Nhưng sau khi chúng tôi ăn hết con đầu tiên, cuối cùng cô ta không nhịn được nữa, nuốt nước miếng nói: “Khoan, cho tôi một miếng…”…
“Oa, Hồ Kiếm, thịt chuột này ngon quá… cho tôi thêm miếng nữa”.
Hai mắt Hàn Mỹ Kỳ phát sáng, nhìn chăm chăm vào nửa con chuột cuối cùng trên bếp nướng… Khí hậu trên hòn đảo này cực kỳ lạ, bão tuyết đến nhanh mà đi cũng nhanh.
Ngày hôm sau, lúc chúng tôi đi ra ngoài thì mưa tuyết đã ngớt nhiều, chỉ còn một màn tuyết mỏng không ảnh hưởng tới tầm nhìn bay phất phơ trong không khí.
Nhưng với chúng tôi thì vẫn còn một vấn đề chưa được giải quyết. Những người sống lâu năm ở phía Bắc có lẽ sẽ biết lúc tuyết rơi, giẫm chân xuống đất một cái, tuyết có thể ngập đến mắt cá chân, điều này ảnh hưởng rất lớn đến việc đi lại của chúng tôi.
Bình thường thì không sao, nhưng nếu gặp thú săn, hoặc bị các con mãnh thú rình rập thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Mấy người chúng tôi vắt óc suy nghĩ hồi lâu, nhưng chẳng nghĩ ra được cách gì, cuối cùng Bạch Vi nói: “Hay là chúng ta thử cách này xem sao?”
Chúng tôi ngoảnh sang nhìn cô ấy, chỉ thấy cô ấy đang cầm hai cái gậy.
Đầu tiên, cô ấy đan chéo hai cái gậy lại, sau đó xếp chồng lên nhau.
Tôi cau mày, trong đầu chợt lóe lên một ý tưởng.
“Anh biết rồi!”
Tôi nhìn Bạch Vi: “Không hổ là con gái cưng của nhà họ Bạch, dù thi thoảng em hơi ngốc một chút, nhưng lại khiến người ta phải nhìn bằng con mắt khác ở phương diện này đấy”.
Tôi cười lớn đi tới ôm Bạch Vi, cô ấy chỉ liếc tôi một cái, nhưng không từ chối.Trong lòng tôi càng kích động hơn, không chỉ vì đã tìm được cách di chuyển trên nền tuyết, mà còn vì quan hệ của tôi và Bạch Vi đang ngày càng thân mật hơn.
“Mọi người đi theo tôi”. Nói rồi, tôi đi tới đống củi ở cửa hang.
Trước kia, chúng tôi chất củi kín cửa hang, nhưng bây giờ số lượng củi chỉ cao ngang người.
Vào mùa đông thì lượng củi này chỉ đủ dùng trong một, hai ngày. Tôi lục tìm một lúc lâu, cuối cùng đã tìm được mấy nhành cây có kϊƈɦ cỡ phù hợp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./tieu-thu-mau-lanh/chuong-711.html.]
Tôi buộc chúng thành hình như cái vợt tennis, sau đó dùng ruột cá buộc nó vào mắt cá chân mình.
Tôi cử động chân nói: “Chắc không có vấn đề gì”. Dứt lời, tôi bước đi trên nền tuyết ở ngoài hang dưới sự quan sát của mọi người.
Quả nhiên vừa bước ra một cái, cảm giác đã khác ngay.
Tôi vừa mới làm xong cái giá đỡ, Triệu Thư Hằng đã hiểu ra.
Khi tôi vừa đứng lên nó, anh ta đã kinh ngạc kêu lên: “Quả nhiên, anh đang lợi dụng việc tăng diện tích chịu lực để giảm áp suất, do đó đứng ở trên mặt tuyết sẽ không bị lún xuống nữa”.
Những người khác cũng đều gật đầu, Hồ Kiếm như có điều suy nghĩ, Hàn Mỹ Kỳ thì ngạc nhiên che miệng lại.
Tôi cười nói: “Một cậu ấm như anh cũng hiểu được mấy thứ này sao?”
Triệu Thư Hằng khinh thường nói: “Lúc tôi chơi ở núi tuyết, không biết anh còn đang làm gì đấy. Còn nữa, đây chẳng giống với nguyên lý xe trượt tuyết còn gì?”
Tôi cười ha ha không ngừng: “Nào, mọi người cũng làm một cái như vậy đi, ban ngày đi vào, nếu không, đi lại trên tuyết sẽ bất tiện lắm”.
Vì đống cành cây ở trước cửa hang đã bị tôi dùng mất, nên chúng tôi lại ra ngoài hang động tìm một vài cành củi khô phù hợp ở gần đây, một lát sau đã lắp ráp xong đầy đủ trang bị.
Mọi người đều mang giá đỡ dưới chân, chúng tôi bắt đầu dọn dẹp vệt tuyết tích tụ bên ngoài hang, nhưng khi dọn dẹp xong, chúng tôi lại rơi vào im lặng.
Trước mặt chúng tôi là mấy cái xác động vật đã đông cứng từ lâu. Mà ba cái xác này còn rất quen thuộc với chúng tôi, chính là loài vật chỉ có trên hòn đảo này, mấy con sói xám lớn.
Mỗi một con đều dài khoảng một mét rưỡi, có tất cả là ba con. Chúng tôi xem xét vết thương, những cái xác sói xám này đều bị trúng một đòn chí mạng, không con nào ngoại lệ.
Bởi vì không có dấu vết giãy giụa nào, ngoài một dấu răng cực lớn trên cổ chúng ra, những chỗ khác đều không bị thương.
Vừa nhìn sơ qua, tôi đã biết loài vật đã g.i.ế.c c.h.ế.t bọn chúng có lực cắn vô cùng mạnh, dù là sư tử hay hổ cũng chưa chắc có thể cắn một phát c.h.ế.t ba con sói xám này trong tình huống chúng liều mạng phản kháng được.
Chúng tôi nghiên cứu kĩ càng vết thương trên cổ ba con sói xám, dấu răng hẹp dài bén nhọn, giống như cầm d.a.o cắt.
Nếu tôi đoán không lầm, đây hẳn là một trong số những loài vật ăn thịt cấp cao trên hòn đảo này, ít nhất cũng cùng hàng với con mãng xà khổng lồ ở trên biển.