Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 119
Cập nhật lúc: 2024-11-26 10:46:26
Lượt xem: 1
Tôi đá vào cái tay chống lên của hắn ta, sau đó đạp vào n.g.ự.c hắn ta một cái, khiến hắn ta ngã xuống sàn, rồi dùng chân giẫm lên đũng quần hắn ta.
“Đừng nhúc nhích, cũng đừng kêu loạn, nếu không tôi đạp nát trứng của cậu.” Hắn ngoan ngoãn ngậm miệng lại, không dám lăn lộn, cũng không dám đứng lên nữa, chỉ hoảng sợ nhìn tôi.
Sau khi tôi xác định vết thương trên trán không chảy m.á.u thì mới vẫy tay với Chung Lâm đang trốn ở cửa: “Chung Lâm, đến đây.”
Cô lắc đầu như trống bỏi, gương mặt thanh tú vẫn vô cùng hoảng sợ.
Tôi thoải mái cười nói: “Yên tâm, có tôi ở đây, tôi sẽ không để hắn ta làm hại cô đâu. Cô qua đây nói chuyện rõ ràng với hắn ta, lát nữa cảnh sát sẽ tới đưa hắn ta đi.”
Chung Lâm cắn môi, nhìn thoáng qua Lý Phương Phi và Chu Miểu, thấy hai người gật đầu mới từ từ bước ra. Lý Phương Phi và Chu Miểu một trái một phải đỡ cô đi tới.Tôi tăng thêm chút lực, giẫm lên “trứng” của tên cặn bã: “Ngoan ngoãn nằm dưới đất nói chuyện rõ ràng với Chung Lâm, nếu dám làm loạn thì vỡ trứng.”
Tên cặn bã nhịn đau, gật đầu như gà mổ thóc.Chung Lâm vẫn sợ hãi không dám mở miệng, nhưng Chu Miểu và Lý Phương Phi đã can đảm hơn, bắt đầu chửi mắng hắn ta, còn chất vấn xem rốt cuộc hắn ta đã có vợ chưa. Tên cặn bã đó khai báo đàng hoàng, hắn ta chưa kết hôn, nhưng quả thật có một người phụ nữ, hơn nữa còn là phú bà.
Nói cách khác, tên cặn bã đó được phú bà bao nuôi, là dạng trai bao ăn bám.Hắn ta nói hắn ta thật sự rất thích Chung Lâm, còn nói mình muốn rời khỏi phú bà đó từ lâu rồi nhưng ham muốn chiếm giữ của đối phương quá mạnh mẽ, cứ quấn lấy không cho hắn chia tay.
Có thể là vì đã trải qua cuộc sống biến thái quá dài nên tâm lý của hắn ta hơi vặn vẹo, thậm chí còn học theo ham muốn chiếm giữ của phú bà đó trong vô thức, vậy nên khi Chung Lâm muốn cắt đứt quan hệ với hắn ta, hắn ta liền nổi giận.
Chẳng bao lâu sau, cảnh sát tới, hỏi rõ tình huống rồi ghi chép lời khai của từng người trong chúng tôi, sau đó mang tên cặn bã đó đi. Có lẽ hắn ta sẽ bị giam vài ngày, vì hắn ta không chỉ la hét mà còn đạp cửa.
Còn hành động của tôi thì được xếp vào phòng vệ chính đáng hoặc thấy việc nghĩa hăng hái làm, nói chung là cảnh sát không đưa tôi đi.Sau khi đóng cửa và bình tĩnh trở lại, mấy người bạn cùng phòng cuối cùng cũng thở phào một hơi.
“Phương Dương, cảm ơn anh, thật sự rất cảm ơn anh.” Chung Lâm cảm kϊƈɦ cúi người với tôi.
“Đứng khách sáo, nếu sau này hắn ta hoặc bà cô kia tới tìm cô thì cứ nói với tôi, tôi sẽ xử lý bọn họ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tieu-thu-mau-lanh/chuong-119.html.]
“Ừm.”
“Được rồi, tôi đi tắm đã, mọi người cũng nghỉ sớm một chút đi.” Nói xong, tôi quay lại phòng vệ sinh lấy quần áo chuẩn bị đi tắm.
Không biết tại sao, lúc đi qua Ngô Thừa Chí, hắn có vẻ rất khẩn trương, tôi càng đến gần thì càng khẩn trương hơn.
Hình như hắn rất sợ tôi.
Chẳng lẽ là vì nhìn tôi bạo lực quá?Sao một thằng đàn ông to như trâu lại nhát gan thế nhỉ? Tôi không nghĩ ra được nguyên nhân mà cũng lười để ý đến hắn, sau khi tắm xong lại về phòng tự hỏi nên chơi tên Cung Chính Văn kia thế nào.
Sáng hôm sau, tôi mặc quần áo mua ở Chiêng May, soi gương, rất hài lòng với khuôn mặt đẹp trai và vóc dáng của mình, sau đó ra cửa ngồi tàu điện ngầm đi làm.
Bạch Vi đã thông báo, hôm nay phải đi làm bình thường.
Trong đế chế kinh doanh phong phú lớn mạnh của tập đoàn Dụ Phong, mặc dù Phần mềm Trí Văn chỉ là một bộ phận nhỏ không đáng kể, nhưng cũng có hơn một nghìn nhân viên và hơn chục chi nhánh, dù năng lực phát minh hay tỉ lệ chiếm giữ thị trường trong ngành phần mềm đều đứng đầu, là một nơi có nhiều không gian phát triển với tôi.
Vậy nên, ngoài việc theo đuổi Bạch Vi và khiêu khích Cung Chính Văn, tôi vẫn phải chăm chỉ đi làm hàng ngày.
Ra khỏi tàu điện ngầm, tôi mua một bó hoa hồng ở cửa hàng hoa cách công ty không xa, ôm trong n.g.ự.c rồi đi về phía công ty.
Tôi nhớ phòng làm việc của Bạch Vi có một cái bình hoa, nhưng hoa trong đó chỉ là hoa giả.
Tin đoạt được dự án BTT đã truyền về công ty, lúc đi ngang qua phòng kinh doanh quốc tế, tôi cảm nhận được bầu không khí vô cùng vui mừng ở đó.
Trong mười người tới Chiêng May đàm phán, ngoài tôi và trưởng phòng marketing thì tất cả những người còn lại đều thuộc phòng kinh doanh quốc tế, hơn nữa dự án này thuộc về phòng ban của họ, vậy tháng sau tiền thưởng nhất định sẽ nhiều hơn một chút.
Ngoài ra, những nhân viên ở các bộ phận khác được điều sang nhóm dự án hoặc tham gia dự án đều sẽ được thêm tiền thưởng, đây là một đặc điểm về phúc lợi trong Phần mềm Trí Văn, không bạc đãi bất kì nhân viên nào.