Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 84: Miệng Lưỡi Trơn Tru
Cập nhật lúc: 2024-07-08 16:48:59
Lượt xem: 59
Người là d.a.o thớt, tôi là thịt cá.
Nhưng chiến trường có thể thay đổi nhanh chóng, một nhược điểm to lớn cũng có thể biến thành một lợi thế tuyệt đối.
Nhìn Nhạc Tê Quang, Nhạc Tê Nguyên, Sở Kiều Kiều, Thịnh Thanh Nham, 4 người, Quý Dữu hơi nhếch khóe môi, lớn tiếng nói: "Tôi số 4444 Quý Dữu thể chất cấp E, tinh thần cấp E, một kẻ chân chính song phế vật cấp E thực sự! Nhìn thấy tôi, tất cả đều phải đến g.i.ế.c tôi!"
"Và--"
"Tôi vẫn còn 4999 kẻ thù!"
"Xin hỏi, còn có ai thích hợp làm mồi nhử này hơn tôi?" Quý Dữu nói xong, ngước mắt nhìn bốn người bọn họ.
Ánh sáng trong mắt Nhạc Tê Quang , Nhạc Tê Nguyên và Sở kiều Kiều ngày càng sáng hơn ...
Đã cắn câu.
Quý Dữu nhếch khóe môi, chỉ vào Nhạc Tê Quang cùng Sở Kiều Kiều, nói: "Hai người các cậu không được, người khác nhìn thấy các cậu, nhất định phải đi đường vòng."
Lời vừa dứt, Nhạc Tê Quang và Sở Kiều Kiều đều sắc mặt có chút không tốt.
Quý Dữu lại giơ tay lên, chỉ vào Nhạc Tê Nguyên, nói: "Mặc dù trông cậu không đáng sợ, nhưng anh trai cậu thì có."
Nhạc Thất Nguyên: "..."
"Về phần cậu?" Quý Dữu nghiêng đầu, nhìn Thịnh Thanh Nham, sau đó lắc đầu: "Quên đi, đừng nhắc đến là được."
Thịnh Thanh Nham: "..."
Nghĩ đi nghĩ lại, Thịnh Thanh Nham cắn môi, có chút ủy khuất: "...Nhân gia thế nào a? Tại sao nhân gia lại không có tên?"
Sở Kiều Kiều: "Câm miệng!"
Thịnh Thanh Nham: " Chán ghét a."
Nhưng cuối cùng không dám bày tỏ quan điểm của mình nữa.
Sắc mặt Quý Dữu lại ra đòn hiểu biết: "Ta hỏi một câu nữa, hiện tại các cậu có bao nhiêu tích phân? Tôi nói trước, tôi đã có 65 tích phân rồi. Tôi cũng nghe nói tích phân cao nhất trong bãi diễn tập là Thẩm Trường Thanh lợi hại đã có hơn 200 tích phân, tên Louis kia cũng có 150 tích phân...Còn các cậu thì sao?"
Ngay khi câu hỏi này xuất hiện, ngay lập tức đ.â.m tâm đau.
Mặc dù có một số người cực kỳ ngạo mạn, chạy lung tung khắp bãi diễn tập nhưng cũng không kiếm được bao nhiêu tích phân, thật vất vả kiếm được một ít tích phân, nhưng đều bị trừ vì nhiều lý do không thể giải thích được.
Sắc mặt Nhạc Tê Quang tối sầm lại.
Nhạc Tê Nguyên bình tĩnh nhìn.
Sở Kiều Kiều cau mày.
Thịnh Thanh Nham bĩu môi: "...Nhân gia thế nhưng là có..."
Quý Dữu giơ tay lên, nhanh chóng cắt ngang màn biểu diễn của tiểu khả ái, nói: "Tôi chỉ hỏi các cậu có muốn kiếm tích phân không? Các cậu có muốn đến làm chuyện lớn không?"
Mấy người có phần im lặng, nhưng ý tứ rất rõ ràng.
Quý Dữu khẽ mỉm cười nói: "Được! Vậy tôi dẫn các cậu đi làm chuyện lớn!"
Nhạc Tê Quang có chút bất mãn: "Cái gì? Tại sao cậu dẫn chúng ta làm chuyện lớn? Cậu cùng lắm cũng chỉ là làm mồi thử mà thôi! cậu có biết giun đất không? Một trong những sinh vật của trái đất cổ đại, cậu và giun đất trông giống nhau, và chúng đều xấu như nhau..."
"..." Mí mắt Quý Dữu giật giật, cô nghĩ: Thôi, đừng tranh cãi với anh ta, bảo mạng quan trọng hơn. Vì vậy, cô gượng cười nói: "Muốn thực hiện kế hoạch này, các cậu nhất định phải liên thủ bảo vệ tôi. Các cậu không thể để tôi c.h.ế.t ngay lập tức. Chỉ cần tôi còn sống, các cậu mới có thể kiếm được nhiều tích phân hơn! Các cậu mới có thể tạo ra lợi ích tốt nhất!"
Sở Kiều Kiều nhìn Quý Dữu tràn đầy sinh lực, cười nói: "Tôi đồng ý."
Nhạc Tê Quang mặc dù không muốn, nhưng vẫn gật đầu: "Được."
Nhạc Tê Nguyên suy nghĩ một lúc và cảm thấy rằng nhiều mồi thử có thể dễ dàng đạt được tích phân mà không gặp quá nhiều khó khăn, nếu 'mồi' chẳng may chết, tệ nhất là đội sẽ bị giải tán. Vì vậy, anh gật đầu đồng ý.
Thịnh Thanh Nham ở đâu? Tiểu khả ái chỉ muốn quay lại ngủ, đương nhiên không ai quan tâm đến ý kiến của tiểu khả ái.
Phòng giám sát.
Cảnh này là một sự đảo ngược bất ngờ.
"..." Tất cả các giáo viên nhìn nhau, một lúc sau đều cười nói:
"Tài năng a."
"Chết cũng không được."
"Sau một thời gian dài làm việc, một số cường giả cấp S đều trở thành côn đồ và vệ sĩ của cô. Mấu chốt là mấy người khác bị lừa lại vẫn khá vui vẻ.
" Ai nha! Lần này, mấy người nghĩ khi nào em ấy sẽ chết?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-84-mieng-luoi-tron-tru.html.]
" Ngô......"
"Tôi không dám đánh cược, tôi không dám đánh cược nữa, đã năm bảy lần thoát chết, chúng ta mặt đều vả sưng, còn ngại không đủ đánh mặt sao?"
Bên cạnh, hiệu trưởng Hồng cười khẩy nói: "Những thứ xấu xa này có thể kết hợp với nhau thành một tổ hợp đáng tin cậy như thế nào? Có lẽ không bao lâu nữa bọn chúng sẽ giải tán hoặc sẽ có người khác tiếp quản! Tôi cá là tất cả sẽ không sống sót qua đêm."
"..."
****
Quý Dữu hai mắt lóe lên, chỉ vào một nơi nói: "Nhạc Tê Quang, nơi đó có người, đi bắt hắn, để hắn phụ trách truyền đạt một ít tin tức."
Nhạc Tê Quang: "..."
Tên khốn này dám chỉ thị hắn?
Nhưng Nhạc Tê Quang cho rằng mình có thể kiếm được một món hời nên bất đắc dĩ chạy tới tóm lấy một nam sinh đang trốn trong bụi cỏ, nam sinh hét lên: "Này! Tôi chỉ đi ngang qua thôi, đừng g.i.ế.c tôi nha." "
"Số 1888 Trương Duệ." Quý Dữu nhìn chằm chằm vào biển số đối phương trong vài giây, đột nhiên cảm thấy bực bội. Nhìn thấy con số tốt lành, rồi nghĩ về con số quỷ đoản mệnh của chính mình ... Quý Dữu giơ tay và dùng sức vỗ vỗ đầu nam sinh mỉm cười nói: " Cậu làm việc tốt cho chúng ta, liền tha cho cậu một mạng."
Nam sinh : "???"
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Làm sao bây giờ một tên phế vật cấp E lại dám kiêu ngạo như vậy?
Quý Dữu cười nói: "Chúng ta thả cậu đi, lát nữa cậu đi ra ngoài. Khi gặp người, hãy nói với họ rằng Quý Dữu số 4444 vẫn còn sống . Cô ấy không những chưa c.h.ế.t mà còn sống rất kiêu ngạo. Cô ấy còn coi thường người khác và thậm chí còn nói chuyện thẳng thắn toàn bộ bãi diễn tập đều là phế vật ! Bởi vì tất cả những người muốn g.i.ế.c cô ấy đều đã chết..."
Nam sinh : "..."
Mọi người: "..."
Quý Dữu gãi đầu, có chút ngượng ngùng, đỏ mặt nói: "Đừng nhìn tôi như vậy, đây gọi là - kéo cừu hận, biết không? Muốn làm chuyện lớn thì phải ổn định lòng hận thù. "
Nam sinh : "..."
Mọi người: "..."
Đã từng thấy nhiều người tìm kiếm cái chết, nhưng chưa bao giờ thấy ai tìm kiếm cái c.h.ế.t một cách tinh vi như vậy.
Đừng bận tâm.
Như cô mong muốn.
Ngay khi nam sinh chuẩn bị rời đi, Quý Dữu đã nói: "Bạn học số 1888 Trương Duệ, hãy nhớ làm việc chăm chỉ, nếu cậu muốn giở trò gì đó - cô kéo dài cuối giọng, chỉ vào Sở Kiều Kiều và Nhạc Tê Quang ở bên cạnh cô, nói: "Cậu biết bọn họ là ai phải không? Nếu dám giở trò gì, coi như diễn tập xong cũng không thể chạy trốn."
Trương Duệ : "..."
Sau đó--
Ngay khi Trương Duệ rời đi, anh ta đã mạnh mẽ công khai sự phách lối và kiêu ngạo của Quý Dữu với tất cả những người anh gặp, không chỉ lặp lại những lời ban đầu của Quý Dữu mà còn tự do phát huy đổ thêm dầu vào lửa, gây ra làn sóng căm ghét Quý Dữu. . .
Sau đó--
Quý Dữu vừa bước ra ngoài đã gặp một đội nhỏ gồm năm người.
"Con ngốc c.h.ế.t tiệt số 4444 đó? Cô ấy có thực sự nói vậy không?"
"Cô ấy có ở đây không?"
" Hẳn là ở quanh đây. Chúng ta đi tìm xem. Trước đây lão tử không quan tâm đến cô ấy. Nếu lão tử muốn bóp c.h.ế.t cô ấy, chẳng phải bóp c.h.ế.t như một con kiến sao?"
Quý Dữu bỏ chạy!
" Là cô ấy!"
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
"Bắt kịp!"
"Giết cô ta!"
Rầm rầm--
Một nhóm nhỏ xông tới, Quý Dữu chạy rất nhanh, nhưng khi bị đuổi kịp, cô chợt loạng choạng lăn xuống đất, có người giơ tay định bẻ cổ cô.
Đột nhiên--
Sở Kiều Kiều, Nhạc Tê Quang, Nhạc Tê Nguyên đang ẩn nấp trong bụi cỏ lập tức xuất hiện, đội ngũ năm người này không kịp cảnh giác, gần như trong nháy mắt đã bị mấy người loại bỏ.
Quý Dữu búng ngón tay, cười nói: "Hoàn hảo!"