Tình Yêu Chỉ Mỗi Em - Chương 104
Cập nhật lúc: 2024-09-28 19:52:08
Lượt xem: 69
"Như nào là lời không nên nói?", hình như Hoắc Thiệu Hàng cười khẽ một tiếng. Nghê Hạ liếc Cảnh Tố và cô bé trợ lý ở bên cạnh, đi về phía trước rồi hạ giọng nói, "Thì là mấy lời buồn nôn của anh đấy. Em cúp máy đây, phải lên xe rồi."
Thật ra Nghê Hạ nghĩ là, ngộ nhỡ anh nói cái gì mà "Khi nào em về ăn cơm?", hoặc là "Anh nhớ em!", thế chẳng phải sẽ dọa c.h.ế.t người sao...
Sau khi Đế Hoàng Huyết được chiếu trên truyền hình, talkshow cũng được chiếu theo. Trên Weibo, đoạn Nghê Hạ gọi điện cho Hoắc Thiệu Hàng được cắt riêng ra, mọi người đều nói mình bị mê hoặc bởi giọng nói của Hoắc Thiệu Hàng lúc anh nói chuyện với Nghê Hạ.
Trước đây, khi tin tức của hai người xuất hiện, mọi người vẫn cảm thấy không hề có khả năng, nhưng bây giờ thì không giống thế nữa. Hiện tại, thân phận và địa vị của Nghê Hạ khiến mọi người không thể nói là cô không xứng với Hoắc Thiệu Hàng nữa, sự nghiệp của cô không ngừng phát triển, lại thêm cái danh là con gái của người nổi tiếng.
Kết quả là, CP Hàng Hạ hùng dũng xuất hiện.
Sự xuất hiện của CP này khiến đoàn làm phim Đế Hoàng Huyết vô cùng khổ tâm. Vì để tạo hiệu ứng cho bộ phim, Nghê Hạ nên có thị phi với nam chính mới tốt. Vì thế, trong các gameshow tuyên truyền, họ luôn tạo tình huống này nọ giữa Nghê Hạ, Trâu Phương Diệc, và Tống Đình. Có điều, chuyện khiến họ càng khóc không ra nước mắt lại tới.
Ảnh quảng cáo đợt trước Nghê Hạ và Hoắc Thiệu Hàng chụp được tung ra. Evili vốn là nhãn hàng được mọi người chú ý, giờ có người đại diện là ngôi sao lớn Hoắc Thiệu Hàng và tiểu hoa đán mới lên Nghê Hạ, điều này càng gây sức chú ý nhiều hơn.
Quảng cáo được tung ra không ngừng, trang web chính thức của Evili đăng đầy những ảnh thời trang tuyên truyền cho dự án. Bất kể là trang phục công sở hay đồ đôi, tất cả đều khiến mọi người lóa mắt. Trước đây sao họ không phát hiện ra, hai người nay đứng cạnh nhau lại đẹp đôi như thế! Đặc biệt là kiểu ảnh Hoắc Thiệu Hàng hôn lên trán Nghê Hạ, quả thật là đẹp không sao tả xiết!
Trên Weibo của Nghê Hạ, từng tốp từng tốp fan đang gào thét vì bức ảnh đó. Trong phòng khách, Nghê Hạ cầm di động giơ ra trước mặt Hoắc Thiệu Hàng, "Anh xem, mọi người đều nói em với anh đẹp đôi này."
Hoắc Thiệu Hàng nhướng mày, "Người ta vẫn nói mắt nhìn của số đông sáng như tuyết, xem ra không sai rồi."
"Nam đẹp trai, nữ xinh gái, ừm... đúng là đẹp đôi thật."
Hoắc Thiệu Hàng cười véo má Nghê Hạ, "Có vẻ da mặt em càng ngày càng dày rồi."
"Em nói thật."
"Ừ, nói tiếp đi, nghe rất sướng."
"Anh muốn em khen anh đẹp trai chứ gì, em muốn được báo đáp."
"Muốn thù lao sao?", Hoắc Thiệu Hàng kéo cô vào lòng, hôn khẽ lên môi cô một cái, "Thù lao như thế này được chưa?"
"Tàm tạm."
Hoắc Thiệu Hàng cong cong khóe môi, "Lại còn tàm tạm, không trị em thì em ngày càng không biết trời cao đất dày là gì."
Vừa nói, anh vừa tóm chặt lấy eo cô, không cho cô cơ hội nhúc nhích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tinh-yeu-chi-moi-em/chuong-104.html.]
Nghê Hạ lùi về phía sau, "Không được cậy mạnh nhé, aaa!"
Một tiếng thét kinh hãi, Nghê Hạ bị anh xốc thẳng lên bàn đá cạnh đó. Bốn mắt nhìn nhau, Nghê Hạ thấy ánh mắt anh dần tối lại thì chợt loáng thoáng nghe thấy tiếng chuông cảnh báo, "Để em xuống."
Hoắc Thiệu Hàng không nói một lời, ôm ghì lấy cô rồi lao tới hôn cô. Trong lúc thân mật, Nghê Hạ không giãy giụa nữa, để mặc cho Hoắc Thiệu Hàng vuốt ve mình đến mức quần áo lộn xộn. Đôi môi anh từ hàm dưới của cô đi dọc xuống, cảm giác tê dại khiến cô không kìm nén được tiếng rên khe khẽ.
Đúng lúc này, có tiếng chuông điện thoại vang lên.
Nghê Hạ hoàn hồn, nghiêng đầu nhìn. Hoắc Thiệu Hàng không cho cô mất tập trung bèn xoay mặt cô lại, Nghê Hạ liền thấp giọng nói, "... Bắt máy đi."
"Kệ."
Tiếng chuông vẫn cứ vang mãi không dứt, Nghê Hạ đỏ mặt kéo giãn khoảng cách với anh rồi nói, "Ngộ nhỡ có việc gấp thì sao..."
Rốt cuộc Hoắc Thiệu Hàng cũng dừng lại, anh lấy điện thoại với vẻ mặt hằm hằm không vui.
"A lô."
"Thiệu Hàng, tôi với Giang Thần đang ở gần nhà ông này, ra đây ăn đêm đi."
"..."
Nghê Hạ loáng thoáng nghe thấy giọng Quý Thư Bạch, sau đó cô lại nhìn lên vẻ mặt đen thui của Hoắc Thiệu Hàng, muốn cười mà không dám cười.
"A lô? A lô? Thiệu Hàng, có nghe thấy không đấy?"
"Không đi đâu, tôi đang ăn rồi.", giọng nói trầm đến đáng sợ.
Quý Thư Bạch cũng bị dọa, anh cẩn thận hỏi, "Ăn gì đấy? Hay là, bọn tôi mang đồ ăn đến đấy ăn cùng ông nhé?"
Im lặng vài giây, Hoắc Thiệu Hàng gằn từng chứ, "Tôi đang ăn thịt người."
Nghê Hạ, "...", mặt đỏ au au.
Ở đầu bên kia, Giang Thần vỗ Quý Thư Bạch hai cái, "Thế nào rồi, có đến không hả?"
Vẻ mặt Quý Thư Bạch nhìn như muốn khóc đến nơi, "Giang Thần, hình như tôi phá hỏng một việc cực kỳ quan trọng rồi."