiện tại kết giao cũng không muộn."
Nhắc đến Niệm Nhất, Tiết Âm hứng thú hỏi: "Niệm Nhất có khỏe không? Hôm đó ở Hoàng thành nói lời từ biệt, đã lâu rồi không gặp nàng."
"Khi ta gặp nàng thì thấy mọi việc đều ổn, chỉ là nàng có nhiều ý đồ xấu, thiên tư thông minh, cho nên ta không nghĩ nàng sẽ gặp chuyện lớn gì." Minh Nhã Quân trả lời.
Tiết Âm vuốt n.g.ự.c lẩm bẩm nói: "Đáng tiếc chúng ta phải canh giữ ở biên giới này, nếu không thật sự chúng ta rất muốn quay về tụ tập cùng nhau.”
Thanh Yêu mỉm cười lắc đầu, nàng ta nhìn Minh Nhã Quân: "Đúng rồi, tại sao ngươi lại ở đây? Có phải có chuyện gì xảy ra hay không? Chúng ta có thể giúp gì cho ngươi không?"
Minh Nhã Quân hơi do dự, Vân Trung Kiếm Tôn cũng không công bố, chắc là có ý định khác, cho nên nàng ấy chỉ có thể nói xin lỗi: "Chuyện này không tiện nhiều lời, nhưng các ngươi cũng không cần lo lắng, có tin tức thì Tứ đại tông môn sẽ phát Chiêu Thiên lệnh."
Nói đến đây, nàng ấy mới nhớ tới Tiểu Linh Thông, nàng ấy nhìn Tiết Âm không mấy vui vẻ rồi nói: "Chờ ta trở về Trung Châu, ta có thể giúp ngươi truyền lời cho nàng, chỉ tiếc ta cũng không có phương thức liên lạc với Tiểu Linh Thông của nàng, ngươi có thể thêm Tiểu Linh Thông của ta trước, sau khi trở về ta lại đưa phương thức liên lạc Tiểu Linh Thông của nàng cho ngươi."
"Thật vậy sao? Vậy thì tốt quá!" Tiết Âm lập tức bật cười, nàng ấy tiến lại gần Minh Nhã Quân dùng Tiểu Linh Thông thêm nàng ấy thành hảo hữu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-298-day-la-tu-tien-gioi.html.]
Đúng lúc này, một nữ tu của Hợp Hoan Tông vội vàng chạy từ bên kia tới, vẻ mặt hốt hoảng, nước mắt chảy ra không ngừng: "Sư tỷ, tông môn... Tông môn đã bị diệt rồi…"
"Cái gì chứ?"
Ngay lập tức các đệ tử của Hợp Hoan Tông luống cuống, cuối cùng không còn quan tâm đến biên giới gì nữa, tất cả mọi người điều khiển linh lực lao về phía Trung Châu.
Khi Minh Nhã Quân nghe đệ tử nói rằng tông môn đã bị tiêu diệt thì vẫn còn ngây người, sau khi phản ứng lại cũng vội vàng đi theo, dán thêm cho các nàng mỗi người một tấm phù.
Các nàng băng qua toàn bộ Đông Châu, không ngừng bay một khắc nào nhưng phải mất mấy canh giờ mới có thể đến đó.
Khi Thanh Yêu dẫn theo các đệ tử của Hợp Hoan Tông trở về, toàn bộ Hợp Hoan Tông đang bốc cháy ngùn ngụt, t.h.i t.h.ể của các nữ đệ tử nằm la liệt trên mặt đất.
Trong mắt của Tiết Âm là một biển m.á.u mênh m.ô.n.g vô tận, giống như địa ngục trần gian.
Trong không khí tràn ngập mùi m.á.u tanh khiến người khác buồn nôn, ngọn lửa hừng hực chiếu sáng chân trời thành một mảnh đỏ rực.
Ngọn lửa cao ngút trời thiêu rụi tất cả, sau lưng vang lên tiếng khóc của các đệ tử, ánh mắt của Thanh Yêu có chút bi thương.
Đây chính là Tu Tiên giới.
Một môn phái nhỏ có gần ngàn người, nói biến mất là biến mất.
Minh Nhã Quân không đành lòng nhìn nữa mà hỏi đệ tử đến báo tin: "Là ai đã gây ra chuyện này?"
Đệ tử che mặt khóc: "Là Cuồng Phong Tông."
"Cuồng Phong Tông!" Hai mắt của Tiết Âm đỏ lên, giống như không thể tin được.
Cuồng Phong Tông vốn là một thế lực trấn giữ biên giới với Hợp Hoan Tông, hai tông có sức mạnh ngang nhau, quy mô cũng không lớn, cho nên đã phối hợp với nhau để trấn giữ một phần nhỏ biên giới.
Kết quả Cuồng Phong Tông đã thừa lúc Thanh Yêu dẫn người ra ngoài tuần tra mà lén lút rời khỏi biên giới, đã vậy còn đưa các đệ tử đồng loạt đồ sát Hợp Hoan Tông.
"Ha ha không sai, chính là Cuồng Phong Tông ta, không ngờ Hợp Hoan Tông của các ngươi lại có rất nhiều đồ tốt như vậy, nếu nuốt chửng tất cả các ngươi thì Cuồng Phong Tông của chúng ta có thể coi là tông môn hạng hai." Các đệ tử của Cuồng Phong Tông đang phục kích ở gần đó đều xuất hiện.
Túi trữ vật trên người họ chứa đầy bảo vật của Hợp Hoan Tông, trên mặt ai cũng tràn ngập nụ cười đắc ý.
"Không nói chứ, những nữ tu này thật biết hưởng thụ, không biết từ đâu lấy được Tụ Linh Ngọc tốt như vậy."
"Không phải bây giờ đã thuộc về chúng ta rồi sao? Vừa rồi g.i.ế.c một nửa, thu được rất nhiều thứ tốt, bây giờ lại g.i.ế.c thêm một nửa, có thể lấy được một đợt khác."
Ra lệnh một tiếng, các đệ tử của Cuồng Phong Tông lao về phía các nàng, đồng thời hào quang của trận pháp dâng lên xung quanh họ.
Cuồng Phong Tông đã bố trí cạm bẫy mai phục từ lâu, các đệ tử của Hợp Hoan Tông làm sao có thể đánh thắng được, huống chi ngay từ đầu các nàng chỉ còn lại một nửa số người.
Đại trận Cửu Chuyển Thú Cốt nhốt cả hai nhóm người vào bên trong, cho phép người ở bên ngoài tùy ý c.h.é.m giết.
Đôi mắt của Thanh Yêu và Tiết Âm đỏ ngầu, m.á.u trên lau hết lớp này lại dính lên một lớp khác, nhưng điều này cũng không thể ngăn cản được từng tỷ muội ngã xuống sau lưng của hai người họ.
Nhiều người của Cuồng Phong Tông đã chết, nhưng số người c.h.ế.t của Hợp Hoan Tông thậm chí còn nhiều hơn.
Minh Nhã Quân vẫn đang tìm cách phá vỡ trận pháp, nhưng đây là đại trận được thiết lập bởi hàng trăm người, cho dù tìm được cách thì trong thời gian ngắn cũng không thể phá giải.
"Xem ra chỉ có thể dùng Phá Trận Châu."
Phá Trận Châu là pháp bảo đối phó với trận pháp, khi nhận thấy trận pháp không thể phá vỡ thì có thể dùng Phá Trận Châu để cưỡng ép đưa người ra ngoài. Tuy nhiên, vật này cực kỳ khó luyện chế, ngay cả viên trên người nàng ấy cũng là trưởng lão trong tộc vì nàng ấy mà luyện chế ra một viên duy nhất.
Hơn nữa, Phá Trận Châu chỉ có thể đưa nhiều nhất là ba người đi.
Minh Nhã Quân lau vết m.á.u trên mặt, quả quyết dùng phù lục bắt lấy Thanh Yêu và Tiết Âm còn đang c.h.é.m giết.
Ngay lập tức Phá Trận Châu mở rộng bao bọc lấy ba người bên trong, cưỡng ép các nàng xông ra khỏi trận pháp.
Tiết Âm quỳ xuống bên trong vòng bảo hộ, dù nàng ấy có khóc lóc thế nào thì cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn những nữ tu trong trận pháp từng người một ngã xuống.
Thu Vũ Miên Miên
Thanh Yêu đứng thẳng lưng, đôi mắt vốn nên tràn đầy mị lực nhưng bây giờ lại tràn đầy hận thù, nhìn chằm chằm vào Cuồng Phong Tông đang lúc càng xa dần phía sau lưng mình.
Ngọn lửa lúc sáng lúc tối giữa vô số ngọn núi, chỉ trong một đêm ngắn ngủi mà Hợp Hoan Tông chỉ còn lại hai người.