Tình Yêu Chỉ Mỗi Em - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-09-04 08:21:41
Lượt xem: 176
Sáng nay đẩy nhanh tốc độ, sau khi thực hiện xong toàn bộ cảnh quay của buổi sáng, mọi người ngồi xuống ăn cơm hộp đoàn phát. Tống Phỉ Nhi sợ béo nên gắp hết món mặn sang hộp cơm của Nghê Hạ. Nghê Hạ nhìn cô nàng mà không biết phải làm sao, "Phỉ Nhi, chẳng nhẽ mình ăn thì không béo à?"
Tống Phỉ Nhi nghiêm túc nói, "Cậu gầy thế này, ăn nhiều một chút, cẩn thận suy dinh dưỡng đấy."
Tôi cảm ơn cậu quá cơ. Nghê Hạ thầm trợn mắt.
"Phỉ Nhi, cô nói thế là không đúng rồi, tất cả các diễn viên nữ đều không dám ăn thịt lung tung đâu.", nam diễn viên đóng vai Đại Bàn đùa.
Nghê Hạ tặng cho anh ta một ánh mắt tán đồng, "Đại Bàn, anh nói không sai, chỗ thịt này vẫn nên dành cho diễn viên nam là anh ăn đi."
Đại Bàn nghẹn họng, "Cô đừng thấy tôi béo là bắt nạt tôi nhé, tôi cũng đang giảm béo rồi đây."
Nghê Hạ nhìn anh ta một lượt từ trên xuống dưới, "Anh dựa vào thân hình này là có thể oanh tạc giới giải trí rồi, giảm béo gì chứ, không hiểu chuyện."
Dứt lời, cô gắp thịt cho đồng chí Đại Bàn với vẻ mặt "Tôi nói có lý mà, anh nghe lời đi.".
Đại Bàn khóc không ra nước mắt, "Có bản lĩnh thì cô gắp thịt vào hộp của Thiệu Hàng kia kìa, đừng chọn quả hồng nát tôi đây."
Quan hệ giữa các diễn viên của đoàn làm phim không tệ, thế nên tất cả mọi người đều ăn cơm trong phòng nghỉ. Bị Đại Bàn trêu như vậy, mọi người đều hứng thú nhìn về phía Nghê Hạ.
Nghê Hạ khựng lại, ánh mắt bất giác lướt qua Hoắc Thiệu Hàng. Nghe thấy tên mình, người đó cũng nâng mí mắt lên, vừa lúc chạm phải ánh mắt của Nghê Hạ.
Nghê Hạ rùng mình, lẳng lặng dời tầm mắt đi. Cô "bình tĩnh" cười, "Đại Bàn, có phải anh ghen ghét người ta, muốn người ta hủy dáng không?"
Đại Bàn, "... Oan uổng quá."
Mọi người nhìn thấy vẻ mặt rũ rượi của Đại Bàn thì đều buồn cười, ngay cả Hoắc Thiệu Hàng cũng có ý cười trong mắt.
Cơm nước xong, Tống Phi Nhi rảnh rỗi sinh nhàm chán, cô nàng rút một quyển sách lòi ra khỏi túi xách của Nghê Hạ, "Nghê Hạ, gì đây? Cậu mang cả sách đến trường quay để đọc à? Lý luận sinh học phân tử cao cấp...Cậu đọc cái gì đấy? Có vẻ uyên thâm nhỉ...". Tống Phỉ Nhi lật giở mấy trang, điều khiến cô nàng kinh ngạc là trong sách có rất nhiều chỗ viết ghi chú bằng tiếng Anh.
Đây là sách tham khảo mà Nghê Hạ đọc để làm một luận văn chuyên nghiệp phải hoàn thành trong thời gian này. Cô vốn định đọc trong lúc rảnh rỗi ở trường quay, nhưng hiện giờ, thấy mọi người đều liếc nhìn mình thì cô mới ngỡ ngàng phát hiện ra, làm một diễn viên mà lại đọc thứ này thì kỳ quái lắm sao?!
Nghê Hạ nhíu mày, ra vẻ tùy ý giật cuốn sách trên tay Tống Phỉ Nhi, "À, không phải để đọc, mà là mang đến để kê chân bàn ấy mà... Ha ha."
"Kê chân bàn á? Chỗ nào cần...", Tống Phỉ Nhi còn chưa dứt lời, thì Nghê Hạ đã nhanh tay gắp một miếng thịt đút vào miệng cô nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tinh-yeu-chi-moi-em/chuong-9.html.]
Tống Phỉ Nhi làm ra vẻ mặt cứng đơ mất ba giây, sau đó lại nhai miếng thịt như bị tra tấn mà như đang hưởng thụ, "Mình đang giảm béo... Huhu."
Hoắc Thiệu Hàng đặt đũa xuống, ánh mắt dừng lại vài giây trên người hai cô nàng đang trêu đùa nhau, sau đó anh đứng dậy rời đi. Thẩm Tòng Ngưng vẫn luôn ngồi cạnh anh, thấy anh đứng dậy, cô ta cũng vội vàng đặt đũa xuống, "Thiệu Hàng, em đi với anh."
Hoắc Thiệu Hàng thấp giọng đáp một tiếng, Thẩm Tòng Ngưng liền đi ra ngoài theo.
Đại Bàn thấy hai người đi khuất rồi mới thầm thì, "Giới giải trí vẫn khá là hứng thú với Cp* nhỉ?"
*Cp = Couple.
Mọi người nghe thấy thế liền nổi hứng bà tám, "Này, mọi người nói xem, ảnh đế Hoắc với nữ thần Thẩm có phải thật sự ở bên nhau không? Tôi thấy họ cùng ra cùng vào, quan hệ không bình thường đâu."
Bàn tay cầm đũa của Nghê Hạ cứng đờ, nhớ đến mấy bài báo gán ghép hai người kia trên mạng vào năm trước, trong lòng cô hơi có chút khó chịu.
"Đúng đấy, đúng đấy, nam thanh nữ tú, xứng đôi c.h.ế.t đi được.", Tống Phỉ Nhi đáp.
"Nhưng mà trong giới giải trí, công khai yêu đương là thảm lắm."
"Em thấy cũng không đến nỗi mà. Chẳng phải bây giờ có rất nhiều sao lớn công khai chuyện tình cảm đấy ư, hơn nữa, sau khi kết hôn, sự nghiệp của người ta vẫn thuận buồm xuôi gió như thường.", Tống Phỉ Nhi vui vẻ nói.
Nghê Hạ liếc cô nàng một cái, "Cậu công khai thử xem!"
Tống Phỉ Nhi lúng túng hẳn, "Thế thì cũng phải có bạn trai đã chứ..."
Nghê Hạ cắn một miếng thịt rồi thấp giọng nói, "Cũng đâu có chắc đã là bạn trai bạn gái, cp cái gì chứ... Chả hợp gì cả."
"Hả? Nghê Hạ, cậu nói gì?", Tống Phỉ Nhi thấy cô lẩm bẩm gì đó nhưng không nghe rõ.
Nghê Hạ đặt hộp cơm xuống, "Không có gì, mình phải đi trang điểm lại đây, lát nữa quay rồi.". Nói xong, bóng dáng yểu điệu biến mất khỏi cánh cửa phòng nghỉ.
Tới chiều Lâm Ngộ Thành mới có cảnh quay, thế nên tận trưa anh ta mới đến. Hóa trang xong, lúc đi ra thì anh ta thấy Nghê Hạ đang ngồi xem kịch bản.
Cô mặc một chiếc áo choàng lông vũ đen dài, bên trong là phục trang của Huyền Hỏa. Cô cúi đầu, cụp mắt, hàng mi dài cong vút dưới ánh nắng trời đông rủ bóng xuống gương mặt trắng nõn. Lâm Ngộ Thành bỗng nhớ đến cảnh tượng hôm cô lần đầu tiên xuất hiện trong tạo hình này cùng diễn với Hoắc Thiệu Hàng, Nghê Hạ lúc ấy, thật sự làm người ta lạc hồn vía.
Chiều nay hai người có cảnh diễn chung, Lâm Ngộ Thành đứng suy tư một lát, cuối cùng cũng nhấc chân bước tới.
Nghê Hạ đang ôn tập lời thoại một cách nghiêm túc, thì đột nhiên có bóng đen che đi ánh mặt trời của cô. Cô tưởng là cô bé trợ lý đi mua cà phê đã quay về, thế nên chẳng ngẩng đầu mà chìa tay ra, "Lạnh c.h.ế.t chị rồi, mau đưa cà phê đây cho chị ấp một lúc nào."