Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 74: Nhìn Kìa! Máy Bay

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-06 15:20:06
Lượt xem: 47

Quý Dữu ngẩng đầu liền thấy người vừa nói là một cô gái tóc ngắn, dáng người rất cao, ước chừng 1m8, toàn thân toát ra khí chất và áp lực mạnh mẽ, rất bắt mắt, càng đem thân hình 1m9 của tiểu khả ái cay mắt tôn lên mười phần mảnh mai, sau khi hét lớn, mắt phượng của cô gái tóc ngắn hơi nheo lại, lộ ra ánh sáng sắc bén, dưới ánh mắt của mọi người, cô đột nhiên giơ tay nắm lấy cổ áo của tiểu khả ái cay mắt và sau đó——nâng đối phương lên chỉ bằng một tay, dễ như nhấc một con gà.

 

"Ahhh..."

 

" Đáng c.h.ế.t a..."

 

"Sở Kiều Kiều, cô khi dễ người ta a..." Tiểu khả ái cay mắt lơ lửng giữa không trung, chân tay đung đưa...

 

“ Cậu ngậm miệng, Thịnh Thanh Nham!” Cô gái hét lên, “ Tôi c.ắ.t c.ổ họng cậu lần nữa!”

 

Tê--

 

Tiểu khả ái cay mắt run lên vì sợ hãi rồi đột nhiên im lặng.

 

Chốc lát--

 

Thế giới thanh tịnh——

 

Quý Dữu lặng lẽ thả lỏng nắm tay đang siết chặt của mình, sau đó cô phát hiện xung quanh mình, nắm tay siết chặt của mấy người cũng dần dần buông lỏng...

 

Quý Dữu : "..."

 

Có vẻ như cô không phải là người duy nhất muốn đánh anh ta.

 

Cô gái tóc ngắn, tức là cô nàng bạo lực tên Sở Kiều Kiều , không dừng lại mà kéo tiểu khả ái cay mắt đi, khu vực hai người đi qua trong nháy mắt được dọn sạch, cùng nhau tránh giống như tránh ôn dịch. , không có người muốn dính líu tới hai người này.

 

 

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

Dưới cái nắng như thiêu đốt, đội tân sinh viên đang di chuyển chậm chạp với tốc độ của một con rùa. Nhiều tân sinh viên muốn lười biếng thậm chí còn có tình huống tỏ ra làm việc không cố gắng hết sức, cố tình lãng phí thời gian, tuy chưa dừng lại một bước theo yêu cầu nhưng lại tụt lại phía sau đồng đội, tiến một bước mà lười biếng hai... Trong trường hợp này, Hiệu trưởng Hồng và người hướng dẫn đi cùng dường như hoàn toàn vô hình và phớt lờ, nhưng Quý Dữu cảm thấy hơi kỳ lạ và luôn cảm thấy có một cạm bẫy nào đó ẩn giấu bên trong .

 

Đồ dùng mà Quý Dữu nhận được, ngoài chiếc lều di động cần thiết ra, chỉ có 2 chai nước uống, vì vậy túi cắm trại của cô rất nhẹ, trọng lượng có thể bỏ qua, vì nghi ngờ nên cô không dám chậm trễ chút nào. Cô rơi ở phía sau của đội ngũ, cô bắt đầu tăng tốc một chút, lặng lẽ duy trì tốc độ không đổi và tiến về phía trước của đội ngũ mà không bị người khác phát hiện.

 

Tâm lý của tân sinh viên phía trước hoàn toàn khác với những người lười biếng ở phía sau, họ đều cao như cây tùng bách, tư thế hành quân rất chuẩn mực, những người này - Quý Dữu biết, hầu hết đều là thiên tài có trình độ cao, đánh giá cao về tinh thần, xét về sức mạnh và thể chất thì ít nhất một người trong số họ là cấp A.

 

Đột nhiên--

 

Hiệu trưởng Hồng lớn tiếng nói: "Mọi người - chạy nước rút 1.000 mét! 1.000 người cuối cùng vào chỗ sẽ bị trừ 10 tích phân !"

 

Ồ--

 

Một hòn đá khuấy động ngàn sóng.

 

Những tân sinh viên rơi xuống cuối cùng đều cảm thấy bất an, kêu la khắp nơi.

 

"Mẹ kiếp!"

 

"Một số người bị trừ điểm chắc bị trừ thành cái sàng..."

 

"Đã lâu như vậy, đều bị trừ điểm, không có một điểm cộng."

 

"Chuyện gì đang xảy ra ở trường vậy?"

 

"Tại sao!"

 

Trong miệng than phiền, mọi người không dám chậm trễ, lập tức nhấc chân chạy, Quý Dữu ở phía trước, vừa nghe được thông báo, liền vắt chân lên cổ chạy, lấy ra khí thế mình dùng khi trốn tránh tinh thú trong lúc nhặt rác ở dã ngoại mà chạy điên cuồng về đến điểm tập trung, chỉ cảm thấy gió rít vào mắt và mũi, thấy đích đến sắp đến gần, phía sau và phía trước đều có người——

 

Nếu muốn giành được vị trí đầu tiên thì điều đó hoàn toàn không thể.

 

Nhưng lọt vào top 10 hoặc 20 vẫn có thể là một thử thách, tất nhiên điều này cần có một số thủ đoạn.

 

Quý Dữu biết rất rõ rằng với thể chất và sức chịu đựng kém cỏi của mình, cô chỉ có thể đạt đến vị trí thứ 50-100 nếu không có một số thủ đoạn...

 

Sau đó--

 

Quý Dữu trợn mắt, lúc này không biết là nhầm gân hay là có ác thần từ đâu dẫn đường, cô đột nhiên mở miệng hét lớn: "Nhìn kìa! Có máy bay!"

 

"Ah?"

 

"Cái gì?"

 

"Ở đâu?"

 

Tiếng động đột ngột vang lên khiến đội ngũ vốn có trật tự nhất thời hoảng sợ, Quý Dữu nhìn thấy phía trước và phía sau có người rối loạn, cô lập tức nhân cơ hội lao nhanh——

 

50 mét--

 

30 mét——

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-74-nhin-kia-may-bay.html.]

10 phút--

 

 

Ồ--

 

Vội vã vào chỗ tập trung !

 

Cô phớt lờ hơi thở của mình và vội vàng nhìn những người xung quanh, một, hai, ba...

 

Ai u hắc...

 

Ít hơn mười.

 

Quý Dữu âm thầm vui mừng, trên mặt mang theo hơi thở tắm gió xuân tươi cười, liếc nhìn trên chứng minh thư của mình ghi chép: 9!

 

Cô là người thứ chín đến.

 

Lần này, nó đáng giá.

 

Ngay sau đó, những học sinh trông giống như những xiên thịt cừu lần lượt chạy qua ranh giới và đến điểm tập trung.

 

Đột nhiên--

 

Một giọng nói hung bạo vang lên xung quanh: "Vừa rồi tên ngốc nào đột nhiên hét lên? Làm hại baba mất tập trung và trượt khỏi top 10."

 

"Ra khỏi đây cho baba và nhận lấy cái c.h.ế.t đi!"

 

Là Nhạc Tê Quang lên tiếng, hắn tức giận đến gần như bốc cháy, muốn bắt kẻ cầm đầu đánh một trận. Bởi vì vừa rồi đột nhiên xuất hiện tiếng kêu cắt đứt suy nghĩ của hắn, hắn theo phản xạ ngẩng đầu lên, nhưng đúng lúc này, hắn bất ngờ dừng lại, sau đó bị đối thủ phía sau vượt qua, chỉ đứng ở vị trí thứ 11!

 

Đây là một sự xấu hổ và nhục nhã lớn đối với Nhạc Tê Quang.

 

Bên cạnh anh, Nhạc Tê Nguyên người đứng thứ 10, rất hài lòng, liếc nhìn anh trai ngốc nghếch của mình và nói nhẹ nhàng: “Anh bị lừa bởi trò đùa nhỏ này.”

 

Nhạc Tê Quang vốn đã tức giận, nhưng em trai khốn nạn của anh ta thực sự đã đổ thêm dầu vào lửa, anh ta giận dữ hét lên: " Nhạc Tê Nguyên, đến đấu một trận tử chiến"

 

Nhạc Tê Nguyên phớt lờ anh ta và nói: "Anh ngu ngốc, nhưng tôi không ngu ngốc."

 

Nói xong liền rời đi.

 

Trên đài, giọng của hiệu trưởng Hồng vang lên rất đúng lúc: “10 người đứng đầu mỗi người sẽ được 10 tích phân, từ 11 đến 100 người đứng đầu sẽ nhận được 1 tích phân, 1.000 người cuối cùng vượt qua vạch đích sẽ bị trừ 10 tích phân. "

 

" Oa……"

 

" Gào..."

 

" Hức..."

 

Sau khi khóc lóc đấu tranh, Nhạc Tê Quang mới phát hiện ra mình đã bỏ lỡ nhiều tích phân thưởng như vậy, Nhạc Tê Quang tức giận đến nghiến răng nghiến lợi nói: "Cái tên tiểu nhân hèn hạ vừa mới hét lên, đến tìm baba nhận lấy cái c.h.ế.t đi ! Baba niệm tình ngươi thức thời lưu cho ngươi toàn thây !"

 

"..." Quý Dữu nghe thấy khuôn mặt già nua đầy hoảng sợ, không biết có bị phát hiện hay không, lợi dụng đám đông, cô nhanh chóng lặng lẽ rút lui, tránh xa hai anh em Nhạc Tê Nguyên và Nhạc Tê Quang.

 

Ngay khi Quý Dữu cho rằng cô đã rút lui đến một khoảng cách an toàn, Hiệu trưởng Hồng đột nhiên nói: "Người vừa hét lên 'Nhìn kìa, máy bay' lập tức rời khỏi hàng ."

 

Quý Dữu : "..."

 

Trời muốn g.i.ế.c tôi.

 

 

Im lặng.

 

Ngay tại thời điểm Quý Dữu đang do dự, Hồng hiệu trưởng lại nói: "Số 4444, Quý Dữu, đi ra."

 

"..." Quý Dữu cảm thấy trước mắt tối sầm, hô hấp ngưng trệ, toàn thân quay cuồng...

 

Hiệu trưởng Hồng——

 

Thầy làm sao lại hại em như thế này...

 

Đây đều là điểm tên chỉ họ, cứ giấu đầu lộ đuôi thì rõ ràng là không khả thi rồi, hơn nữa với biển số khủng khiếp 4444 của mình, thoạt nhìn giống như mình xui xẻo, không sống được bao lâu nữa. 

 

Bất lực, Quý Dữu cố chịu đựng khuôn mặt đỏ bừng của mình và cam chịu bước ra khỏi hàng .

 

Khi biết người đó là một cô gái thấp bé, mảnh khảnh và yếu đuối, trên mặt Hiệu trưởng Hồng hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó xụ mặt nói: “Quý Dữu đã đoán trước tình hình và hành động quả quyết, hiệu quả là rõ rệt. Mặc dù kế hoạch còn thô sơ, nhưng em đã thực sự sử dụng bộ não của mình so còn tốt hơn đám ngu xuẩn như các em , không tệ, tôi sẽ thưởng cho em 50 tích phân !

 

Quý Dữu : "!!!"

 

 

Loading...