Lục Quý Hành đưa Vưu Gia đi làm kiểm tra kỹ càng tỉ mỉ hơn.
Ngày hôm sau, anh đăng một dòng trạng thái lên Weibo.
@Lục Quý Hành: Rạng sáng mấy ngày hôm trước, lúc tôi còn đang ngủ, em đột nhiên ghé đến cắn lên vai tôi, tôi hỏi em làm gì, em hầm hừ rồi trở mình đưa lưng về phía tôi ngủ tiếp, khi ăn sáng em nhớ lại, em tiếp tục giận tôi, nói mơ thấy tôi ôm Tiểu Tiểu Quý, em bé có khuôn mặt giống hệt như em khi còn nhỏ. Em nói thật vô lý, tôi nằm mơ cũng muốn làm ba của em, tôi nói chính em mới là người không thể nói lý, rõ ràng chính em ban ngày suy nghĩ nhiều. Chúng tôi thường hay cãi nhau, khi còn nhỏ em rất ngoan, lớn rồi lại trở nên nhanh mồm dẻo miệng. Tôi và anh trai em nhất trí cho rằng em thuộc về trường hợp phát triển ngược, khi còn nhỏ giống người lớn, lớn lại giống trẻ con. Ừm, bây giờ đứa trẻ nhà tôi cũng muốn sinh em bé rồi.
Đăng một đoạn tâm sự dài như vậy là điều cực ký hiếm thấy với Lục Quý Hành.
Lúc fans nhìn thấy còn tưởng rằng mình bị hoa mắt.
Sau đó một đám kéo tới vây xe,
“A a a a a a tớ biết ngay mà! Tớ biết ngay mà!”
“Mẹ ơi, đây là anh mình hả?”
“Em ăn gạo nhà anh hay sao mà anh lại cho em xem cái này! Anh đúng là gã đàn ông xấu xa ╯^╰”
“Hừ, một chân đá đổ bát cơm có, cũng đánh nát đầu chó của anh.”
“Còn không phải chính anh chiều à ha ha ha ha!”
“A a a a a a em biết ngay là Tiểu Tiểu Quý đến mà, trời ạ, idol của em có con rồi, trời ạ!”
“oa, anh em tuyệt đối không có khả năng ngọt như vậy! Nói mau, anh là yêu nghiệt phương nào.”
….
Trước kia Vưu Gia rất thích đọc bình luận của fans, nhưng dạo này cô bị tịch thu điện thoại rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./tinh-dau-zawh/chuong-85.html.]
Weibo của Đại Bạch cũng không thể cập nhật tin mới, hai bà mẹ đều nói muốn mang mèo về nuôi, nhưng Vưu Gia luyến tiếc, Lục Quý Hành bèn để dì đi chăm sóc mèo, còn anh thì tự nấu cơm, Vưu Gia không thể ôm nó, buổi tối Lục Quý Hành cũng không cho nó chạy vào phòng. Vì thế Đại Bạch rất buồn bực, buổi tối cào cửa mãi không chịu dừng.
Khi Lục Quý Hành đi thông báo cho người lớn hai nhà, ông bà Vưu và ông bà Lục nhìn rất bình tĩnh, còn dặn dò cô cẩn thận, ba tháng đầu phải chú ý, đừng có lăn lộn như khỉ giống trước kia.
Kết quả ngày hôm sau bắt đầu điên cuồng dọn đồ đến nhà cô, Vưu Gia lại một lần trải nghiệm cảm giác kinh hoàng như dọn nhà, ăn cũng thôi, đến đồ dùng cho trẻ cũng mua rồi, Vưu Gia dở khóc dở cười nói: “Ba mẹ quá khoa trương, đây vẫn là hạt đậu đinh mà, thế này thì sớm quá rồi!”
Mẹ lập tức trợn mắt với cô: “Con biết cái gì, lo trước khỏi họa!”
Vưu Gia: “…”
Vốn dĩ cảm thấy Lục Quý Hành là người bình tĩnh, kết quả anh là người không bình tĩnh nhất, anh âm thầm đi mua nhà mới, hiện tại hai người đang ở chung cư cao cấp, vấn đề an ninh không tệ, nhưng đúng là không quá thích hợp nuôi trẻ nhỏ bởi vì diện tích không lớn, khi trang hoàng cũng chưa nghĩ đến vấn đề con cái, đương nhiên không có phòng cho trẻ con.
Lục Quý Hành mua một căn biệt thự ở Nhị Hoàn, diện tích không lớn như căn nhà cũ bên sông Uyển của anh, nhưng vị trí tốt, phía trước có trường học, phía sau có bệnh viện, bên trái là trung tâm thương mại, bên phải là công viên.
Nhưng trang hoàng nhà cửa mất không ít thời gian, đến khi Vưu Gia sắp sinh con mới dọn vào ở.
Hai người đi kiểm tra, bé con đã được sáu tuần rồi.
Vưu Gia nghĩ không ra là khi nào, có lẽ là mấy ngày Lục Quý Hành vừa đóng phim quay về nhà.
Vưu Gia nôn nghén rất nặng, lại trong thời gian dài, ba tháng đầu mang theo không béo lên, trái lại còn bị gầy đi, không ăn được gì cả, Lục Quý Hành rất kiên nhẫn, anh nấu rất nhiều loại đồ ăn cho cô.
Trong nhà dụ trữ rất nhiều vitamin. Buổi tối hai người đi tản bộ theo thường lệ, Vưu Gia chê đi bộ nhàm chán, luôn rầm rì không muốn đi, Lục Quý Hành bèn mang cô đến trung tâm thương mại, đi dạo phố gì đó cũng coi như giải sầu.
Nhưng có một lần bị quay lén, trong video Lục Quý Hành nắm c.h.ặ.t t.a.y Vưu Gia, thỉnh thoảng khi có nhiều người anh sẽ ôm eo che chở cô, Vưu Gia tay trái ôm một con Pikachu vừa gắp được, tay phải bị anh nắm, chân cô sưng to, đi vài bước là nói mệt, sau đó được anh nắm tay đưa đến tiệm bánh ngọt bên cạnh, anh hỏi cô: “Em ăn cái nào?” Vưu Gia chống cằm suy nghĩ, cô do dự không chừng, Lục Quý Hành kiên nhẫn chờ cô, một lúc sau rốt cuộc Vưu Gia cũng đưa ra lựa chọn, lúc này anh mới khép thực đơn lại, nói với nhân viên phục vụ: “Giống cô ấy, cảm ơn!”
Vưu Gia như mắc bệnh thoái hóa xương, đi được vài bước là nói mệt, ngồi xuống là muốn nằm, cô ở ngoài không quá tùy hứng, chỉ lôi kéo tay anh nhéo chỗ này nhéo chỗ kia như để cho hả giận.
Tất cả đều bị quay được, fans hò hét a a a a a không ngừng, nói quá ngọt, quá rụng răng!
Vưu Gia nhìn đi nhìn lại mấy lần cũng không nhìn ra ngọt chỗ nào, nhưng thật ra cô nhìn thấy chân mình bị sưng thật, bụng to thật, người cũng lùn thật, cô đi giày đế bằng, khó khăn lắm mới đến cằm Lục Quý Hành.