Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 216 : Kỹ Thuật Thần Tiên
Cập nhật lúc: 2024-07-29 15:03:17
Lượt xem: 39
Tạ Linh Chi người này có vẻ hơi trì độn , nhìn thấy anh trai cùng Leah tạ ơn tới tạ ơn lui, cô có chút không kiên nhẫn xua tay: "Được rồi, đừng nói nhảm nữa, đồ ngốc Quý Dữu đã tỉnh táo lại rồi, bây gờ xem em ấy đối mặt như thế nào."
Tạ Xuyên Khung và Leah không nói gì.
Trên sân.
Sắc mặt của Quý Dữu đã chuyển từ đen sang đỏ, từ đỏ sang trắng, từ trắng sang vàng...
Nói tóm lại, trải qua vô số giãy dụa, cuối cùng Quý Dữu cũng lấy lại được bình tĩnh. Cô đang hung hăng giáo huấn nhóm sợi tơ tinh thần không đáng tin cậy của mình, ở một nơi mà người khác không thể nhìn thấy. Sở dĩ cô b.ắ.n trượt bia ngắm là vì Lão Lục đã lơ là nhiệm vụ của mình, dĩ nhiên mang theo mọi người đi sai hướng, dẫn đến hiểu lầm lớn như vậy, còn Quý Dữu lại b.ắ.n nhầm bia ngắm, đơn giản chỉ là...
Quý Dữu đã mắng sáu đầu tơ ngu xuẩn của mình không biết bao nhiêu lần, đem sáu đầu tơ to mọng mắng đến mức bọn hắn đều không dám ngẩng đầu, run lẩy bẩy.
[Chủ nhân thật đáng sợ...]
[Tôi thật là sợ, thật là sợ nha. 】
[Về sau, cô ấy có thể hay không, không cho chúng ta ăn? 】
Sắc mặt của Quý Dữu lập tức tối sầm lại.
Vốn tưởng rằng bọn nó đã ngẫm nghĩ rõ ràng, nhưng câu cuối cùng lại khiến Quý Dữu cảm thấy tất cả sự giáo dục sâu sắc mà mình vừa nói, tất cả đều bị cho chó ăn.
A phi !
Thà cho chó ăn còn hơn cho mấy đầu tơ ngu này ăn.
Quý Dữu sắc mặt âm trầm, không gian tinh thần rung chuyển, Lão Đại vung đuôi một cái đá văng Lão Lục nói bậy ra ngoài, mắng: "Ngậm miệng, chủ nhân sẽ không làm như vậy với chúng ta." 】
Vừa nói, Lão Đại vừa biến mình thành một bông hoa và nhìn Quý Dữu bán manh: [Ngao ngao...]
Quý Dữu: "..."
Lão Nhị, Lão Tam, xem như cái đuôi của Lão Đại, theo sát phía sau" [Ngao ngao....]
Lão Tứ trang nghiêm ngẩng đầu: [ Ngao ngao... Chủ nhân, chủ nhân... việc con Alpaca ngu ngốc đó có thể làm được, nhóm tơ cũng có thể làm a, ngao ngao.....]
Lão Ngũ: [Ngao ngao...]
Lão Lục: [ Ngao ô...]
Trong phút chốc,Lão Đại, Lão Nhị , Lão Tam, Lão Tứ, Lão Ngũ cùng nhau mắng Lão Lục : [Cậu bị làm sao a? Để phát cùng âm thanh cậu cũng phát sai ? 】
Lão Lục rụt cổ lại, [Ngao ô.....Ngao ô......Tôi thấy có lỗi, tôi muốn khóc quá...]
Các tơ khác: [Chúng ta cũng muốn khóc.......Ngao ô...... Ngao ô.....]
Quý Dữu: "..."
Quý Dữu ôm trán, bất đắc dĩ nói: "Được rồi, lần này xuất hiện sai lầm, lần sau không cho phép xuất hiện nữa, con mắt của chính ta sẽ nhắm chuẩn một chút, tóm lại, chúng ta sau đó phải cố gắng phấn đấu, trong một lần thăng cấp.]
Sáu đầu tơ: [Phấn đấu! ! ! 】
Thế giới tinh thần đang hỗn loạn cuối cùng cũng lấy lại được sự bình yên, Quý Dữu bắt đầu tập trung b.ắ.n súng.
Sau đó--
Mọi người nhìn thấy Quý Dữu khôi phục tư thế phục kích, ánh mắt híp lại--
Trên khán đài: "Tới tới tới....Cùng nhau đoán nào! Các người cảm thấy lần này cô ấy b.ắ.n trượt bia ngắm hay b.ắ.n trúng? Hay cô ấy sẽ tiếp tục b.ắ.n nhầm bia ngắm?"
"Bắn không trúng !"
"Bắn nhầm !"
"Trúng hồng tâm!"
...
Rõ ràng, mọi người đều thích nhìn thấy những sai lầm khác nhau của Quý Dữu, bởi vì khía cạnh ngốc nghếch của cô ấy rất buồn cười.
Sau đó--
Sưu--
Một phát súng!
Sưu--
Hai phát súng!
Sưu--
Ba phát súng!
Cơ hồ không ngừng nghỉ, Quý Dữu b.ắ.n ba phát s.ú.n.g liên tiếp! Ba phát súng, uy lực như sấm sét không thể ngăn cản, b.ắ.n mãnh liệt về phía bia ngắm!
Bùm--
Bùm--
Bùm--
Mọi người chỉ nghe thấy tiếng xé gió ba lần, và từng đợt khói thuốc s.ú.n.g từ bia ngắm bay ra...
Trên khán đài: "..."
Im lặng.
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
Im lặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-216-ky-thuat-than-tien.html.]
Im phăng phắc.
Im lặng đến quỷ dị một lúc, cuối cùng cũng có người tỉnh lại. Anh ta gãi đầu một cái, hỏi chuyện mà tất cả mọi người muốn hỏi: "Nhân tiện, vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy? Tôi đã nhìn thấy gì?"
1 giây.
2 giây.
3 giây.
Im phăng phắc.
Một lúc sau, có người nói: "Mẹ kiếp!"
"Đẹp nha!"
"Người bạn học này thực sự là một tay thiện xạ!"
"Đây là loại tỷ lệ b.ắ.n trúng nào vậy?"
"Đây là loại kỹ thuật b.ắ.n s.ú.n.g thần tiên gì vậy?"
Không chỉ những người khác đều sửng sốt, mà cả Sở Kiều Kiều, Nhạc Tê Quang, Tạ Linh Chi... Bọn họ, tất cả đều khiếp sợ, có chút nói không nên lời, huống chi những người ở gần Quý Dữu càng xem trực tiếp cảnh này.
Thẩm Trường Thanh hiếm thấy miệng mở rộng, sau vài giây, cậu ta mới nhận ra mình thất thố, kịp thời ngậm miệng lại.
Nhạc Tê Nguyên nhìn chằm chằm vào bia ngắm của Quý Dữu và không nói gì.
Từ Châu liếc nhìn Quý Dữu, sau đó nhìn vào bia ngắm của Quý Dữu, đột nhiên anh không biết nên nói gì đây, đây có phải là sức mạnh của số 4444 không? Đánh giá từ những lời nói và hành động trước đây của cô, hàng này chưa bao giờ chạm vào s.ú.n.g năng lượng chứ đừng nói đến việc luyện tập nó.
Nhưng--
Thật kỳ lạ khi cô ấy thực sự đã b.ắ.n trúng bia ngắm ba lần liên tiếp! Đây là loại khả năng khống chế cùng lực ngưng tụ đáng sợ đến mức nào?
Từ Châu mím môi đều không nói gì.
Bên tay phải của Quý Dữu, Thịnh Thanh Nham một mực biểu hiện hờ hững, bỗng nhiên thu hồi tâm tính tùy tiện chơi đùa, cậu ta nheo lại đôi mắt phượng xinh đẹp, lẳng lặng ngắm chuẩn lấy bia ngắm của chính mình.
1 giây.
2 giây.
3 giây.
Sưu sưu sưu sưu--
Mọi người còn chưa kịp hồi phục sau cú sốc trước ba phát s.ú.n.g liên tiếp của Quý Dữu, bọn họ đã nhìn thấy Thịnh Thanh Nham trên trường bắn, nháy mắt đã b.ắ.n bốn phát cùng một lúc!
Không sai.
Đó là bốn phát súng!
Nhiều hơn Quý Dữu một phát!
Nhưng... liệu có thể được không?
Bắn liên tiếp ba phát đã vô cùng khó khăn, nhưng b.ắ.n liên tiếp bốn phát thì giống như trâu bò vậy!
Cho nên--
Đối phương có thể làm được không?
Dù ở trên sân hay trên khán đài, mọi người đều đồng loạt trợn tròn mắt, đồng tử không dám cử động, tất cả đều nhìn chằm chằm vào bốn phát b.ắ.n liên tiếp của Thịnh Thanh Nham!
Bùm--
Sau âm thanh cuồng bạo xé gió, chỉ thấy một phát súng! Hai phát súng! Ba phát súng! Bốn phát súng! Phát phát trúng đích!
Toàn trường im lặng!
Nửa ngày sau.
"Mẹ kiếp a!"
"Trâu bò a!"
"Đây là loại kỹ thuật thần tiên gì vậy?"
"Hôm nay tôi đã thấy gì? Sự ra đời của hai tay thiện xạ?"
"Chết tiệt! Thật tuyệt vời! Thật tuyệt vời! Hôm nay tôi đã bỏ tiền ra để ăn ở đây, dù không nhận được phần thưởng nào thì chỉ xem cảnh này cũng hoàn toàn xứng đáng!"
Sau khi Thịnh Thanh Nham b.ắ.n liên tiếp bốn phát, môi mím chặt, khuôn mặt vốn có chút quyến rũ hơn nữ nhân, lộ ra vẻ nghiêm túc hiếm thấy. Cậu ta quay đầu, cùng Quý Dữu ánh mắt vừa vặn đối đầu.
Hai người: "..."
Trầm mặc.
Đừng nhìn vừa rồi Quý Dữu b.ắ.n ra ba phát dễ dàng như vậy, nhưng thực ra lúc này sắc mặt cô tái nhợt, môi có chút bong tróc. Khóe miệng hơi nhếch lên nhìn Thịnh Thanh Nham, Quý Dữu bỗng nhiên mím môi, cười:" Thịnh Thanh Nham, nếu không, chúng ta tới thi đấu nhé ? "
Thịnh Thanh Nham nheo mắt lại, thấp giọng nói: "Được."
"Hả?" Quý Dữu không khỏi nổi da gà,nói: " Cậu, cái người kỳ quái a a, không a ah xong, thật làm người khác không quen, nhờ cậu nghiêm túc một chút, trở về là chính mình đi a.."
Sắc mặt trắng trẻo của Thịnh Thanh Nham trong nháy mắt thay đổi, cậu nói: "Hừ a..... Vừa rồi nhân gia thật ngột ngạt! Nếu không phải vì duy trì hình tượng uy vũ bá đạo tiểu khả ái này, thì nhân gia mới sẽ không như vậy a. .."
Quý Dữu nghe vậy, eo cô không còn đau nữa, chân không còn bị chuột rút nữa, đồ ăn có vị rất ngon.