Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 715

Cập nhật lúc: 2025-04-07 07:21:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi không kịp nghĩ ngợi nhiều, cầm khẩu s.ú.n.g ở bên cạnh lên, kéo chốt an toàn, rồi chạy ra bên ngoài.

 

Vì đống lửa đã bị chúng tôi dập tắt từ trước, nên đến tận khi đi ra ngoài cửa, tôi mới nhìn rõ chuyện gì đang xảy ra. Lúc này, Hàn Mỹ Kỳ đang ngồi thu lu trong một xó ngoài cửa hang.

 

Chiếc quần của cô ta tụt xuống, còn lộ ra nửa bộ n.g.ự.c trắng hếu.

 

Nếu là lúc bình thường, tôi chỉ mong sao có thể ở lại đây thêm một lúc để nhìn cho đã con mắt, nhưng bây giờ thì tôi không có tâm tư đâu mà để ý đến chuyện này.

 

Hàn Mỹ Kỳ gần như đã bị dọa cho cứng đơ người, không thể nhúc nhích, chỉ còn biết tái mặt nhìn chằm chằm lên nóc hang, cũng chính là vị trí trêи đầu cô ta.

 

Tôi nhìn theo ánh mắt của cô ta, vừa hay đối mặt với một cặp mắt to như cái đèn lồng, đôi đồng tử màu vàng sậm hẹp dài đó đang nhìn tôi chăm chú với vẻ hứng thú, cái cái móng vuốt của nó đặt dưới cằm như con mèo. Vừa trông thấy vậy, tôi đã cảm thấy lông măng trên toàn thân mình dựng cả lên.

 

Đầu tôi ong ong, mồ hôi lạnh sau lưng tuôn ra như tắm. Tôi thề là mình chưa từng nhìn thấy con quái vật này bao giờ.

 

Cái đầu to của nó giống đầu hổ, nhưng chỉ một cái đầu thôi đã dài bằng cả một người trưởng thành rồi.

 

Nhưng hai cái răng nanh dài thò ra từ miệng nó mới cho tôi cảm giác kinh hãi hơn nữa, cái móng vuốt sắc bén.

 

Nhờ ánh trăng, tôi có thể lờ mờ nhìn thấy đường vằn xen kẽ hai màu trắng và vàng trên người nó.

 

Trông nó khá giống loài hổ răng kiếm mà tôi từng xem trong phim tài liệu, nên tôi gọi tạm nó là hổ răng kiếm.

 

Đây chính là loài vật ăn thịt thần bí luôn rình rập bên cạnh chúng tôi, cuối cùng thì nó cũng xuất hiện.

 

Lúc này, Hàn Mỹ Kỳ không dám cử động, tôi cũng thấy áp lực, vì có một con thú khổng lồ đang nằm bò ở một chỗ cách đầu chúng tôi chưa tới ba mét.

 

Bây giờ, những người khác trong hang cũng đã tỉnh dậy và cũng phát hiện ra điểm bất thường của chúng tôi.

 

Nhưng Hồ Kiếm đã ra hiệu cho họ, cả đám đều nhìn lên phía trên, mặt mày ai nấy đều có vẻ hãi hùng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./tieu-thu-mau-lanh/chuong-715.html.]

Xuyên qua khe hở trêи nóc hang, họ lờ mờ có thể nhìn thấy một phần cơ thể của con thú khổng lồ này.

 

Tính toán theo phần đầu của con hổ răng kiếm này thì nó dài khoảng bốn đến năm mét, nặng khoảng năm tạ.

 

Phải biết là với hình thể lớn như thế này, nó đã to gấp đôi loài hổ Bangladesh. Nói cách khác thì con thú dữ khiến người ta khiếp sợ này dài ngang với một chiếc xe con, nặng khoảng nửa tấn, và bây giờ nó đang đứng trước mặt chúng tôi.

 

Lúc trước, tôi luôn nghĩ loài thú dữ như hổ, chúa sơn lâm của giới động vật cũng chỉ là chuyện vớ vẩn, nhưng bây giờ cuối cùng thì tôi đã hiểu thì ra loài vật này thật sự tồn tại.

 

Dù khoảng cách từ đỉnh núi xuống hang động tận ba mét, con hổ răng kiếm này không thể xuống đây được, nhưng chúng tôi vẫn cảm nhận được một cảm giác sợ hãi từ trong tâm hồn. Không gian yên tĩnh lại, không một ai dám cử động, kể cả người ở trong hang.

 

Nhưng một lát sau, hình như con hổ răng kiếm này đã không nhẫn nại được nữa.Hai cái móng vuốt của nó dùng sức co lại, tôi biết nó đang dồn lực chuẩn bị tấn công lên phía trước.

 

Nhưng trong lúc nguy cấp, phản ứng của tôi lại cực nhanh, “bụp” một tiếng, tôi đã b.ắ.n một viên đạn ra.

 

Vì khoảng cách quá gần, tôi không thể ngắm chuẩn được, vì thế chỉ b.ắ.n trúng bả vai của con hổ răng kiếm này.

 

Dù khẩu s.ú.n.g này đã cũ, uy lực không còn quá mạnh, nhưng vẫn có thể b.ắ.n thủng một lỗ lớn trên người con hổ.

 

Con hổ răng kiếm lùi lại một bước, trong lúc đau đớn, nó càng trở nên dữ dằn hơn, tiếng gầm như tiếng sấm của nó vang lên bên tai tôi.

 

Vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, tôi mặc kệ tất thả xông ra, kéo quần của Hàn Mỹ Kỳ lên, rồi ôm lấy eo cô ta như vác cái bao tải chạy vào trong hang.

 

Dù tiếng s.ú.n.g này của tôi nghe có vẻ đáng sợ, nhưng thật ra trừ khi b.ắ.n trúng đầu của con hổ răng kiếm khổng lồ này, nếu không thì chẳng gây tổn hại gì cho nó cả.

 

Lúc tôi bê Hàn Mỹ Kỳ lên, phía sau vang lên tiếng xé gió khủng khiếp.

 

Tôi có thể cảm giác được lông măng trêи toàn thân mình dựng đứng lên, nhưng nhờ khoảng cách khá gần, nên cuối cùng tôi vẫn bê cô ta vào trong hang được. Tiếng gầm gừ vẫn vang lên bên tai, chúng tôi đều nhìn lên trên.

 

Sau khi bị đau, con hổ răng kiếm đó vẫn không ngừng gào thét lao về phía chúng tôi. Nhưng vì địa thế của hang động này, cửa hang chỉ có khoảng cách bằng một lối đi nhỏ, đi qua đó là vực sâu thăm thẳm.

 

Chúng tôi không tin con hổ răng kiếm này có thể bò vào theo lối đi nhỏ ấy, nên mới thở phào một hơi.

Loading...