Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 4 - Chương 19: Bí cảnh quỷ dị
Cập nhật lúc: 2024-11-06 11:45:17
Lượt xem: 9
Điền Mộng và Bách Phượng Lan trước khi Bách Phượng Lan xuất giá là hảo tỷ muội, tuy rằng tuổi hai người chênh lệch có khá lớn, nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng đến cảm tình của hai người.
Ca ca Điền Mộng là Điền Ngạo đã trúng tuyển vào bí cảnh Không Linh năm nay, Điền Mộng và những người khác của Điền gia đã sớm cùng hắn đến thành Long Hoa.
Bách Phượng Lan từ chuyện một năm rưỡi trước về sau vẫn ở tại Công hội Thuần thú sư, biết được hảo hữu của mình đến thành Long Hoa, thì thường xuyên đến tìm nàng nói chuyện phiếm du lịch vân vân.
Thời tiết hôm nay không tệ, hai người hẹn nha ra ngoài đi dạo, không nghĩ tới vừa ra đến cửa khách sạn thì nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp và bốn sư huynh của nàng.
Cái gọi là kẻ thù gặp lại hết sức đỏ mắt, huống chi là hai người đều có cừu oán với Độc Cô Thiên Diệp. Bách Phượng Lan nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp thì muốn xông lên bầm thây vạn đoạn nàng ra, may mắn Điền Mộng giữ nàng lại.
"Tiện nhân, ngươi cư nhiên còn dám tới nơi này ?!" Phải biết nếu ánh mắt có thể g.i.ế.c người, hận trong mắt Bách Phượng Lan có thể thiên đao vạn quả Độc Cô Thiên Diệp.
"Ôi uy, ta nói đi Công hội Linh sư đi, các ngươi lại muốn tới ở khách sạn. Gặp phải chó điên, thật sự là hủy tâm trạng tốt của ta." Hác Bằng Du đánh ngáp nói.
"Ngươi nói ai là chó ? !" Bách Phượng Lan phẫn nộ hỏi.
"Ai nhận thì chính là người đó." Hác Bằng Du nói.
"Ngươi..."
Bách Phượng Lan giãy khỏi tay Điền Mộng muốn công kích bọn Độc Cô Thiên Diệp. Bị Điền Mộng mạnh mẽ đè xuống, nở nụ cười với bọn Hác Bằng Du, lôi kéo Bách Phượng Lan đi.
"Đi thôi, chúng ta đi thuê phòng." Phong Khinh Nhiễm nói, cũng không để bọn Bách Phượng Lan vào mắt. Tuy rằng sau lưng đều có một công hội, nhưng chênh lệch giữa nàng và bọn họ không chỉ một chút.
"Được."
Mấy người vào trong khách sạn, lập tức có tiểu nhị lên đón tiếp bọn họ. Đều là nhân vật phong vân của đại lục Không Linh, tự nhiên được khoản đãi nhiệt tình, nhất là Độc Cô Thiên Diệp, lần trước khiêu chiến sau khi nàng Bách Tân Nham vốn không lộ mặt bên ngoài, mọi người đều rất ngạc nhiên với nàng.
Thuê phòng, mấy người bình tĩnh lên lầu, đá những ánh mắt tìm tòi nghiên cứu ở phía sau.
Mà một bên khác, sau khi Điền Mộng lôi Bách Phượng Lan ra, mới vừa đi không xa, Bách Phượng Lan đã tránh khỏi tay Điền Mộng.
"Buông, ngươi kéo ta làm gì? ! Nếu không phải ngươi lôi kéo ta, ta sẽ khiến cho tiện nhân kia đẹp mặt !" Bách Phượng Lan bất mãn trừng mắt nhìn Điền Mộng, oán nàng xen vào việc của người khác.
"Nếu ta không lôi kéo ngươi, ngươi sẽ chịu thiệt." Điền Mộng nói.
"Hừ, thành Long Hoa này là địa bàn của Công hội Thuần thú sư ta, Công hội Linh sư của nàng tính cái gì." Bách Phượng Lan nói.
" Tỷ tỷ tốt của ta, tuy rằng nơi này là địa bàn của Công hội Thuần thú sư, nhưng lúc này chỉ có một mình ngươi nha. Bọn họ có tới năm! Cho dù Bách gia gia dẫn người đến, vậy trước đó cũng đủ cho bọn họ đánh ngươi một chút." Điền Mộng giải thích, "Hơn nữa nếu nàng thật sự xảy ra chuyện ở thành Long Hoa, đến lúc đó người của Công hội Linh sư sẽ tìm các ngươi phiền toái ."
Bách Phượng Lan ngẫm lại thì đúng là như vậy, nói: "Sao ta lại quên chứ ? Nhìn thấy tiện nhân kia, trong lòng ta tựa như bị lửa đốt. Không đem nàng bầm thây vạn đoạn thì không giải được mối hận trong lòng của ta!"
"Lan tỷ tỷ, ngươi muốn g.i.ế.c nàng cũng phải chọn lúc làm cho Công hội Linh sư không có phương pháp nói chuyện !" Điền Mộng nói.
"Muội có biện pháp gì ?" Bách Phượng Lan hỏi.
Điền Mộng nhìn nhìn chung quanh, sau đó nói bên tai Bách Phượng Lan: "Nghe nói Công hội Linh sư chỉ có một mình nàng đi bí cảnh Không Linh. Không phải tỷ cũng sẽ đi sao? Mọi người của Công hội Thuần thú sư đều nghe lời tỷ nói, khi các ngươi đi vào còn không phải tỷ muốn thế nào thì là thế ấy sao. Hơn nữa bên trong không phải còn có mãnh thú gì đó sao, tùy tiện chế tạo chút ngoài ý muốn là được. Người gặp chuyện không may trong bí cảnh Không Linh, đến lúc đó Công hội Linh sư muốn trách cũng không trách đến trên đầu của tỷ."
Bách Phượng Lan càng nghe càng cao hứng, nói: "Biện pháp này tốt, vậy tỷ đây sẽ để nàng sống lâu vài ngày. Đến lúc đó đi vào, chuyện thứ nhất tỷ làm là đoạt tánh mạng nàng! Cảm ơn muội nha Mộng Nhi, nếu không phải có muội vừa nãy chắc chắn tỷ phải chịu thiệt . Đi, chúng ta trở về thương lượng chi tiết."
Bởi vì Bách Phượng Lan cũng là thuần thú sư, tuổi vừa vặn đủ dùng, cho nên lần này nàng được ở trong danh sách của Công hội Thuần thú sư. Lúc trước nàng muốn vào xem thử có kỳ ngộ gì không, giờ biết Độc Cô Thiên Diệp cũng đi vào, vậy mục đích lần này của nàng muốn xóa mối hận trong lòng!
Hai ngày sau, các thế lực khác đã đến đủ. Căn cứ tình hình trước khi bí cảnh Không Linh mở ra trong dĩ vãng, mọi người rất nhanh phán đoán ra cửa vào lần này ở đâu. Cửa vào vừa được tìm ra, người muốn vào hạ trại gần đó, chờ sau khi bí cảnh mở ra có thể đi vào ngay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-4-chuong-19-bi-canh-quy-di.html.]
Độc Cô Thiên Diệp đi đến trên một ngọn núi, nhìn lều trại dưới khe núi một cái rồi lại một cái, thở dài.
"Sao vậy ?" Phong Khinh Nhiễm đi vào phía sau nàng, nghe thấy tiếng nàng thở dài thân thiết hỏi.
"Sao sư huynh lại tới đây." Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
"Nhìn thấy muội đi ra, huynh đi cùng đến đây. Vừa nãy muội cảm thán cái gì?" Phong Khinh Nhiễm đi đến bên người Độc Cô Thiên Diệp, hỏi.
"Ta suy nghĩ những người nơi này, đi vào, có bao nhiêu người có thể đi ra." Độc Cô Thiên Diệp nói.
Không biết vì sao, đối với bí cảnh lần này, trong lòng của nàng có một loại dự cảm không tốt. Giống như bên trong sẽ phát sinh chuyện không tốt gì đí. Nàng nói cho mình là vì lần này rất khác thường, mình chỉ nghĩ vớ vẫn, nhưng cảm giác trong lòng lại không thể xem nhẹ. Hơn nữa lần trước Thì Hoằng Quy nói, bình thường khi số người đi ra không đến một nửa số người đi vào, cho nên mới nhịn không được cảm thán một chút.
"Những người khác có thể đi ra bao nhiêu chúng ta không cần biết, chỉ cần muội có thể bình an đi ra là được rồi." Phong Khinh Nhiễm nói, "Cho nên sau khi muội đi vào, tìm được Ngát Hương hoa thì tìm nơi ẩn nấp chờ bí cảnh lại mở ra là được. Huynh thấy vẻ mặt ngày đó của Bách Phượng Lan, vẫn là không buông cừu hận. Muội chỉ có một người, huynh sợ nàng sẽ làm chuyện không tốt gì với muội trong bí cảnh. Dù sao địa vị của nàng trong Công hội Thuần thú sư vẫn rất cao, nếu nàng để những người khác đối phó muội..."
"Sư huynh, khi nào thì biến huynh biến thành như vậy, khụ khụ, dong dài." Độc Cô Thiên Diệp nghe lời nói của Phong Khinh Nhiễm, nhịn không được ngắt lời.
Phong Khinh Nhiễm cốc đầu nàng, nói: "Huynh đây là đang quan tâm muội!"
"Muội biết." Độc Cô Thiên Diệp nói, "Muội sẽ chú ý. Nếu nàng thật sự dám không an phận bên trong, muội nghĩ nếu trong đó xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Công hội Thuần thú sư cũng không đến mức sẽ tìm đến trên đầu chúng ta."
Lời ngầm chính là, nếu lần này Bách Phượng Lan tìm nàng gây phiền toái, nàng sẽ trực tiếp muốn tánh mạng của nàng ta!
"Muội biết là được rồi." Phong Khinh Nhiễm nói, "Ngày mai sư phó và hội trưởng các công hội khác, còn có quận chúa các quận đều sẽ đến."
"Bọn họ tới làm cái gì?"
"Bí cảnh này mở ra còn cần một ít lực lượng bên ngoài tác động, bọn họ đến để mở bí cảnh ra. Đi thôi, trở về nghỉ ngơi sớm một chút." Phong Khinh Nhiễm nói xong mang Độc Cô Thiên Diệp về doanh địa của bọn họ.
Thật ra người tiến và bí cảnh cũng chỉ có hơn một tram người, nhưng vì người đến đưa tiễn và người xem náo nhiệt, khe núi trống trải ban đầu kín người. Bọn Độc Cô Thiên Diệp đến có vẻ trễ, cho nên chỉ có thể dựng lều trên một đỉnh núi gần đó. Rời xa những người đó, cũng khá thanh tĩnh.
Sáng hôm sau, quận chúa các quận và hội trưởng các công hội lục tục đến, đứng trên đỉnh núi nhìn người bên dưới. Thì Hoằng Quy tìm được bọn Độc Cô Thiên Diệp, mang các nàng theo bên người.
Nhìn thấy các quận chúa đến, tất cả mọi người đi lên đỉnh núi. Độc Cô Thiên Diệp đi theo sau Thì Hoằng Quy, nhìn nhìn những quận chúa này, phát hiện cấp bậc những người đó cũng không thấp, thấp nhất đều là huyễn hoàng trung cấp, xem ra muốn ngồi trên vị trí quận chúa, thực lực phải hùng hậu!
Khi mọi người đến đông đủ, một lão giả mặc áo trắng nâng tay ý bảo mọi người im lặng, sau đó nói: "Bí cảnh năm nay xuất hiện ở quận Phượng Tiên, làm quận chúa, ta cảm thấy vô cùng vinh hạnh. Căn cứ dò xét của hai mươi mấy quận chúa chúng ta, trong bí cảnh năm nay xuất hiện những trạng huống chúng ta không biết, cho nên số người đi vào giảm mạnh, hơn nữa thời gian bí cảnh mở ra cũng đã thi đấu. Các ngươi đều là nhân tài vĩ đại trải qua tầng tầng tuyển chọn, chúc các ngươi có thể tìm được kỳ ngộ của chính các ngươi ở bên trong. Mặt khác, sau khi đi vào chỗ dừng chân là tùy cơ, cho nên các ngươi đi cùng nhau tốt nhất là giữ liên lạc bằng thông tin thạch gì đó. Đi vào là chúng ta cho mở cửa cho các ngươi vào, một tháng đến, bí cảnh sẽ tự động đẩy người bên trong ra, chỗ đi ra cũng là tùy cơ, các ngươi sẽ tới đâu ta cũng không biết. Đối với chỗ này đó các ngươi phải làm tốt chuẩn bị tư tưởng."
Sauk hi quận chúa quận Phượng Tiên nói xong về sau, liếc mắt nhìn những quận chúa khác một cái, sau đó lấy ra một hạt châu mầu trắng ngà ném tới giữa không trung. Khi hạt châu ổn định, các quận chúa cùng nhau rót thần lực vào vào hạt châu. Trong lúc nhất thời hào quang b.ắ.n ra bốn phía, mọi người đều không mở mắt được.
Độc Cô Thiên Diệp lấy tay che mắt, bởi vì nhìn không thấy, chỉ có thể cảm thấy bốn phía chớp lên, mặt đất rung chuyển. Sau khoảng một phút, hào quang tản đi, nàng mở mắt, nhìn thấy chỗ hạt châu vừa nãy mở ra một cánh cửa bằng nước. Có người gấp gáp đã phi thân đi vào.
"A —— "
Một bóng người rơi xuống từ giữa không trung đến, tiếng kêu thảm thiết hấp dẫn người ở bên ngoài. Sau khi thấy rõ ràng trạng huống, mọi người đều cười rộ lên.
"A, năm nay lại có người muốn lừa dối qua cửa !"
"Đã năm mươi bốn tuổi , không phải luyện đan sư gì, còn muốn đi vào, xứng đáng bị như vậy." Một người cầm thử sinh thạch đưa về phía người ngã xuống kia tìm hiểu, thì là một người quá tuổi.
"Thiên Diệp, con vào bên trong, có thời gian một tháng, nhớ phải nắm lấy cơ hội." Thì Hoằng Quy nói, "Ta đã nói xong với Liêu lão nhân để người Công hội Luyện đan sư giúp con chú ý Ngát Hương hoa."
Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu.