Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 2 - Chương 34.2

Cập nhật lúc: 2024-09-28 21:17:42
Lượt xem: 50

Chờ tất cả mọi người trở về phòng, Mạc Phong tính đi tìm Tạ lão đầu, nhìn thấy Hạ Liên còn đang ngẩn người nhìn cầu thang.

"Sao vậy? Sao ngươi lại ngẩn người ở đây ?"

"Ngươi có chú ý tu vi của bọn họ hay không?" Hạ liên nói.

"Ta rất kích động , không chú ý. Sao vậy ?" Mạc Phong hỏi.

"Bây giờ bọn họ đều là cấp bậc Đại Huyễn Sư, hơn nữa có rất nhiều người ta nhìn không ra cấp bậc." Hạ liên nói.

"Cái gì ?!" Mạc Phong la to một tiếng, "Trước kia bọn họ trừ bỏ ca của ta, những người khác cấp bậc Huyễn Sư !"

Tuy rằng hắn biết Độc Cô Thiên Diệp có đan dược để tăng lên thực lực của bọn họ, nhưng không nghĩ tới lại hiệu quả như vậy. Đây là cái dạng phương thức thăng cấp biến thái gì ?!

"Trước tiên chúng ta đi nói cho phó hiệu trưởng bọn họ đã đến đi." Hạ Liên nói xong, cũng lên lầu .

Thật ra không cần bọn Hạ Liên nói, Tạ Bình đã cảm giác được trước khi bọn họ đến khách sạn, trong lòng thoáng buông lỏng đồng thời lại cảm thấy kỳ quái vì sao Độc Cô Thiên Diệp không có trong đó.

"Cốc Cốc."

"Vào đi." Tạ Bình vẫn nằm trên ghế dựa của hắn như trước, từ từ nhắm hai mắt lại nói.

Hai người Mạc Phong và Hạ Liên đi vào, song song thi lễ về phía Tạ Bình, nói: "Phó hiệu trưởng, đồng học Huyễn Sư và Kiếm Sưđã đến."

"Ân. Các ngươi đi nói cho mấy người Mạc Tử Khanh sau khi thu thập xong thì tới gặp ta, những người khác nghỉ ngơi cho tốt." Tạ Bình phân phó.

"Dạ."

Hai người Mạc Phong đi ra ngoài, chỉ lát sau tiếng đập cửa lại vang lên lần nữa.

"Vào đi."

Được cho phép, đám người Mạc Tử Khanh đẩy cửa vào.

"Phó hiệu trưởng." Mấy người thi lễ với Tạ Bình, hô.

Tạ Bình trợn mắt liếc bọn họ một cái, nói: "Không tồi, mấy người các ngươi đều đến cấp bậc Huyễn Vương. Xem ra mấy tháng huấn luyện này các ngươi rất chăm chỉ !"

Đâu chỉ là chăm chỉ, chính xác là liều mạng. Mấy người nói thầm trong lòng.

"Thiên Diệp đâu ? Sao các ngươi không đi cùng nhau ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-2-chuong-34-2.html.]

Nhắc tới Độc Cô Thiên Diệp, sắc mặt mọi người trầm xuống, khiến lòng Tạ Bình lộp bộp rơi xuống, vội vàng hỏi: "Nàng đã xảy ra chuyện sao ?"

"Cái này, chúng ta cũng không biết." Mạc Tử Khanh kiên trì nói.

"Hả? Ngươi có ý gì ?"

Mạc Tử Khanh cho Tạ Bình xem Tiểu Ngân hắn ôm trong lòng, lại chỉ chỉ Tiểu Cửu trong lòng Dạ Thương Lan, nói: "Thiên Diệp nói có việc không thể đi cùng chúng ta, để cho Tiểu Ngân và Tiểu Cửu hộ tống chúng ta đến hội hợp cùng mọi người trước."

" Khế ước thú của nàng hoàn hảo, chứng minh nàng không có nguy hiểm về sinh mệnh."

Tiểu Ngân trong lòng Mạc Tử Khanh đang ngủ bù, bị động tác của Mạc Tử Khanh làm bừng tỉnh, nâng lên mí mắt nhìn thoáng qua mọi người, nói: "Lão nhân, chủ nhân để ta nhắn với ngươi, bây giờ nàng có việc, các ngươi hãy đi Philadelphia trước, nàng sẽ tận lực đến trước lúc tỷ thí."

Nói xong, nó nhắm mắt tiếp tục ngủ, không thèm để ý tới sắc mặt của những người khác.

"Một khi đã vậy, vậy đêm nay các ngươi nghỉ ngơi cho tốt, sáng mai chúng ta sẽ đi tới Philadelphia. Sau khi các ngươi rời khỏi đây nhớ nói cho những người khác."

"Dạ."

Mấy người nối đuôi nhau đi ra. Tạ Bình nhìn bóng dáng của bọn họ, trong mắt toát ra ánh sáng vừa lòng. Mấy đứa này đều thành Huyễn Vương, chắc chắn những người khác cũng sẽ không kém lắm. Hắn rất muốn biết Độc Cô Thiên Diệp đã huấn luyện bọn họ như thế nào?

Nếu để hắn biết bọn họ không chỉ có huyễn lực được tăng lên rất nhiều, sức chiến đấu cũng siêu cường, tất cả Huyễn Sư đều khế ước với huyễn thú cao cấp, chắc chắn hắn sẽ không lạnh nhạt như vậy.

Ngày hôm sau, tất cả mọi người đi vào đại sảnh chờ Tạ Bình. Một đám Luyện Đan Sư trợn mắt há hốc mồm mà nhìn các Huyễn Sư và Kiếm Sư.

"Cái gì thê này, bọn họ có cần dọa người như vậy hay không ?"

"Bọn họ sẽ không phải là bị đánh tráo chứ ?"

"Ta nhớ rõ lúc chọn lựa bọn họ đều ở cấp bậc Huyễn Sư và Kiếm Sư mà ? Ai có thể nói cho ta biết mấy Đại Huyễn Sư Đại Kiếm Sư này là bọn họ sao ?"

Nghe mấy tiếng sợ hãi than, các Huyễn Sư và Kiếm Sư đều có vẻ mặt đắc ý, bây giờ bọn họ cũng là Đại Huyễn Sư Đại Kiếm Sư, cũng được cho thiên tài.

10 lão sư cùng đi đã xuống tới, nhìn thấy Đại Huyễn Sư Đại Kiếm Sư đứng đầy một phòng, thậm chí còn có mười mấy người là Huyễn Vương, kinh ngạc nói không ra lời giống như các đồng học vừa nãy. Bọn họ sẽ không phải là đang nằm mơ chứ ?

Tuy rằng tối hôm qua cũng đã biết những người này đã về, nhưng ai cũng không nghĩ tới việc thực lực của bọn họ sẽ là như vậy. Thời gian ba tháng tăng lên một cấp, chuyện này thật sự là khiến người ta kinh ngạc mà.

"Sao lại đứng trong này? Mọi người chuẩn bị xuất phát đi chứ."

Không biết xuất hiện Tạ Bình ở cầu thang lúc nào, nhìn các lão sư đang dại ra phía dưới nói.

Bởi vì có quá nhiều phi ưng, cho nên phải để chúng ở rừng cây ngoài thành. Bây giờ người đã tập hợp đầy đủ, trừ Độc Cô Thiên Diệp, tổng cộng có 126 người. Tất cả mọi người lên phi ưng, Tạ Bình gật đầu với một vị lão sư trong đó, lão sư kia vỗ phi ưng dưới chân, phi ưng lập tức giương cánh bay lên. Những con phi ưng khác lục tục bay theo, bay về phía đế đô Philadelphia của đế quốc Thương Khung.

Loading...