Tiểu sư muội nói Thần kinh cũng là Thần - Chương 400: Ma tu chỉ có thể dựa vào bản thân...
Cập nhật lúc: 2025-04-20 12:38:45
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhị Hổ vừa định bước tới thì bị Vương Hữu Đạo kéo lại, buộc phải ngoan ngoãn đứng sang một bên.
Nhìn quanh chỉ thấy một cô bé khoảng sáu tuổi đang ôm y phục tông môn đi ra từ bên trong. Cô bé nhỏ bé đến mức gần như bị chìm giữa những bóng người cao lớn xung quanh.
Nhưng bên cạnh cô bé lại có một nội môn đệ tử của Thượng Ma Tông theo sát.
“Vương đại ca, nó là ai vậy? Nhìn có vẻ không đơn giản.”
“Nhỏ giọng thôi! Ta cũng chỉ nghe mấy sư huynh khác nói lại, hình như nó có quan hệ gì đó với Tông Chủ. Lần trước ta tận mắt nhìn thấy Lý thủ lĩnh dẫn nó đi, ta đoán có thể là con gái của Tông Chủ?”
“Ngươi biết Ma Tam chứ? Ta nghe các sư huynh bảo rằng nó có cái gì đó gọi là ma cốt, chính Ma Tam đã luyện giúp nó.”
Hai người đang thì thầm bàn tán thì Lâu Song vừa đi ngang qua bỗng nhiên ngẩng đầu, liếc nhìn bọn họ một cái.
Đôi mắt đỏ như m.á.u rất hung dữ, luôn cảm giác bên trong có vài làn ma khí lượn lờ.
Vương Hữu Đạo lập tức câm nín, Nhị Hổ cũng nín thở, không dám đối diện với nó. Hắn ta chỉ biết rằng mắt của ma tộc thì màu đỏ, ví dụ như Ma Tam.
Lâu Song chỉ nhìn thoáng qua rồi quay đầu bỏ đi.
Vương Hữu Đạo phía sau thở phào nhẹ nhõm: “Đi thôi đi thôi, lấy đồ xong chúng ta nhanh chóng đến sơn mạch Cửu Long. Nhưng nơi đó cũng không an toàn, chúng ta phải cẩn thận bọn Linh tu, chúng không dễ đối phó đâu.”
“Linh tu thấy chúng ta sẽ bao vây tấn công sao?”
“Ai biết chứ, trước đây Tứ đại tông đã không đồng ý cho tán tu gia nhập Thượng Ma Tông, đâu bọn chúng ngấm ngầm phát lệnh tiêu diệt ma tu rồi. Nói chung là chúng ta phải cẩn thận.”
Hai người vội vàng lấy đồ rồi cùng nhau lên đường tới sơn mạch Cửu Long.
Ở một phía khác, Lâu Song ôm y phục tông môn, chậm rãi bước về đại điện. Vị đệ tử đi bên cạnh nó không nhịn được mà nhắc nhở: “Bây giờ ngươi nên đến gặp Ma Tam đại nhân, Tông Chủ đã nói, ma cốt của ngươi cần phải nuôi ba năm.”
Lâu Song đứng im không nói gì.
Đệ tử đó nghĩ nó sợ hãi: “Tông Chủ đã nói chuyện với Ma Tam đại nhân, ngài ấy sẽ không g.i.ế.c ngươi đâu.”
Ai mà không sợ Ma Tam chứ?
Ngài ấy hung dữ đến mức có thể g.i.ế.c cả Ma tộc, tự hủy vô số ma tu, lại g.i.ế.c rất nhiều Linh tu, một mình khơi mào hai lần đại chiến Ma Linh.
Ngay cả hắn ta cũng e sợ Ma Tam, huống hồ gì chỉ là một đứa bé sáu tuổi.
Nếu có ai không sợ Ma Tam, vậy chắc chỉ có Tông Chủ mà thôi.
“Nếu ta không nuôi ma cốt thì sẽ c.h.ế.t sao?” Lâu Song im lặng một chút rồi hỏi.
Chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt của Ma Tam, nó sẽ liên tục gặp ác mộng suốt đêm, luôn mơ thấy cái ngày cha mẹ mình bị giết.
Và giờ đây, nó lại phải dựa vào tên ma quỷ đó để giữ mạng.
Đệ tử kia lạnh lùng nhìn cô, khẽ nhích người sang một bên: “Có, Ma Tam đại nhân đang ở bên đó.”
Nếu nó không tự đi, hắn ta sẽ ra tay. Tông Chủ đã ra lệnh, phải đúng giờ đưa nó đi gặp Ma Tam, trừ khi nó nói ra ba chữ “Ta muốn chết”.
Lâu Song biết nếu những người đã c.h.ế.t thật sự có linh hồn trên trời, chắc chắn họ sẽ không phù hộ cho nó, chỉ sẽ nguyền rủa nó mà thôi.
Nhưng nó không dám chết, cũng không muốn chết.
“Đi thôi.” Lâu Song ôm chặt tông phục trong lòng.
Cùng lúc đó, trong đại điện chỉ có hai người Hạng Nhiên và Lý Nhất Khiếu.
Thu Vũ Miên Miên
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-400-ma-tu-chi-co-the-dua-vao-ban-than.html.]
“Nếu ngài đóng cửa tu luyện, Ma Tam nhất định sẽ nắm toàn bộ quyền lực trong Thượng Ma Tông. Đến lúc đó, không ai có thể kiềm chế hắn.”
Lý Nhất Khiếu gần như có thể tưởng tượng ra cảnh Ma Tam phát cuồng.
Hắn ta luôn coi mạng người như cỏ rác, không chừng sẽ khiến toàn bộ người của Thượng Ma Tông và Linh tu cùng diệt vong, giống như đám ma tu năm xưa.
Hạng Nhiên không nói gì.
Lý Nhất Khiếu nhìn nàng ta, vẫn muốn khuyên thêm: “Ngài nhất định phải bế quan vào lúc này sao? Chúng ta đều biết Ma Tam chưa bao giờ từ bỏ việc hủy diệt Tu Tiên giới. Nếu ngài không ở đây, ai sẽ quản hắn?”
Hạng Nhiên: “Ta biết nhưng ta buộc phải bế quan. Tâm pháp tu luyện ma khí có quá nhiều nhược điểm, ma tu càng tu luyện lâu thì tỷ lệ tẩu hỏa nhập ma càng cao.”
“Ngay cả ngươi, dù đã vô cùng cẩn thận, đôi khi vẫn không thể tự kiểm soát bản thân mà buộc phải ngừng tu luyện. Những ma tu khác càng nguy hiểm hơn. Ta nhất định phải viết lại một bộ tâm pháp mới.”
Dù bọn họ đã cố gắng phong tỏa tin tức, nhưng Hạng Nhiên biết tình hình nghiêm trọng thế nào.
Trong số tất cả ma tu đã đạt đến Nguyên Anh kỳ thông qua Chú Ma Trận, có một phần mười không sống sót qua tháng đầu tiên, ba phần trăm không sống sót qua ba tháng đầu, sáu phần trăm còn lại cũng sẽ dần dần tẩu hỏa nhập ma trong thời gian sau đó.
Đừng nói đến việc quay lại tu luyện, đến nay vẫn chưa có Ma tu nào có thể đột phá Hóa Thần. Mà cho dù có đột phá, thì cũng chỉ làm tăng nguy cơ tẩu hỏa nhập ma mà thôi.
Lý Nhất Khiếu lắc đầu: “Nhưng chính bản thân ngài còn chưa học qua tâm pháp thì làm sao có thể viết ra? Linh tu nhiều như vậy, chẳng lẽ chúng ta không thể bắt vài tên biết viết tâm pháp về sao…?”
“Ngươi có tin tưởng họ không?”
Hạng Nhiên đột ngột cắt ngang lời hắn ta.
“Chúng ta cưỡng ép biến họ thành Ma tu, ngươi dám tu luyện tâm pháp do họ viết ra sao?”
Lý Nhất Khiếu im lặng.
“Chú Ma Trận là của Ma Tam, tất cả trận pháp đều là của Ma Tam. Hắn chỉ đang tạm thời giúp chúng ta, nhưng rồi sẽ có ngày hắn lấy mạng chúng ta.”
“Linh tu cũng thế. Chỉ cần họ giở một chút thủ đoạn trong tâm pháp, chúng ta cũng sẽ công cốc.”
Giọng nói của Hạng Nhiên lạnh lùng đến đáng sợ: “Lý Nhất Khiếu, chỉ có thứ nằm trong tay chúng ta mới là đáng tin nhất. Bây giờ, ma tu chỉ có thể tự dựa vào chính mình. Nếu chúng ta không tự tìm lối thoát, sẽ không ai giúp chúng ta cả.”
Nàng ta giơ tay đặt một sợi ma hồn lên người Lý Nhất Khiếu, nói: “Dù Ma Tam có âm mưu gì, cũng phải cần thời gian để thực hiện. Ngươi hãy theo dõi hắn, đợi ta xuất quan rồi mới hành động..”
Lý Nhất Khiếu cúi đầu: “Tuân lệnh.”
*
Quan Nguyệt Đài
Gần như tất cả các chưởng môn, tông chủ của các thế lực lớn đều tề tựu xung quanh một chiếc bàn vuông lớn. Xung quanh còn có không ít người đứng xem.
Ngồi ở vị trí cao nhất là Tam Thanh, Độ Chân, Thông Trần cùng với các trưởng lão đang tạm thời giữ chức tông chủ của Tam đại tông.
Phía dưới khá ồn ào, những người từ các thế lực lớn bàn tán rôm rả, biểu cảm trên khuôn mặt không ai tỏ ra vui vẻ.
“Dạo gần đây số lượng Ma tu ngày càng nhiều, mới bao lâu đâu mà từ vài trăm người đã tăng lên hơn hai nghìn người.”
“Chứ còn gì nữa! Đợt chiêu sinh lần này, bọn ta chẳng thu nhận được bao nhiêu đệ tử, vậy mà lại làm lợi cho Thượng Ma Tông. Ngay cả Tứ đại tông cũng chỉ có khoảng một nghìn người.”
“Hơn nữa, thế lực của tán tu bây giờ rất lớn, bọn họ đã âm thầm lập nên Liên minh tán tu. Ngoài trừ đệ tử của các gia tộc chịu gia nhập tông môn, phần lớn tán tu hoặc là vào Thượng Ma Tông, hoặc là gia nhập Liên minh tán tu, vậy còn chỗ nào cho chúng ta?”
“Đúng vậy. Đệ tử ngoại môn của Sơn Nhạc Tông chúng ta chưa đến hai trăm người, đệ tử tạp dịch thì chẳng còn ai. Vậy có còn gọi là tông môn được không?”
“Các ngươi đừng nói nữa, ngay trong tông môn chúng ta cũng có không ít đệ tử tạp dịch lén lút bỏ trốn sang Thượng Ma Tông, cam tâm sa đọa..”
“Mấy ngày trước, ta còn thấy bọn họ kêu gọi liên kết với nhau trên Tiểu Linh Thông để đối phó với những thế lực lớn chúng ta. Các ngươi nói xem, chuyện này có ra thể thống gì không? Chúng ta cũng đã góp công bảo vệ Tu Tiên Giới, vậy mà lại bị đối xử thế này sao?”