Tiểu sư muội nói Thần kinh cũng là Thần - Chương 391: Chân tướng Thiên Đạo
Cập nhật lúc: 2025-04-16 11:19:44
Lượt xem: 70
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tổ tiên không hề chú ý thấy Khương Trúc đã trở nên ngây dại, lão vẫn đang chìm đắm trong bí mật mà mình phát hiện ra, không thể tự thoát ra.
“Nói thật, tất cả chúng ta thực sự không rõ liệu có còn cấp bậc cao hơn sau bảy cấp vị diện hay không. Dù sao thì Thiên Đạo rất bí ẩn, chưa từng có ai thực sự hiểu được ngài ấy, có lẽ hiện tại ngoại vực đã hoàn toàn khác biệt.”
Khương Trúc nhạy bén nắm bắt được câu nói cuối cùng này: “Bây giờ ngài không ở ngoại vực sao?”
Nhưng tu sĩ sau khi phi thăng nếu không ở ngoại vực thì còn có thể đi đâu?
Chẳng lẽ lão có thể đi đến các vị diện khác?
Tổ tiên cười nhẹ: “Mặc dù Thiên Đạo không g.i.ế.c c.h.ế.t ta nhưng hình phạt thì không thể tránh khỏi. Ta đã giao dịch với ngài ấy, ta sẽ ở lại một vị diện cấp hai mười triệu năm, xong rồi ngài ấy sẽ bỏ qua chuyện này.”
Chờ đã.
Tại sao tu sĩ của vị diện cấp bốn lại bị phạt đi đến vị diện cấp hai?
Đây không phải là đi làm lão đại sao?
Chẳng lẽ cấp bậc tu luyện không giống nhau? Hoặc là sẽ bị áp chế tu vi?
Trong lòng Khương Trúc thắc mắc như vậy, miệng cũng thành thật hỏi ra.
Tổ tiên lại lắc đầu: “Ngươi nghĩ rằng giữa các cấp bậc ở vị diện chỉ đơn giản là sự chênh lệch sức mạnh thôi sao? Một vị diện phải đạt đến ít nhất là cấp ba thì mới có thể nói đến vấn đề linh lực dị năng.”
“Vị diện cấp hai mà ta ở được gọi là thời đại vũ trụ. Con người ở đó yếu ớt đến đáng sợ, chỉ một căn bệnh cũng có thể cướp đi mạng sống của họ.”
Khương Trúc càng nghe càng cảm thấy mình sắp hiểu được chân tướng của vũ trụ.
Vị diện cấp hai là thời đại vũ trụ, đây chẳng phải là cái mà nàng đã xem trong các tiểu thuyết khoa học viễn tưởng khi còn ở hiện đại sao?
Không, điểm chính là thời đại vũ trụ chỉ là vị diện cấp hai, vậy hiện đại mà nàng sống là……???
“Vậy Thiên Đạo bảo ngài đi đến đó để làm gì vậy, đánh quái thú sao?” Khương Trúc ngơ ngác hỏi.
“Giúp họ phát triển. Trong vài trăm năm qua, ta đã làm nhà thiên văn học, nhà khoa học, kỹ sư máy móc, thầy thuốc… Nói chung, thế giới đó cần gì thì ta sẽ biến thành cái đó.”
“Phải biết rằng, nếu không có sự trợ giúp từ bên ngoài thì cho dù có trải qua hàng chục triệu năm nữa, những vị diện cấp hai này sẽ cũng không thể tập hợp đủ sức mạnh để hình thành một vị diện cấp ba. Vì con người ở đây chỉ có thể sử dụng các loại máy móc và tàu vũ trụ để thám hiểm trong một cái hồ nhỏ, hàng triệu năm trôi qua, họ vẫn chưa thể thoát ra khỏi một cái xoáy nhỏ trong hồ.”
“Nhiệm vụ của ta là giúp họ tìm ra ‘sự thật vũ trụ’ mà họ nhận thức, giúp thế giới của họ trở nên mạnh mẽ hơn, và bất kể đã trải qua bao nhiêu vòng luân hồi, ta sẽ cống hiến không ngừng cho thế giới này, đó chính là hình phạt.”
Khương Trúc đã hiểu.
Chính vì đã hiểu cho nên bây giờ nàng càng tin tưởng vào những gì đã nói trước đó.
Thực chất, toàn bộ thế giới đều nằm trong cơ thể của Thiên Đạo, hoặc nói đúng hơn là Thiên Đạo chính là tập hợp của toàn bộ vũ trụ, ý thức của Thiên Đạo có thể tùy ý kiểm soát mọi thứ bên trong, bao gồm cả số phận của từng bông hoa cọng cỏ.
Tu Tiên giới thuộc về vị diện cấp cao, sức mạnh của cả vị diện cũng mạnh hơn nên mọi thứ bên trong cũng sẽ mạnh hơn. Linh lực chính là sự cụ thể hóa của “sự mạnh mẽ” đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-391-chan-tuong-thien-dao.html.]
Còn những vị diện cấp thấp kia, chẳng hạn như thế giới hiện đại mà nàng sống trước khi xuyên sách, vì cấp bậc quá thấp, sức mạnh quá yếu nên ở đó không có Linh tu, con người cũng không thể tu hành.
Nhưng từ “mạnh mẽ” này lại là một khái niệm đa chiều, nó không chỉ đại diện cho sức mạnh. Ngay cả khi con người hiện đại không thể tu hành nhưng nếu nền văn minh của họ phát triển đến một mức cao thì đó cũng được coi là một loại “sức mạnh”.
Vị diện cấp một càng mạnh mẽ thì có nghĩa là các vị diện cấp hai được tạo thành cũng càng mạnh mẽ, và cứ như vậy, Thiên Đạo cũng sẽ càng mạnh mẽ.
Thu Vũ Miên Miên
Bây giờ Khương Trúc đã hoàn toàn tin tưởng rằng suy đoán của vị tổ tiên Cửu Phi này là đúng.
Thiên Đạo đang trong quá trình trưởng thành, còn việc ngài ấy đang ở giai đoạn trẻ con hay thanh thiếu niên thì không ai biết cả. Nhưng có thể chắc chắn rằng không phải là giai đoạn trưởng thành.
“Nhưng theo như lời ngài nói, những tầng vị diện cấp hai này sẽ sớm đạt đến sức mạnh đỉnh phong cấp hai với sự trợ giúp của lực lượng bên ngoài. Vậy khi đạt đến cực hạn như vậy, vị diện cấp hai đó còn sẽ tiếp tục phát triển được sao?”
Đây là điểm duy nhất khiến Khương Trúc cảm thấy nghi ngờ.
Nếu không thể tiếp tục phát triển hơn nữa, chẳng lẽ tất cả mọi thứ bên trong chỉ có thể ngồi chờ c.h.ế.t thôi sao?
Tổ tiên không ngờ rằng hậu bối lại dễ dàng hiểu được điểm mấu chốt này, vì vậy lão lộ ra một nụ cười hài lòng.
“Đúng vậy, đó cũng chính là lý do ta sẵn sàng mạo hiểm bị Thiên Đạo xóa sổ để lưu lại một phần thần hồn này.”
“Về bản chất thì những tu sĩ phi thăng từ Tu Tiên giới đã gần tiếp cận với thần. Họ không già không chết, thọ cùng trời cùng đất. Một phần trong số họ sẽ thông qua ngoại vực để đến các vị diện khác, còn lý do họ tự nguyện đến đó và giao dịch gì với Thiên Đạo thì chỉ có họ mới biết.”
Hình bóng tổ tiên bắt đầu mờ đi nhưng giọng nói của lão vẫn vang lên rõ ràng.
“Tuy nhiên, một phần khá lớn trong số họ đều tự nguyện ở lại ngoại vực. Lựa chọn ở lại ngoại vực chỉ có một kết quả, đó là trở thành ‘thần’ giúp Thiên Đạo quản lý vị diện ban đầu mà họ “phi thăng”. Chẳng hạn như những người chưởng quản các quy tắc thiên địa trong Tu Tiên giới. Số lượng người mạnh được sinh ra trong Tu Tiên giới càng nhiều thì Tu Tiên giới càng mạnh, những vị thần ở lại cũng chính là để giúp Tu Tiên giới phát triển.”
“Trước khi bị trừng phạt, ta cũng là một vị thần trong Tu Tiên giới, cho đến khi ta tình cờ nhìn thấy một người không có ‘Thần Cách’ trong ngoại vực.”
Khương Trúc nghe vậy thì lập tức mở to mắt, vội hỏi: “Người không có Thần Cách, có nghĩa là hắn không có “phi thăng”?”
“Đúng vậy, ta cảm nhận rõ ràng sức mạnh của hắn nhỏ bé đến nhường nào, chắc chắn hắn không có đủ tư cách để trở thành thần. Ta đã theo hắn đến một không gian ẩn giấu khác, gặp không ít những người giống như hắn, sức mạnh hạn chế không cho ta lại gần nhưng ta có thể nhìn thấy bọn họ đang tranh giành.”
Biểu cảm của tổ tiên trở nên lạnh lùng hơn, lão trở nên rất nghiêm túc: “Đến đây, ta nhận ra một sự thật khác. Nhớ cảnh tượng hàng trăm vị diện cấp ba hòa nhập thành một vị diện cấp bốn mà ta nhìn thấy không. Có lẽ vị diện cấp bốn này không phải tự nhiên xuất hiện mà là do một trong những vị diện cấp ba thăng cấp tạo thành.”
“Trực giác của ta cho biết điều này có mối liên hệ mật thiết đến những người không có Thần Cách kia, vì vậy ta đã lợi dụng truyền thừa của tộc Cửu Phi, lén lút giấu lại phần thần hồn này.”
Khương Trúc gật đầu hiểu ra: “Như vậy mới hợp lý.”
Khi phát triển đến một giai đoạn nhất định, các vị diện ở các cấp độ khác nhau sẽ có tư cách tiến hóa lên cấp độ tiếp theo.
Nếu dưới vị diện cấp bốn lại xuất hiện một vị diện cấp ba đỉnh phong, có thể nó sẽ tự động tách ra, và cạnh tranh với những vị diện cấp ba khác để trở thành một vị diện cấp bốn.
Như vậy, Thiên Đạo sẽ không ngừng mạnh lên, cho đến khi hoàn toàn định hình, hoặc có thể Thiên Đạo không có điểm dừng trong việc định hình.
Nói đến đây, vị tổ tiên Cửu Phi kia nhìn nàng với ánh mắt yêu thương: “Hậu bối, chúc mừng ngươi, ngươi đã biết được sự thật lớn nhất, ngươi sẽ có cơ hội đại diện cho Tu Tiên giới tiến vào ngoại vực. Cuộc chiến ngoại vực lần này có thể sẽ quyết định tương lai của Tu Tiên giới có đủ tư cách thăng cấp thành vị diện cấp năm hay không.”
Khương Trúc ngẩng đầu hỏi: “Nhưng phải làm thế nào để đến ngoại vực?”