Tiểu sư muội nói Thần kinh cũng là Thần - Chương 395: Nhóm cướp bốn người
Cập nhật lúc: 2025-04-18 13:18:20
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trời vừa hừng sáng.
Khương Trúc bước vào một cửa hàng bán phù bút và chu sa, bên trong đã có hai ba tu sĩ khác cũng đang xem phù bút.
Ông chủ chạy nhanh lại, theo sau giới thiệu: “Khách quan đến sớm thế, cứ thoải mái xem, cửa hàng ta toàn là hàng tốt thôi, giá cả cũng nổi tiếng hợp lý.”
Khương Trúc cầm một thanh gỗ mun tốt, hài lòng gật đầu: “Quả thật không tệ.”
“Đúng vậy, chắc hẳn đây là lần đầu tiên ngài đến cửa hàng chúng ta, vậy ta sẽ giảm giá cho ngài.”
Khương Trúc đang định lấy linh thạch ra thì cánh cửa lớn của cửa hàng bị ai đó đẩy mạnh vào. Còn chưa thấy người mà âm thanh ồn ào đã vang lên: “Ma Tam đâu, ở đâu thế?”
Chẳng bao lâu sau, ba người Mục Trì, Tiêu Trường Phong và Bạch Tử Mục vội vã xông vào.
Tên Ma Tam này thật sự như sấm rền bên tai.
“Ma Tam đến Nam Châu rồi?!”
“Còn ở Việt Khê thành?!”
“Chạy thôi.”
Người trong cửa hàng lập tức thay đổi sắc mặt, chạy ra ngoài như chạy trốn.
Ông chủ cũng sợ đến chết, Khương Trúc còn chưa kịp nói chuyện với Mục Trì thì đã bị ông chủ lôi ra ngoài.
“Đóng cửa, đóng cửa, hôm khác khách quan lại đến nhé.”
Gần như ngay khi họ ra khỏi cửa hàng, ông chủ lập tức kích hoạt trận pháp ẩn thân, toàn bộ cửa hàng đột nhiên biến mất.
Khương Trúc cầm thanh gỗ mun trong tay, ngơ ngác đón gió.
Mục Trì vẫn đang nhìn quanh, thần thức cố gắng tìm kiếm ma khí: “Vậy Ma Tam đâu rồi, ta ã nóng lòng muốn đánh bại hắn rồi đây.”
Khương Trúc hít sâu một hơi, mỉm cười nói: “Ở đây căn bản không có Ma Tam, các người ồn ào như vậy làm gì!?”
Mục Trì quay đầu nhìn Bạch Tử Mục bọn họ, không thể tin nổi: “Là chúng ta làm quá quá sao?”
Bạch Tử Mục bất lực giơ tay.
Tiêu Trường Phong mặt không biểu cảm giơ Tiểu Linh Thông trước mắt Khương Trúc, trên đó hiển thị rõ ràng tin nhắn nàng gửi trong group:
【Kinh! Nam Châu đột ngột xuất hiện ma khí, Tu Tiên giới lại đối mặt với đại chiến sinh tử!】
“Tin tức này vừa ra, Mục Trì lập tức vội vàng đến nỗi đi nhầm giày.”
Mục Trì mặt đầy oán hận, phối hợp đung đưa đôi chân đang đi hai chiếc giày khác màu.
Khương Trúc: “…”
“Đây không phải để nói lên sự khẩn cấp của sự việc sao? Ma tu đi rồi, Ma Tam không có đến.”
Mục Trì trợn mắt: “Còn dám tùy tiện tạo bầu không khí nữa thử xem. Ngươi có biết một đôi giày đẹp sẽ ảnh hưởng thế nào đến sự hấp dẫn tổng thể của ta không?”
Khương Trúc che miệng ho nhẹ một cái: “Được rồi, được rồi, khuôn mặt của ngươi đã đủ đẹp rồi, không cần giày cũng rất đẹp. Nhưng ta thật sự có chuyện gấp, các ngươi đến đúng lúc lắm, ta đang định đi tìm Dự Ngôn Tế Ti, các ngươi đi cùng ta.”
Mục Trì: “Tìm bà ta làm gì. À đúng rồi, phương pháp cứu Nghệ Phong Dao mà ngươi nói là gì?”
Khương Trúc: “Cái này nói ra thì dài lắm.”
Tiêu Trường Phong: “Vậy thì nói ngắn gọn đi.”
Bạch Tử Mục: “Hay là nói về cách cứu Nghệ Phong Dao.”
Khương Trúc: “Ta nói cho các ngươi biết bây giờ phải đi đâu tìm Dự Ngôn Tế Ti trước được không. Chuyện kia siêu cấp vô địch kinh thiên động địa, không thể nói rõ trong một hai câu được, đợi về Trung Châu ta sẽ nói cho các ngươi.”
“Được rồi nhưng siêu cấp vô địch kinh thiên động địa là cái quái gì vậy?”
“…”
Bốn người lén lút đến bên ngoài Bắc Mang Các.
“Ở đây à? Vậy đi thôi.” Mục Trì vừa nói vừa định đi vào.
Khương Trúc nắm chặt cổ áo của hắn, kéo hắn trở lại: “Ta biết ngươi đang rất gấp nhưng ngươi cũng đừng vội. Thân phận chúng ta bây giờ khác xưa rồi, vẫn nên che giấu một chút, kẻo họ lại đi mách lẻo.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-395-nhom-cuop-bon-nguoi.html.]
“Đúng vậy.”
Nửa khắc sau, Tiêu Trường Phong kéo kéo cái mũ trùm đầu màu đen trên mặt, tầm mắt xuyên qua hai cái lỗ lớn trước mắt nhìn về phía Khương Trúc cũng đang mặc trang phục thổ phỉ.
Tỏ ra không hiểu: “Chúng ta nhất định phải như vậy sao?”
Bạch Tử Mục sờ sờ cái mũ trùm đầu trên mặt, cũng tỏ vẻ không hiểu: “Không có cách nào có mặt mũi hơn sao?”
Khương Trúc nghe vậy thì không vui: “Đây là vải tốt mà ta vất vả lắm mới mua được đấy. Cái này gọi là vải thiên cơ, làm thành quần áo có thể ngăn chặn khí tức, làm thành mũ có thể che giấu dung mạo,dù là thần thức cũng không phát hiện ra, sao lại gọi là không có mặt mũi được?”
Bốn tên cướp nhìn nhau.
Mục Trì vẫy tay: “Được rồi, giống cướp thì giống cướp vậy, dù sao cũng không phải…”
Lời hắn còn chưa nói xong, phía sau đột nhiên vang lên một tiếng rầm.
Bốn người quay người, đúng lúc nhìn thấy đệ tử tuần tra của Bắc Mang cũng đang nhìn họ từ phía xa xa.
Hai bên nhìn nhau đầy tình cảm trong ba hơi thở, người kia vội vàng nhặt kiếm lên, hoảng sợ hét lớn: “Người đâu, có thích khách”
Khương Trúc gấp gáp: “Chờ đã, ngươi đừng kêu, bọn ta không phải người xấu.”
Nàng xông tới, một quyền đánh gục người đang hét.
Sau đó vươn tay rút cây Linh s.ú.n.g ra, chỉ vào những người khác: “Đừng phát ra tiếng động, ôm đầu ngồi xổm xuống, nhanh lên.”
Tiêu Trường Phong & Bạch Tử Mục & Mục Trì: “…”
Thị vệ: “…”
Không phải nói không phải người xấu sao.
Một loạt động tác thuần thục này là sao.
Lúc này toàn bộ Bắc Mang Các đã hỗn loạn, bên trong vang lên tiếng bước chân dồn dập.
Một tay Mục Trì cầm súng, bất đắc dĩ đưa tay xoa xoa tóc đen trước trán: “Nếu đã lộ rồi, vậy thì cứ đường đường chính chính đi, đừng để đối phương coi thường nhóm cướp bốn người chúng ta.”
Cứ như vậy, bốn người vác s.ú.n.g đi vào từ cửa chính.
Người phía đối diện cũng không ít, liếc qua ít nhất cũng có hơn trăm người.
Bốn bóng hình nhanh chóng lướt qua đám đông, đợi những người kia đều bay ra ngoài hết, chỉ nhìn thấy tàn ảnh còn sót lại.
Khương Trúc giơ chân lần lượt bước qua những người nằm trên đất, thẳng tiến về phía trung tâm Bắc Mang Các. có một đệ tử ở sau lưng nàng đột nhiên đứng dậy, nhưng còn chưa kịp tụ linh lực thì trên trán đã bị một thứ lạnh lẽo chạm vào.
Đệ tử kia quay đầu, chỉ thấy họng Linh s.ú.n.g đang chĩa vào đầu hắn ta, mồ hôi lạnh lập tức tuôn ra.
Hắn ta đã nghe các tu sĩ tham gia đại chiến Ma Linh thảo luận về món linh khí này trong Tiểu Linh Thông trước đây, có thể một phát c.h.ế.t ngay.
Mục Trì thấy đối phương không dám động thì giơ s.ú.n.g đập mạnh vào sau gáy hắn ta.
Người đó lập tức ngất xỉu.
Trên đường Mục Trì đã đánh ngất vài người, lúc theo đám Tiêu Trường Phong về phía trước, trong miệng còn lẩm bẩm: “Các người đừng nói, khẩu s.ú.n.g này thật sự rất dễ dùng.”
Bốn người một đường xông vào chính điện.
Nói ra cũng khéo, Các chủ Phương Tri Viễn của Bắc Mang Các đang ở trong đại điện bàn bạc với các trưởng lão.
Cánh cửa nghiêm trang bị người từ bên ngoài đá văng khiến mọi người bên trong đồng loạt quay lại.
Nhìn thấy bốn tu sĩ lạ mặt xuất hiện ở cửa, các trưởng lão đều muốn đứng dậy, nhưng còn chưa kịp đứng thẳng người, chỉ nghe “rầm rầm” mấy tiếng, một luồng linh lực Hóa Thần lập tức đè họ ngồi trở lại xuống ghế.
Khương Trúc xoay xoay Linh s.ú.n.g trong tay, quan sát xung quanh chính điện.
Thu Vũ Miên Miên
Tiêu Trường Phong và Bạch Tử Mục cũng dùng thần thức tìm kiếm trong Bắc Mang Các nhưng không thu hoạch được gì.
Cảm nhận được áp lực Hóa Thần, Phương Tri Viễn đã sớm biến sắc, lại thấy tình hình của họ, vội vàng cười nịnh nọt:
“Không biết Bắc Mang Các đã chọc giận gì các vị tiền bối, Phương mỗ ở đây xin tạ lỗi với các tiền bối. Nếu có gì có thể giúp đỡ, các tiền bối cứ việc nói, Bắc Mang Các chúng ta nhất định sẽ liều mạng xông pha vì các tiền bối.”
Các trưởng lão liên tục lên tiếng phụ họa.
Mục Trì nhảy lên bàn trước mặt họ, đôi giày đỏ xanh phát ra tiếng lạch cạch lạch cạch trên bàn đen.
Hắn tiến đến trước mặt Các chủ Bắc Mang Các, ngồi xổm xuống rồi tươi cười: “Chúng ta có việc tìm Dự Ngôn Tế Ti.”