Bạn cùng phòng trêu cô: “Chậc chậc, chẳng trách đến cả hot boy của trường mà cậu cũng chê, thì ra là hoa đã có chủ từ trước, chủ này còn rất đẹp trai, ừ, dáng người cũng không tệ, ngủ thoải mái.”
Trước giờ chừng mực nói chuyện của sinh viên Y đều rất lớn, Vưu Gia sợ cô ấy nói ra lời kinh người nên vội che miệng cô ấy lại.
Nhưng cô ấy vẫn giãy ra nói thêm một câu: “A, Vưu Gia, cậu đỏ mặt.”
…
Kết hôn năm ấy Vưu Gia mới 22 tuổi, đang học nghiên cứu sinh năm hai, bởi vì một ít tai tiếng kỳ quái nên cô lơ ngơ bị Lục Quý Hành kéo đi đăng ký kết hôn, đăng ký xong, Vưu Gia cầm quyển sổ hồng phiền muộn nói: “Em bỗng nhiên nhớ ra anh còn chưa cầu hôn em, cũng chưa nói yêu em, cả ngày anh chỉ biết gạt em, bắt nạt em, em… Bây giờ em hối hận còn kịp không?”
Hình cung phản xạ của cô luôn dài như vậy, bây giờ cô mới nhận ra là mình lại bị hù.
Lục Quý Hành vuốt mũi cô, anh cười tươi vì thực hiện được âm mưu: “Chậm, đã lên thuyền giặc, không thể xuống.”
Vưu Gia ngã quỵ vào lòng anh: “Thật trùng hợp, vậy anh cũng đừng mong xuống được.”
“Anh? Cầu mà không được.”
Anh lấy một chiếc nhẫn ra đeo lên tay cô, đồng thời quỳ một gối xuống đất cúi đầu hôn mu bàn tay cô: “Công chúa điện hạ [email protected] ái, anh thề, anh sẽ bảo vệ em cả đời.”
Vưu Gia bật cười, cô kiêu ngạo chọc trán anh: “Vậy xem anh biểu hiện.”
…
…
Khi Lục Quý Hành đi vào sau khi họp xong, Vưu Gia bình tĩnh ngẩng đầu hỏi: “Anh xong việc rồi ạ?”
“Ừ, đang làm gì đấy.”
“Làm chuyện xấu.” Vưu Gia cười ngoan ngoãn.
“Ha? Làm chuyện xấu gì, cho anh xem nào.” Lục Quý Hành thản nhiên đi tới, sau đó mặt anh lập tức xuất hiện trong màn hình.
Khu bình luận lập tức nổ tung.
“A a a a a a, anh tôi, anh tôi, anh tôi, xem chỗ này!”
“Không thể tin được, anh ở trước mặt thật sự là anh tôi!”
“Đen tối!”
“Âm hiểm!”
“Xảo trá!”
“Mưu mô!”
Lục Quý Hành híp mắt xác nhận: “Phát sóng trực tiếp?”
Anh ngồi xuống nhìn chằm chằm màn hình một lát, thuận miệng hàn huyên: “Bà xã của tôi nói gì với mọi người thế?”
Các fans lập tức nhập diễn, cả đám tình cảm chân thành nói.
“Ừm, cũng chưa nói gì cả, chỉ nói chút chuyện thú vị hồi đi học.”
“Ví dụ như hot boy gì đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./tinh-dau-zawh/chuong-129-end.html.]
“Ai nha, đáng tiếc, lúc đi học cái khó quên nhất chính là yêu đương, gặp phải người công việc lẫn lộn với tình cảm như anh thì thiếu mất bao nhiêu lạc thú.”
…
Lục Quý Hành híp mắt: “Tôi đây phải may mắn vì bắt bà xã mình vào tay từ sớm. Được rồi, offline đây, tôi đưa bà xã đi ngủ, các bạn cũng ngủ sớm một chút.”
“Vâng, tạm biệt anh, chúc anh mơ đẹp!”
“Biểu hiện cho tốt, nhưng tuổi lớn nhớ rõ dưỡng thận!”
“Ngủ ngon, ngày mai tỉnh dậy lại là một ngày tràn đầy bất ngờ!”
…
Ngày hôm sau, chuyện cười về Lục Quý Hành đã lan truyền khắp nơi.
Cái gì mà “Kinh, bà xã tung tin nóng giữa đêm, không ngờ diễn viên nổi tiếng Lục Quý Hành lại là người như vậy!”
Cái gì mà “Một trăm chiêu thu phục bà xã, Lục Quý Hành dạy bạn bày mưu chinh phục lòng người!”
Cái gì mà “Báo cảnh sát mau, chỗ này có người lừa trẻ!”
Có người còn vẽ fanfic suốt đêm.
Vưu Gia vẫn là lo li tai mèo chân ngắn như cũ, cô mặc áo lông xù đi trên nền tuyết, Lục Quý Hành vẻ mặt cao ngạo chỉ thiếu điều viết hai chữ âm hiểm trên trán đi tới từ phía đối diện, anh nhận hộp quà trong tay lo li chân ngắn, giơ tay sờ đầu cô, nụ cười âm hiểm.
“Nào nào nào, phân tích trường hợp này một chút, đã biết chị dâu A Quý phải mang quà chúc Tết cho anh tôi, anh rể gọi điện để ảnh đi đón, vậy vì sao sau khi nhận đồ, chị dâu A Quý lại bị anh tôi đưa về nhà?”
“Đáp: Một, chị dâu A Quý ngốc; hai, anh tôi cố ý dụ dỗ, cho nên lừa được chị dâu về nhà.”
“Lại đã biết, anh tôi dùng cách thổ lộ cực kỳ vô sỉ với chị dâu A Quý, hỏi vì sao anh tôi lại tán đổ chị dâu.”
“Hỏi: Da mặt anh tôi dày không ở mức bình thường, nói tóm lại: nông thôn vây quanh thành thị, võ trang cướp lấy chính quyền.”
“Lại thêm nữa: Người này không chỉ đen tối mà con âm hiểm!”
“A, đau lòng chị dâu A Quý của tôi, quá đáng thương.”
“Hu hu hu, nếu anh tôi mà có thể ngoại tình thì tôi phát sóng trực tiếp nuốt lưỡi dao.”
“Nếu anh ấy dám ngoại tình, chúng ta góp tiền mua lưỡi d.a.o gửi cho ảnh, xoẹt xoẹt xoẹt cắt ảnh thành miếng để hầm canh!”
…
Lục Quý Hành đáp lại: Ừ, tôi dùng trí tuệ và mưu kế cả đời để thắng được bà xã của mình, thắng được không dễ, ngoài cô ấy ra, tôi không cần ai cả.
Chậc, ngày nào cũng rải cơm chó.
“Tạm biệt đi anh, anh không cần bọn em, trong lòng anh chỉ có chị dâu A Quý.”
“Đời người gian nan có một số việc không cần vạch trần đâu chị em, để chúng ta sống trong mộng không tốt sao?”
“Hừ, có bản lĩnh anh rải cơm chó cả đời đi!”
-n năm sau-
“… Thôi, coi như anh giỏi, được rồi chứ? ╯^╰”