Tình Yêu Ngọt Ngào Và Ấm Áp - Chương 1281 + 1282
Cập nhật lúc: 2024-11-21 07:12:32
Lượt xem: 98
Sau khi Nguyễn Thầm rời đi, Bùi Sam Sam nhìn Giang Sơ Ninh vẫn dõi mắt theo ra cửa, liền hỏi:
“Em gái, nhìn gì thế?”
Giang Sơ Ninh vội thu ánh mắt lại, lắc đầu:
“Không… Em xem khi nào món lên thôi, đói quá rồi.”
Nguyễn Tinh Vãn nói:
“Chị có gọi chút món ăn vặt, sắp mang ra rồi.”
Giang Sơ Ninh mỉm cười rạng rỡ:
“Vâng ạ!”
Nhìn cô ấy như vậy, quả thật giống như đang rất đói, cũng rất mong chờ bữa ăn.
…
Bên ngoài quán lẩu, sau khi tài xế đỗ xe, Hứa Loan đội mũ lưỡi trai đen và đeo khẩu trang.
Xuống xe, cô nhìn quanh, trước mắt toàn là người, không thấy bóng dáng Nguyễn Thầm đâu.
Cô lấy điện thoại định nhắn tin cho cậu thì bỗng nhiên có người nắm lấy cổ tay.
Nguyễn Thầm nói:
“Ở đây đông người, đi lối sau.”
Hứa Loan theo phản xạ đáp “Ừ”, đi được vài bước mới nhận ra cậu vẫn đang nắm cổ tay mình.
Cô khẽ mở miệng, vừa định rút tay lại thì thấy có một nhóm nam nữ đi ngược chiều.
Nguyễn Thầm nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, dẫn cô vòng qua một bên để tránh họ.
Cả dòng suy nghĩ của Hứa Loan bị cắt ngang, cứ thế để cậu nắm tay mình đi vào lối sau của quán lẩu.
Trong hành lang yên tĩnh, Nguyễn Thầm cuối cùng cũng nhận ra điều này, ngón tay dài khẽ nhúc nhích, từ từ buông tay cô ra.
Hứa Loan liền mở miệng nói:
“Chị em từ Giang Châu về khi nào vậy?”
Khéo léo giải tỏa sự ngượng ngùng.
Nguyễn Thầm đáp:
“Hôm qua.”
“Vậy tối nay Chu tổng có đến không?”
“Không.”
Cậu ngập ngừng một chút:
“Chị không muốn ăn cùng anh ấy à?”
Hứa Loan cười khẽ:
“Cũng không hẳn là không muốn. Nhưng kiểu tiệc tụ họp bạn bè như thế này, không có anh ấy thì vui hơn.”
Nguyễn Thầm nói:
“Yên tâm, anh ấy không đến.”
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Hứa Loan vỗ ngực:
“Thế thì tốt quá, mấy hôm nữa chị có chương trình thực tế phải quay, đỡ bị anh ấy hỏi han này kia.”
Nguyễn Thầm im lặng vài giây rồi hỏi:
“Chị đi khi nào?”
Hứa Loan ngẩn ra:
“Đi gì cơ?”
“Chị bảo vài hôm nữa có chương trình thực tế mà, khi nào đi?”
“À, cái đó ấy hả, lịch cụ thể chưa chắc chắn, mấy hôm tới chị còn một số công việc, nên chưa xác định được.”
Nguyễn Thầm mím môi, không nói thêm gì.
Hứa Loan lại hỏi:
“Còn em, sắp nghỉ hè rồi phải không?”
“Gần rồi, mai là thi môn cuối.”
Cô sững người:
“Thế tối nay không ôn bài à?”
Nguyễn Thầm đáp:
“Không cần.”
Hứa Loan thầm “chậc” trong lòng, đúng là phong thái của học bá.
Đi được vài bước, cô lại nói:
“Vậy sau khi nghỉ hè, công ty của em chắc sẽ sắp xếp công việc cho em đúng không?”
Cô cũng nghe nói về việc Nguyễn Thầm từ chối tham gia chương trình tuyển chọn, yêu cầu công ty sắp xếp công việc vào kỳ nghỉ để ưu tiên việc học.
Như vậy cũng tốt, cậu vẫn còn trẻ, coi việc vào làng giải trí như một trải nghiệm thực tế trước cũng là một ý hay.
Với trí thông minh của cậu, vào giới giải trí thật ra là lãng phí tài năng, cũng đáng tiếc.
Nguyễn Thầm ngẫm nghĩ rồi đáp:
“Đã sắp xếp rồi.”
Hứa Loan nói:
“Được, nếu gặp khó khăn gì trong công việc, cứ tìm chị. Dù sao chị cũng làm trong giới này nhiều năm rồi, không chỉ là chị gái của em mà còn là tiền bối. Về sự hiểu biết về ngành này, chắc chắn chị biết nhiều hơn em.”
Nguyễn Thầm mím môi, nhẹ nhàng ừ một tiếng, không nói thêm.
Chẳng bao lâu sau, cả hai đã đến trước phòng riêng.
Nguyễn Thầm nói:
“Chị vào trước đi.”
Hứa Loan quay lại, thắc mắc hỏi:
“Còn em thì sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/chuong-1281-1282.html.]
Chương 1282
Sau khi Hứa Loan vào phòng, Nguyễn Tinh Vãn hỏi:
“ Tiểu Thầm đâu rồi?”
Hứa Loan đáp:
“Em ấy bảo có cuộc gọi, sẽ vào ngay.”
Vừa ngồi xuống, Hứa Loan đã thấy Giang Sơ Ninh ngồi đối diện, liền hỏi:
“Đây là…?”
Nguyễn Tinh Vãn giới thiệu:
“Em ấy là Giang Sơ Ninh.”
Hứa Loan mỉm cười với Giang Sơ Ninh:
“Chào em.”
Giang Sơ Ninh nhìn cô, sững sờ vài giây:
“Chị là… Hứa Loan đúng không?”
Hứa Loan nhẹ nhàng gật đầu.
Giang Sơ Ninh lập tức phấn khích:
“Em thường thấy chị trên tivi! Chị xinh quá!”
Hứa Loan mỉm cười đáp lại:
“Cảm ơn em, em cũng rất đáng yêu.”
Giang Sơ Ninh hai tay nắm chặt, khuôn mặt lộ rõ vẻ vui mừng, trông có vẻ vô cùng hạnh phúc.
Chẳng mấy chốc, cô đã đăng một dòng trạng thái trên mạng xã hội.
【Hu hu, Nam Thành đúng là quá tuyệt, không muốn quay về Giang Châu nữa!】
Dòng trạng thái vừa đăng được hai phút, Giang Nguyên đã thả một like và nhắn tin riêng cho cô.
Giang Nguyên: 【Anh hiểu tâm trạng được “ra khỏi lồng” của em, nhưng tốt nhất là xóa bài đi.】
Giang Sơ Ninh: 【?】
Giang Nguyên: 【Anh sợ ba em ngất ngay tại chỗ ấy chứ.】
Việc Giang Sơ Ninh lén rời Giang Châu, chỉ có một số ít người trong nhà biết, và ba cô cũng đã chặn thông tin này. Nếu những người khác trong Giang gia biết rằng cô đã rời Giang Châu và đến Nam Thành, cả Giang gia chắc chắn sẽ náo loạn.
Giang Sơ Ninh bĩu môi, đành chấp nhận và xóa bài đăng.
Giang Sơ Ninh: 【Em thật sự không hiểu, ngoài này rõ ràng rất tuyệt, sao ba cứ không cho em rời Giang Châu chứ.】
Giang Nguyên: 【Mấy ngày như thế này chắc cũng sắp kết thúc rồi.】
Giang Sơ Ninh: 【Sao cơ? Còn bao lâu nữa?】
Giang Nguyên: 【Không biết, cứ chờ đi.】
Giang Sơ Ninh: 【Anh không nghĩ đến chuyện đến Nam Thành à? Anh đoán xem em vừa gặp ai?】
Giang Nguyên: 【Ngoài Chu Từ Thâm ra thì còn ai.】
Giang Sơ Ninh: 【Em gặp Hứa Loan! Hình như chị ấy là bạn của chị Tinh Vãn! Chị ấy ở ngoài đời xinh cực!】
Giang Nguyên: 【…】
Giang Sơ Ninh: 【Em nhớ là anh cũng thích chị ấy, có cần em xin chữ ký giúp không?】
Giang Nguyên: 【Không cần! Anh muốn tự mình xin!】
Khi Giang Sơ Ninh và Giang Nguyên đang trò chuyện vui vẻ, Nguyễn Thầm quay lại, đồ ăn cũng lần lượt được mang lên.
Nguyễn Tinh Vãn gọi Giang Sơ Ninh:
“Ninh Ninh, chẳng phải đói rồi sao, ăn đi.”
Giang Sơ Ninh thu lại suy nghĩ, đáp một tiếng rồi đặt điện thoại xuống và bắt đầu ăn.
Trong bữa ăn, Hứa Loan tò mò hỏi:
“Cậu và Chu tổng đi Giang Châu công tác à? Sao lại ở đó lâu thế?”
Cô đáp: “Không phải công tác, chỉ là việc riêng thôi.”
Hứa Loan nghe vậy liền gật đầu hiểu ý, không hỏi thêm gì nữa.
Bùi Sam Sam bèn nói:
“Này, ăn xong chúng ta đi xem phim nhé! Dạo này có phim hoạt hình mới chiếu, khá là hấp dẫn đấy.”
Thấy Bùi Sam Sam nhìn mình, Hứa Loan nói:
“Được thôi.”
Rồi Nguyễn Tinh Vãn lại nói:
“Nhưng Nguyễn Thầm mai phải thi, chắc không đi được đâu.”
Nguyễn Thầm gật đầu:
“Mọi người cứ đi xem đi, lát nữa em sẽ về trường luôn.”
Nguyễn Tinh Vãn hỏi:
“Thi học kỳ rồi à?”
Dạo này cô bận đến nỗi chẳng nhớ gì về chuyện này.
Cậu gật đầu: “Mai là môn cuối cùng.”
Nguyễn Tinh Vãn: “Ăn xong để chị đưa em về trường nhé.”
“Không cần đâu, em sẽ bắt xe về.”
Hứa Loan nói:
“Xe của tài xế chị vẫn đậu ngoài cửa, để bác ấy đưa em về đi. Chúng ta còn đi xem phim, bác ấy đưa em về rồi quay lại đón chị cũng tiện mà.”
Nghe vậy, Nguyễn Thầm không từ chối nữa, ngầm đồng ý.
Bùi Sam Sam khẽ cười mỉm, như thể vừa chứng kiến điều gì đó rất thú vị.