Tiểu sư muội nói Thần kinh cũng là Thần - Chương 392: Phương pháp giải cứu Nghệ Phong Dao
Cập nhật lúc: 2025-04-16 11:20:06
Lượt xem: 68
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/706qrPyEa2
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tổ tiên không trả lời mà chỉ vung tay lên.
Thu Vũ Miên Miên
Trước mặt Khương Trúc lập tức xuất hiện một vùng Quy Khư, mà ở phía trên Quy Khư đó, có chín mặt trăng đồng thời xuất hiện.
“Đây là cảnh tượng mà ta nhìn thấy khi phát hiện những người đó ở ngoại vực. Thiên Đạo cũng phát hiện ra ta nhưng ngài ấy lại không hủy diệt linh hồn mà ta để lại. Điều này cho thấy ngài ấy muốn cho Tu Tiên giới một cơ hội, vậy nên chắc chắn sẽ để lại một con đường.”
Tổ tiên nói xong câu cuối cùng, hình bóng đã hoàn toàn tan biến, cảnh vật xung quanh cũng nhanh chóng tan rã.
Khương Trúc bị vắt kiệt thần thức đột nhiên thoát ra khỏi ký ức truyền thừa, lúc này mặt trời vừa mới mọc, đúng lúc nhìn thấy tử khí đông lai tràn đến.
Lôi Thần treo lơ lửng trên không trung canh giữ cho nàng hồi phục một lúc, thấy nàng mở mắt mới bay trở lại vào vỏ kiếm.
“Trong ký ức truyền thừa của Cửu Phi cũng không có sao?”
“Có, không chỉ có mà ta còn phát hiện ra một bí mật cực lớn.”
Cuối cùng thì bây giờ Khương Trúc đã không còn mơ hồ và luống cuống như trước nữa.
Dù nàng không thuyết phục được Thiên Đạo cứu Nghệ Phong Dao thì cũng chẳng sao, cùng lắm thì nàng cũng như vị tổ tiên Cửu phi đó, tự nguyện đi đến vi diện cấp hai làm việc một triệu năm.
Hơn nữa nàng cảm thấy chuyện của bọn họ hoàn toàn không thể so sánh với cái rắc rối mà vị tổ tiên Cửu Phi kia đã gây ra, nên chắc là cũng không cần đến một triệu năm đâu.
Nghĩ vậy tâm trạng nàng thoải mái hơn nhiều.
Tuy nhiên việc cấp bách bây giờ là phải tìm được cách để đến ngoại vực.
Lôi Thần thấy thần sắc của nàng lộ ra vài phần vui vẻ, cũng không nhiều miệng hỏi là biện pháp gì.
Con người chỉ cần có hy vọng là đủ rồi.
Đợi đến khi đầu óc không còn đau nhức nữa, việc đầu tiên mà Khương Trúc làm là gọi video cho đám người Tiêu Trường Phong, chỉ dặn họ đơn giản là đừng quá lo lắng, còn chi tiết hơn thì nàng không đề cập đến.
Chuyện thông thiên đại sự như vậy, nàng phải kéo họ vào một phòng kín mới dám nói.
Sau đó, nàng lại ẩn danh tìm kiếm Bách Sự Thông với giá cao trên Tiểu Linh Thông.
Khương Trúc cảm thấy dựa theo lời của tổ tiên Cửu Phi, Tu Tiên giới cũng phải có những người làm công mới đúng.
Cũng không cần phải tốn công dẫn dắt giải thích, chỉ cần nói cho nàng biết ở đâu là được, công việc này thật sự quá đơn giản.
Không bao lâu, trên Tiểu Linh Thông đã có tin nhắn.
[Lầu trên à, chắc Dự Ngôn Tế Ti của Vu Cổ tộc sẽ biết đấy. Thậm chí vài năm trước bà ta còn tiên đoán tìm được đại bí cảnh Cửu Trọng. Nhưng trước đó bà ta đã cãi nhau với Bắc Mang Các ở Nam Châu, không biết giờ còn ở đó không.]
[Cảm ơn, ta sẽ để thù lao cho ngươi ở Tam Đại Các, ngươi có thể đến bất kỳ phân các nào để lấy.]
[Được.]
“Dự Ngôn Tế Ti của Vu Cổ tộc…”
Khương Trúc có ấn tượng về người này, cách đây vài năm khi hợp tác với đám người Trình Xung vào đại bí cảnh Cửu Trọng, có nghe họ nhắc đến người này.
Hình như nói đại bí cảnh Cửu Trọng trước đó là do tế ti của Vu Cổ tộc tiên đoán ra. Đó là lần đầu tiên bà ta ra ngoài giao dịch, kết quả bị Các chủ của Bắc Mang Các chơi một vố đau. Trong cơn tức giận, bà ta đã phát tán hết thông tin ra ngoài, kết quả là ai ai cũng biết.
“Được, vậy thì trước tiên đi tìm Dự Ngôn Tế Ti này thử xem.”
Nàng cũng đang ở Nam Châu, nên sẽ đến Bắc Mang Các tìm thử trước.
Khương Trúc quyết định, lập tức đứng dậy đi về hướng Bắc Mang Các.
Bên kia, Nghệ Phong Dao ở Trung Châu xa xôi vẫn nằm ở trên giường. Tam Thanh và Độ Chân hợp lực dùng linh lực giúp hắn ta tạm thời phong ấn sinh cơ và linh lực trong cơ thể để tránh bị xói mòn.
Tam Thanh nhìn về phía Tiêu Trường Phong và những người khác, nói: “Chỉ dựa vào linh lực thì có lẽ sẽ không phong ấn được lâu. Dường như linh hồn của hắn đã không còn trong cơ thể, sinh lực bị xói mòn rất nghiêm trọng.”
“Nghe nói Bắc Châu có một loại Thiên Huyền Băng có thể hoàn toàn phong ấn sinh lực. Nếu dùng nó để tạo một chiếc quan tài băng cho Nghệ Phong Dao thì chắc chắn không cần lo lắng về chuyện ày nữa.” Độ Chân nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-392-phuong-phap-giai-cuu-nghe-phong-dao.html.]
“Ta đi tìm.” Bạch Tử Mục quay người định đi.
Một tay Tiêu Trường Phong kéo hắn lại: “Nghệ Phong Dao hôn mê không tỉnh, bây giờ Thiên Diễn Tông chỉ còn lại mình ngươi. Môn phái vừa mới chiêu sinh xong, công việc vừa nhiều và phức tạp, còn phải đề phòng Thượng Ma Tông. Ngươi định để một mình trưởng lão trông giữ Thiên Diễn Tông sao?”
Mục Trì tiếp lời mà Tiêu Trường Phong còn chưa nói ra: “Vậy thì ngươi cũng không thể đi, bây giờ Vô Cực Kiếm Tông cũng vậy.”
Thấy mấy người sắp tranh cãi, Trương Đồng chen vào giữa ngắt lời họ.
Hắn ta vẫy tay lớn tiếng nói: “Được rồi, đừng tranh nữa, ta đi là hợp lý nhất, các ngươi phải bảo vệ môn phái cho tốt đi.”
Nói xong hắn ta lập tức biến mất tại chỗ, không cho những người khác có cơ hội nói chuyện.
Thượng Ma Tông.
Lý Nhất Khiếu đẩy cửa bước vào, đi nhanh đến trước điện, chắp tay nói:
“Hôm qua lại có hàng trăm tên ma tu tẩu hỏa nhập ma, ta đã dẫn người xử lý hết rồi.”
Trên bậc thang, Hạng Nhiên vẫn nhìn chằm chằm vào Địa Sát Ma Thạch, không quay đầu lại: “Những tên tán tu đó thì sao?”
“Đã giấu kín, họ không có phản ứng quá lớn.”
Lý Nhất Khiếu cúi đầu.
Thực ra, bây giờ hắn ta cũng thường xuyên cảm thấy khó kiểm soát cảm xúc của mình.
Ma Tam bên cạnh nhìn về phía Hạng Nhiên, bình tĩnh mở miệng: “Tâm pháp của ngươi không giúp được họ. Đây chính là ma tu, cuối cùng vẫn không bằng Ma tộc, nhân tu muốn kiểm soát ma khí là việc rất khó.”
Hạng Nhiên hơi mím môi, cuộn tròn ngón tay lại.
Một lúc sau, nàng ta nói: “Vậy thì đi bắt vài người nhập ma biết viết tâm pháp, để nghiên cứu phương pháp tu luyện cho Thượng Ma Tông.”
Ma Tam nói: “Ngươi biết ai là người phù hợp nhất.”
Niệm Nhất - một thiên tài vô cùng nhạy bén với quỹ đạo và quy tắc vận hành của linh lực.
Nếu nàng muốn nghiên cứu ra công pháp tu luyện ma khí thì chắc chắn là dễ như trở bàn tay.
Hạng Nhiên im lặng một chút: “Ngươi cũng biết nếu chúng ta muốn bắt nàng ta thì sẽ khó khăn đến mức nào mà. Lúc trước vài ma tướng còn không bắt được đám Nguyên Anh kỳ, giờ họ đã đột phá Hóa Thần,việc này lại càng khó hơn.”
Ma Tam không bất ngờ cười cười, nhìn chằm chằm vào mắt nàng ta: “Đương nhiên là việc bắt được nàng ta sẽ rất khó. Nhưng chỉ cần ngươi muốn, không cần phải ép buộc nàng ta cũng có khả năng đạt được mục đích, dù sao nàng ta là Linh tu hoạt bát, khác với những ma tu vô tình như chúng ta.”
Câu trả lời này khiến toàn bộ đại điện rơi vào im lặng.
Lý Nhất Khiếu thấy bầu không khí quá nặng nề, thấp giọng nói: “Thực ra ta còn biết một người, trưởng lão Công Nhược Vọng của Công gia ở Nam Châu. Thời trẻ, lão ta từng chế ra một bộ tâm pháp và một bộ công pháp cho Công gia. Lão ta cũng có thể giúp được.”
Cuối cùng Hạng Nhiên cũng dời đôi mắt đỏ thẫm của mình khỏi Ma Tam, lên tiếng: “Vậy thì đi bắt lão ta về.”
“Vâng.”
*
Khương Trúc hỏi han suốt dọc đường đi, cuối cùng thì cũng đã tìm thấy Việt Khê thành sau hai ngày.
Việt Khê thành là thành trì lớn nhất ở Nam Châu, nhiều người hỗn tạp, tin tức cũng đầy đủ nhất, đồng thời còn là thành trì gần Bắc Mang Các nhất.
“Nghe nói vì để trả thù Bắc Mang Các, vị Dự Ngôn Tế Ti kia không chỉ để lộ tin tức ra ngoài mà còn đốt cháy cả Bắc Mang Các. Không biết bà ta đã dùng thuật gì mà ngọn lửa cháy liên tục ba ngày ba đêm, dập mãi không tắt. Đương nhiên chủ nhân của Bắc Mang Các cũng không chịu bỏ qua, lập tức phái người truy sát Dự Ngôn Tế Ti…”
Người kể chuyện ven đường nói rất nhiệt tình nhưng nội dung không khác nhiều so với những gì Khương Trúc đã nghe, khiến nàng vô thức mà dừng lại.
Nàng ném một viên linh thạch qua, hỏi: “Bây giờ tế ti đó còn ở Nam Châu không?”
Người kể chuyện nhận viên linh thạch, ngay lập tức nhảy xuống khỏi ghế, nheo mắt cười: “Sau ba ngày kể từ khi Bắc Mang Các phái người truy sát, không ai có tin tức gì về vị Dự Ngôn Tế Ti đó nữa, Bắc Mang Các cũng không có động tĩnh.”
“Vậy nên lão phu đoán chắc chắn là bà ta đang ở trong tay Bắc Mang Các, nếu không thì sao họ bỏ qua? Đạo hữu có thể tự đi tìm thử xem.”