Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tình Yêu Chỉ Mỗi Em - Chương 103

Cập nhật lúc: 2024-09-28 19:51:47
Lượt xem: 78

Câu này vừa dứt, mọi người đều bật cười ha hả, cuối cùng cũng bại lộ.

 

Đến lượt Tống Đình, anh ta cũng gọi cho một người bạn trong giới, người bạn đó cũng vô cùng trượng nghĩa, không nói lằng nhằng liền đồng ý luôn.

 

Cuối cùng là Nghê Hạ. Trước đó, cô đã bàn với Cảnh Tố rằng sẽ gọi cho Quý Thư Bạch. Thứ nhất là vì cô đã hợp tác cùng Quý Thư Bạch, xem như có chút ăn ý, thứ hai, Quý Thư Bạch biết nhiều về cô, chắc chắn sẽ nghe ra được sự vô căn cứ trong lời cô nói, dựa vào kinh nghiệm trong giới của anh, nhất định có thể tiếp chiêu được.

 

"Tút, tút, tút... A lô."

 

Giọng nói điềm đạm cất lên khiến Nghê Hạ sững sờ. Khoan đã! Gọi nhầm số ư? Đây rõ ràng là giọng Hoắc Thiệu Hàng mà!

 

"A lô?", cô căng thẳng đáp.

 

"Ừ, sao thế?", một câu hoàn chỉnh khiến mọi người có thể nhận ra. Giọng nói trầm thấp giàu từ tính này còn không phải là của Hoắc Thiệu Hàng sao! Khán giả che miệng lại không dám hét lên, còn người dẫn chương trình thì trợn tròn mắt, dùng khẩu hình nói hai chữ, trời ơi.

 

Nghê Hạ cảm thấy mình đang ở thế tiến thoái lưỡng nan. Trâu Phương Diệc thì lại chống cằm nhìn cô như đang xem kịch vui. Nghê Hạ khẽ cắn môi, đành phải lên tiếng, "À, anh Hoắc, tôi có chuyện muốn nhờ anh giúp."

 

Đối phương im lặng mất vài giây, "Em nói đi."

 

"Chị... chị họ của tôi, mới đây phát hiện ra mắc phải một loại bệnh, cần phải cấy ghép tủy, người nhà tôi không ai có tủy tương thích nên đang phải đi nhờ vả hỏi han bạn bè thân quen, tôi muốn hỏi anh là... Anh có thể cùng tôi đến bệnh viện, xét nghiệm thử được không?", Nghê Hạ nói liền một hơi.

 

"Chị họ em?"

 

"Vâng.", Nghê Hạ thầm nhủ trong lòng, anh nghe ra mà đúng không, nhất định anh sẽ nghe ra!

 

"Nghê Hạ."

 

"Dạ?"

 

"Bất kể người nhà em xảy ra chuyện gì, tôi đều sẽ hỗ trợ, chỉ là xét nghiệm thôi mà, không thành vấn đề.", giọng điệu quan tâm của Hoắc Thiệu Hàng được phát trọn vẹn qua hệ thống âm thanh, trường quay yên tĩnh một cách đáng sợ.

 

Nghê Hạ im lặng một lát rồi nói tiếp, "Vậy thì, vô cùng cảm ơn anh."

 

"Nói cảm ơn với tôi làm gì, ngốc."

 

Người dẫn chương trình hết sức kinh ngạc, chị ta đã từng phỏng vấn Hoắc Thiệu Hàng, nhưng chưa bao giờ biết thì ra anh lại có thể dịu dàng như vậy, nghe thôi mà đã muốn say rồi.

 

Nghê Hạ cũng sửng sốt, cô không biết rốt cuộc Hoắc Thiệu Hàng có nghe ra hay không nữa. Được người dẫn chương trình nhắc, Nghê Hạ lại nói, "Còn nữa, chữa bệnh này cần rất nhiều tiền, anh có thể cho tôi vay một ít được không? Tôi muốn giúp chị họ tôi."

 

"Ừ, em cần bao nhiêu cũng được. Tối tôi đến tìm em!"

 

Tối, tôi đến, tìm em...

 

"... Vâng."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tinh-yeu-chi-moi-em/chuong-103.html.]

Cúp điện thoại, cả trường quay ồ lên, người dẫn chương trình liên tục khen Hoắc Thiệu Hàng hào phóng, đồng thời cũng tỏ vẻ rất hâm mộ quan hệ thân thiết giữa Nghê Hạ và Hoắc Thiệu Hàng. Nghê Hạ chỉ có thể cười trừ vài tiếng, ậm ừ cho qua.

 

Kết thúc chương trình, Nghê Hạ lập tức lấy lại di động của mình, vừa gọi điện cho Hoắc Thiệu Hàng vừa nói với Cảnh Tố, "Em bảo chị gọi cho Quý Thư Bạch cơ mà, sao chị lại gọi cho anh ấy?"

 

Cảnh Tố cũng ngơ theo, "Nhưng mà rõ ràng là chị gọi cho Quý Thư Bạch mà."

 

Điện thoại được kết nối, "A lô."

 

"Vừa nãy em quay talkshow.", Nghê Hạ giải thích.

 

"Nghe ra rồi.", giọng nói của Hoắc Thiệu Hàng ẩn ý cười.

 

Nghê Hạ buồn bực, "Anh làm em sợ c.h.ế.t mất, cũng may anh không nói gì khiến người ta hiểu lầm."

 

"Ngốc", "Tối tôi đến tìm em", hẳn là không dễ gây hiểu lầm lắm.

 

"Anh phản ứng cũng nhanh đấy, hình tượng của anh lại vĩ đại thêm một bậc nữa rồi, lại còn cần bao nhiêu cũng được nữa chứ, đại gia nhỉ.", Nghê Hạ nói.

 

Hoắc Thiệu Hàng từ tốn nói, "Anh chỉ ăn ngay nói thật thôi, nếu đúng là em gặp những chuyện đó, em bảo anh giúp, đương nhiên anh sẽ giúp."

 

"Ừm, thế nên là em muốn toàn bộ gia sản của anh, anh cũng cho em ngay lập tức rồi.", Nghê Hạ đùa.

 

"Ngay lập tức? Thế thì chắc là không được rồi, vì có một số tài sản cần phải mất thời gian xử lý một chút mới chuyển qua cho em được.", Hoắc Thiệu Hàng trả lời một cách nghiêm túc.

 

Nghê Hạ nghẹn họng, "Em, em nói đùa anh thôi mà, ai cần toàn bộ gia sản của anh chứ."

 

"Em cần cũng được, dù sao thì để ở chỗ em cũng có gì khác đâu."

 

"..."

 

"À phải rồi, tại sao lại gọi cho Quý Thư Bạch mà không gọi cho anh?"

 

"Dạ?", Nghê Hạ ngây người, "Vừa nãy em gọi cho Quý Thư Bạch thật à? Nhưng anh bắt máy cơ mà?"

 

"Đúng lúc anh ở bên cạnh cậu ta, nhìn thấy em gọi đến nên anh bắt máy hộ."

 

"..."

 

"Tại sao lại gọi cho cậu ta, hả?", âm cuối uyển chuyển thấm vị bất mãn. Đây là, tiết tấu ghen sao?

 

Nghê Hạ cười lấy lòng, "Em nghĩ Quý Thư Bạch có thể biết được là em đang tham gia talkshow."

 

"Chẳng lẽ anh thì không biết à?"

 

"Ơ... Em chỉ đề phòng thôi, ngộ nhỡ anh buột miệng nói ra lời không nên nói thì làm sao?"

Loading...