Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 703

Cập nhật lúc: 2025-04-05 12:16:09
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Còn bộ đồ mà cô ta mặc lúc này rất quen mắt, nó chính là đồ dự phòng mà tôi tìm cho Bạch Vi. Bộ đồ ban đầu của cô ta đang treo trên tường.

 

Tôi thầm nghĩ trong lòng, thì ra hai người con gái này đã tranh thủ thay đồ lúc chúng tôi không có mặt.

 

Có điều, bọn tôi đi lâu như vậy, có lẽ bọn họ đã nói chút chuyện phiếm gì đó, chỉ có điều chúng tôi không biết được mà thôi.

 

Tóm lại, điều khác với ngày hôm qua là hôm nay chúng tôi không chỉ đối mặt với một sự việc vui lẫn buồn.

 

Buồn là chúng tôi đã đợi lâu như vậy mà vẫn không thấy bóng dáng cứu hộ đâu.

 

Hơn nữa, dựa trêи những kinh nghiệm của Hàn Mỹ Kỳ và Hồ Kiếm thì có thể thấy cho dù chúng tôi có thể đóng một con thuyền để đi biển thì cuối cùng vẫn sẽ quay về chỗ này.

 

Nếu như vận may không tốt thì không chừng cả bọn còn bị sóng gió dữ dội ngoài khơi kia nuốt chửng.

 

Đương nhiên, chuyện vui là chúng tôi không những tìm được Triệu Thư Hằng, trong nhóm còn còn tăng thêm hai nguồn lực mới.

 

Thịt lợn rừng có một mùi tanh nồng rất đặc biệt nhưng đã lâu rồi, chúng tôi chưa nhìn thấy thịt rồi nên chẳng ai thèm quan tâm.

 

Vậy nên chúng tôi ăn những miếng thịt heo nóng hổi, với chút cá nướng còn lại từ bữa trước cùng với dừa và mấy quả dại không biết tên.

 

Bữa tối hôm nay của chúng tôi trở nên rất náo nhiệt, ăn uống cũng thỏa thích. Vậy nhưng sang đến ngày hôm sau, chúng tôi cảm thấy tim như đang rỉ máu.

 

Đêm hôm qua, hai người Hàn Mỹ Kỳ và Hồ Kiếm ăn như c.h.ế.t đói, có trời mới biết bọn họ nhịn đói bao lâu rồi.

 

Sau một đêm chiến đấu, tất cả số cá nướng còn lại đều được xử lý sạch sẽ, cùi dừa và nước dừa cũng hết bay, còn con lợn rừng vất vả lắm tôi mới săn được thì có kết cục là xương ống dường như cũng bị gặm sạch, số thịt còn sót lại cũng chỉ còn hai phần ba.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./tieu-thu-mau-lanh/chuong-703.html.]

Nhưng, nếu đã thu nhận bọn họ, tôi cũng chẳng thể nói được gì, chỉ có thể tự an ủi trong lòng mình là cái cũ không đi thì cái mới chẳng tới.

 

Những ngày tháng sau này, bởi vì trong hang động chỉ còn lại hai phần ba thịt lợn rừng, không có sự cho phép của tôi, mọi người đương nhiên cũng không được ăn nữa.

 

Vậy nên chúng tôi phân công ra nam và nữ, Bạch Vi và Hàn Mỹ Kỳ đi tìm cỏ khô và cành cây khô để nhóm lửa, còn tìm thêm cả một vài miếng gỗ, tôi với Triệu Thư Hằng và Hồ Kiếm cùng nhau đi săn lợn.

 

Không chỉ có dừa, quả dại, cộng thêm s.ú.n.g săn của tôi và mấy mũi tên làm bằng gỗ cầm tay, xác suất săn b.ắ.n thành công của chúng tôi tăng cao không ít.

 

Thậm chí đến cả một con báo hoa đang theo dõi bọn tôi cũng phải bỏ chạy hoảng loạn. Các loại động vật càng ngày càng nhiều, cho dù là đang trong mùa đông lạnh lẽo, đồ đạc ở trong hang động vẫn dần dần đầy lên. So với tình hình mà tôi mơ thấy lúc đầu, bây giờ đã tốt hơn rất nhiều.

 

Trong giấc mơ đó, trừ tôi và Bạch Vi ra, đầy đất đều là xác chết.

 

Mọi người đều nói giấc mơ sẽ trái ngược thực tế, xem ra điều này đúng là không sai.

 

Thời gian chầm chậm trôi đi, nguồn thức ăn càng lúc càng thiếu thốn.

 

Cho dù chúng tôi có s.ú.n.g và võ trang đầy đủ khi ra ngoài thì nguồn thức ăn vẫn càng ngày càng ít, thậm chí có lúc ra ngoài cả ngày trời mà không nhìn thấy con mồi nào.

 

Thỉnh thoảng cũng lọt ra một con thỏ hiếu động, chúng tôi vội vàng đuổi theo xiên nó một phát, sau khi quay về có ngay một nồi canh thịt thỏ thơm lừng, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.

 

Nhưng chúng tôi cũng biết lọc lấy muối từ trong nước biển, thực ra cũng đơn giản thôi, chúng tôi có lửa, vì thế chỉ cần nước biển là có ngay nguồn muối biển không bao giờ cạn, tuy hơi thô sơ, nhưng thực phẩm của chúng tôi không còn nhạt nhẽo như lúc trước nữa.

 

Quan trọng hơn cả là chúng tôi có thể làm thịt muối. Trong khoảng thời gian này, chúng tôi cũng gieo trồng khoai lang thành công, dù rất ít, nhưng chúng tôi vẫn cố nhịn cảm giác thèm ăn để giữ chúng làm củ giống cho lần sinh trưởng tiếp theo.

 

Chúng tôi trồng một vườn rau ở nơi cách hang động không xa, thấy khoai lang càng lúc càng nhiều, tâm trạng của chúng tôi cũng càng ngày càng tốt hơn.

 

Mà khi mùa đông vẫn đang tiếp diễn, chúng tôi phát hiện ra càng đi vào trong thì nhiệt độ của hòn đảo kỳ lạ này càng cao, thậm chí có thể nói, nếu mùa đông tiếp theo ập đến, mỗi ngày chúng tôi tiến vào trung tâm hòn đảo khoảng năm mươi mét, gần như có thể duy trì nhiệt độ cố định giống hệt ngày hôm trước.

Loading...