Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 403
Cập nhật lúc: 2025-02-16 19:06:36
Lượt xem: 0
Tình hình của Chiêng Ray hiện nay rất đơn giản, trông có vẻ như lực lượng ngang nhau, nhưng thực tế đã ngầm chuyển hướng.Chiêng Ray là cứ địa của Đỗ Minh Hào, gã kinh doanh nhiều năm ở nơi này, thế lực lớn mạnh thế nào dùng ngón chân nghĩ cũng biết.
Vậy mà lúc này lại bị mười mấy người của Đỗ Minh Cường phái đi giữ chân, chuyện này có vẻ không thực tế lắm.Vừa rồi, ngay khi chúng tôi trở tay hạ tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa, cuối cùng tôi đã hiểu ra điều này.
Vì sao trước kia, người của Đỗ Minh Cường vẫn còn khổ sở chống đỡ, đợi đến khi Đỗ Minh Hào phát hiện chúng tôi bắt được ba người nhà họ Cung thì lập tức hình thành thế cân bằng?
Nguyên nhân rất đơn giản, Đỗ Minh Hào vốn đã bày thiên la địa võng, lợi dụng tính cách trọng tình nghĩa của Đỗ Minh Cường để tiêu diệt ông ta, sau đó cướp lấy nhà họ Đỗ.
Không ngờ ba chú cháu nhà họ Cung lại sinh thêm chuyện muốn đối phó tôi, nhưng bị chúng tôi bắt được, còn hỏi ra nơi nhốt mấy đứa nhỏ.
Đỗ Minh Hào biết chúng tôi nhất định sẽ đến Chiêng Ray, lập tức tương kế tựu kế, cử người đến giao lộ đường cái bên ngoài Chiêng Ray chặn chúng tôi, mục đích chỉ để cứu ba chú cháu nhà họ Cung. Đương nhiên có thể trừ khử được chúng tôi là tốt nhất.
Như vậy thì chuyện một đám người xuất hiện ở phía trước và sau chúng tôi trở nên dễ hiểu rồi. Vì vị trí xe dừng khá ổn, bên phải đằng sau chúng tôi là góc chết, vừa rồi cũng nhờ vậy mà tôi và Roga mới yên tâm đồng thời b.ắ.n súng. Còn bây giờ, nó lại trở thành nhược điểm chí mạng của chúng tôi.
Ban đầu, do chiếc xe chặn lối, chỉ có hai hướng trái phải là có thể rời đi, nhưng bây giờ hai phía đó đều có người đến, số lượng lại không ít.Nói một cách đơn giản, chúng tôi bị bao vây rồi.
“Mẹ kiếp! Bắn đi! Tôi lo nghĩ nhiều rồi, dù đây là Chiêng Ray, nhưng Đỗ Minh Hào đã quang minh chính đại dùng s.ú.n.g rồi thì chúng ta còn sợ cái mẹ gì nữa?” Tôi mắng nhiếc một câu, lập tức kéo chốt an toàn, tiếng đạn lên nòng vang lên.
Dựa vào tiếng bước chân, tôi nhanh chóng ra tay, tiếng s.ú.n.g bùng nổ, âm thanh tiếp xúc của cơ thể và mặt đất vang lên, tiếng bước chân ở xung quanh lập tức chậm lại.
Roga cũng b.ắ.n một phát chính xác về phía đám người đó, một người kêu lên ngã xuống, y lùi ra sau xe, nói khẽ: “Anh Dương, chúng ta cố thêm một lúc nữa. Anh còn nhớ tôi từng nói anh Cường cũng có quân riêng không? Bây giờ, họ đang trên đường đến đây rồi”.
Một người anh em khác ở phe tôi cũng nói: “Anh Dương, lúc nãy là tôi và Xakikoa thả ba chú cháu nhà họ Cung đi, bây giờ nên để chúng tôi xử bọn này cho”.
Dứt lời, cậu ta đập vào cánh tay khác không bị thương của Xakikoa: “Còn cử động được không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tieu-thu-mau-lanh/chuong-403.html.]
“Mẹ nó, ông đây nhất định phải đập c.h.ế.t lũ khốn này!” Mặt của Xakikoa cũng bị một mảnh vỡ cứa chảy máu, hắn vừa xé một miếng vải trên người xuống để băng bó vừa chửi bới. Nhân lúc đám người kia chưa chuẩn bị, tôi và Roga đã hạ hai người trước.
Đối phương đã bắt đầu nâng cao cảnh giác, hình thành các cái bóng mờ qua cửa kính xe, miễn cưỡng lắm chúng tôi mới có thể nhìn thấy trong tầm mắt bao la đã không còn một bóng người, họ căn bản đều đã trốn đi hết.
Hiện trường trở nên yên lặng, chắc bên nào cũng chờ phía đối phương thò đầu ra trước. Xakikoa không phải tên ngốc, dù nói năng ngông cuồng, nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến tính phán đoán chuẩn xác của hắn về thế cục.
Có lẽ người của Đỗ Minh Hào đã không nhịn được nữa, rõ ràng bọn chúng đông người hơn chúng tôi, nhưng chỉ có thể cầm cự với chúng tôi để giành ra tay trước.
Tiếng s.ú.n.g và tiếng bước chân ồn ào náo loạn vang lên, nhưng bốn người chúng tôi không hề có ý định ra tay.
Vì vậy, chắc bây giờ, người của Đỗ Minh Hào đang núp ở những vị trí nào đó để theo dõi chúng tôi chăm chú.Chỉ cần chúng tôi di chuyển là sẽ ăn đạn ngay.
“Đừng vội!”
Tôi nói khẽ.Tiếng bước chân truyền từ hai bên xe tới ngày một dồn dập và rõ ràng, trán của Xakikoa đã bắt đầu đổ mồ hôi.
“Lên!” Tôi đột nhiên lên tiếng, vừa dứt lời thì tiếng bước chân đã đến gần trong gang tấc, thậm chí có thể nói phía đối diện chiếc xe đã bị người ta chiếm giữ.
Nhưng bốn người chúng tôi cùng lúc xông nhanh ra, rõ ràng đã dọa cho người đi đầu bên phe đối phương sợ hết hồn.
Thoáng cái, họ đã giơ s.ú.n.g lên, nhưng chúng tôi đã có sự chuẩn bị, lập tức bóp cò.Tiếng s.ú.n.g vang lên liên tiếp, người của Đỗ Minh Hào nhanh chóng ngã xuống.
Bắn hết một băng đạn xong, trước mặt tôi đã có ba người ngã xuống, còn tôi thì lập tức lách người ra phía sau xe, một người anh em khác ở phe tôi vội vàng lên thế chỗ.
Roga và Xakikoa cũng vậy, tôi vừa cấp tốc thay băng đạn vừa cười nói: “Chắc tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa của Đỗ Minh Hào đang tức muốn chết. Người của gã áp sát chúng ta như vậy, tầm nhìn của tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa đó phần lớn đều bị người phe hắn che mất rồi”.