Toàn Hào Môn Đọc Tâm Ăn Dưa, Thiên Kim Giả Lại Bị Vạch Trần Rồi - Chương 54: Con nhóc chết tiệt lại dám bỏ nhà đi!
Cập nhật lúc: 2025-04-14 14:09:44
Lượt xem: 45
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Ưu vô thức định há miệng ăn cơm, nhưng vừa mở miệng, cô đã không kìm được nói:
“Ý chị là gì vậy? Chị xem tôi như một kẻ vô dụng đến mức không thể tự ăn cơm à?”
【Kệ tôi đi, hôm nay tôi chính là đứa không biết điều nhất thế giới này!】
“Không ngoan thì hôm nay khỏi ăn cơm,” Thẩm Ngôn tránh né động tác đẩy của cô, giọng nói vẫn bình tĩnh: “Há miệng.”
Thẩm Ưu bĩu môi, ra vẻ không tình nguyện, miễn cưỡng há miệng.
【Hu hu hu hu hu, hạnh phúc quá đi mất! Tôi – Thẩm Ưu – có đức hạnh gì mà lại được chị gái đút cơm cho chứ!! Chắc kiếp trước tôi đã cứu cả vũ trụ rồi ấy?!】
Khóe miệng Thẩm Ngôn khẽ giật, bát cơm chẳng mấy chốc đã cạn sạch trong khi ngoài mặt Thẩm Ưu vẫn tỏ vẻ dửng dưng, nhưng trong lòng thì nói lảm nhảm như cái máy.
Những ngày dưỡng bệnh ở nhà, Thẩm Ưu chỉ biết g.i.ế.c thời gian bằng cách đọc Bách khoa tra khảo chuyện xấu thiếu đạo đức.
Hôm đó bị Thẩm Ngôn và Thẩm Cận Phong kéo đi khỏi đám cưới của Âu Dương Gia Yến trong vội vã, cô vẫn rất quan tâm đến diễn biến sau đó.
Sau khi giấc mộng “tình yêu đích thực” của Viên Tuấn Nam tan vỡ, tinh thần hắn hoàn toàn sụp đổ, ngất xỉu ngay tại lễ cưới. Sau khi được đưa đến bệnh viện, người ta phát hiện hắn mang virus HIV. Sau khi tỉnh lại, hắn nhiều lần tự sát nhưng đều thất bại, vốn dĩ đã chẳng có chí tiến thủ, giờ lại hoàn toàn mất đi ý chí sống.
Âu Dương Đạc có vẻ biết chiêu lừa cưới này không thành công, liền “phá nồi dìm thuyền”, phơi bày bằng chứng ông Âu Dương năm xưa đã g.i.ế.c mẹ hắn, đồng thời công khai cha mình là người song tính. Sau đó còn chủ động thừa nhận mình từng sát hại tình nhân của ông Âu Dương, khiến hình tượng doanh nhân thành đạt của cha mình bị hủy hoại, cả hai cha con đều bị tống vào tù.
Âu Dương Gia Yến không bị cú sốc đó đánh gục, ngược lại, cô không còn cố chấp với chuyện hôn nhân hay tình yêu, cũng không còn vắt óc giảm cân, mà bắt đầu tập thể dục vì sức khỏe và tỏa sáng trong sự nghiệp của mình.
Khi Thẩm Thanh Dương nói với cô rằng Bành Nguyệt Lan muốn mời cô và Thẩm Ngôn tham gia chương trình thực tế hẹn hò do bà ấy sản xuất, Thẩm Ưu cực kỳ bất ngờ.
“Tôi á?” Thẩm Ưu chỉ vào chính mình, “Nhưng tôi đâu phải người nổi tiếng, sao bà ấy lại đột nhiên mời tôi lên show hẹn hò chứ?”
Thẩm Thanh Dương đương nhiên không thể nói rằng Bành Nguyệt Lan muốn cảm ơn cô, vì biết cô rất thích cặp đôi khách mời đã xác định trong show, nên mới nhờ anh hỏi xem cô có hứng thú tham gia không. Anh chỉ bảo: “Có lẽ vì thấy hai chị em em đều xinh đẹp. Chương trình đó cũng không chỉ mời người nổi tiếng mà còn có cả khách mời ở nhiều ngành nghề khác nhau. Có thể bà ấy thấy hai chị em phù hợp hình ảnh, lại có quen biết, nên thuận miệng hỏi một câu.”
Thẩm Ngôn: “……” Cái cớ này cũng quá trùng hợp rồi, ai mà tin được thì đúng là ngốc.
Ngay giây tiếp theo, họ liền nghe thấy tiếng lòng ngập tràn vui sướng của Thẩm Ưu:
【Oa! Tôi cũng không muốn đi đâu, nhưng đạo diễn show hẹn hò lại khen tôi và chị gái xinh đẹp đó nha!】
Thẩm Thanh Dương cố nhịn cười, hỏi tiếp: “Ưu Ưu, em thấy sao?”
Thẩm Ưu không chút do dự: “Đi chứ!”
Những ngày nằm nhà dưỡng bệnh, niềm vui lớn nhất của cô là xem drama về cặp đôi mình thích trong Bách khoa tra khảo chuyện xấu thiếu đạo đức. Mỗi lần thấy ai đó cố ý phá đám họ là cô lại tức giận muốn xông vào giải quyết hiểu lầm giúp luôn, không ngờ lại đúng lúc đạo diễn chương trình mời cô và cặp đôi đó tham gia chung một show!
Được gần thần tượng, lại còn có tiền kiếm – ai không đi thì là đồ ngốc!
Hôm nay có khách đến nhà họ Thẩm – bạn thân của mẹ Thẩm và bạn trai của bà ấy.
Thẩm Ưu không biết trước, lúc từ phòng xuống cầu thang đúng lúc nghe mẹ gọi Thẩm Ngôn đang đi ngang qua phòng khách ngồi xuống sofa để chào hỏi cặp đôi trung niên đang ngồi phía bên kia.
“Mẹ ơi!”
Trước khi não kịp phản ứng, gen nữ phụ độc ác trong người Thẩm Ưu đã trỗi dậy, đứng trên cầu thang hét to về phía sofa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./toan-hao-mon-doc-tam-an-dua-thien-kim-gia-lai-bi-vach-tran-roi/chuong-54-con-nhoc-chet-tiet-lai-dam-bo-nha-di.html.]
Nghe giọng cô trong trẻo vang lên, mọi người đều ngẩng đầu nhìn. Thẩm Ngôn vừa nhìn nét mặt cô là biết cô lại bắt đầu bày trò rồi.
Mẹ Thẩm mỉm cười vẫy tay: “Ưu Ưu xuống đúng lúc, lại đây chào dì Ngụy và chú Kỷ đi con.”
Thẩm Ưu mang giày da nhỏ, lạch cạch chạy nhanh xuống cầu thang, không nói không rằng liền chen vào ngồi giữa Thẩm Ngôn và mẹ Thẩm.
Chỗ đó rõ ràng chỉ đủ cho nửa người ngồi, vậy mà Thẩm Ưu cố chen vào, ép Thẩm Ngôn phải dạt sang bên.
Hành động này khiến đôi nam nữ bên kia đều sững sờ.
Thẩm Ưu quay mặt sang nói: “Chị ơi, chị chen vào em rồi đó, có thể dịch qua bên một chút được không? Em muốn ngồi cạnh mẹ, chị rộng lượng vậy chắc chắn không để ý đâu nhỉ?”
Mấy lời vừa ngọt vừa cay khiến hai người ngồi bên kia mở to mắt nhìn.
Họ không dám tin nhìn về phía mẹ Thẩm, rồi lại nhìn Thẩm Ngôn.
…Cái này, cái này mà vẫn nhịn được á?
Họ cứ nghĩ mẹ Thẩm sẽ mắng Thẩm Ưu, hoặc Thẩm Ngôn sẽ lật mặt, ai ngờ mẹ Thẩm vẫn cười như không, Thẩm Ngôn còn rất phối hợp dạt sang bên, cười nói: “Tất nhiên là chị không để ý rồi.”
“Dì Ngụy, lâu quá không gặp ạ!” Thẩm Ưu mặt không đổi sắc chào hỏi, còn chớp chớp mắt vẻ vô tội, ngơ ngác hỏi: “Dì nhìn con lạ lắm hả, có chuyện gì vậy ạ?”
Dì Ngụy: “……”
Lâu không gặp, con bé này mặt dày đến vậy từ bao giờ?
Bà liếc nhìn Thẩm Ngôn rồi lại nhìn sang mẹ Thẩm, định nói gì đó nhưng lại thôi, chỉ gượng cười: “Dì thấy Ưu Ưu vẫn dễ thương như trước vậy.”
【Này này này, đừng tưởng tôi không nghe ra giọng điệu móc mỉa nhé!】
Một giọng nói vang lên trong đầu, khiến dì Ngụy giật mình.
…Bà hoa mắt à? Nãy giờ Thẩm Ưu đâu có mở miệng, sao lại như đang nói trong đầu vậy?
Thẩm Ưu ra vẻ không nhận ra lời khen gượng gạo, cười nói: “Dì Ngụy cũng như trước đó ạ.”
【Vẫn não toàn tình yêu như xưa.】
Dì Ngụy: ?
Lần thứ hai rồi đấy… rốt cuộc là bà nghe nhầm hay là…?
Khóe miệng mẹ Thẩm giật nhẹ, sợ bạn mình không nhịn được nữa lao vào dạy dỗ con gái mình, vội vàng chuyển đề tài: “Oa, sao hôm nay chị tới bất ngờ vậy? Không báo trước để em còn chuẩn bị tiếp đãi đàng hoàng nữa.”
“Chị em thân thiết bao năm rồi, khách sáo gì nữa!”
Dì Ngụy nhìn Thẩm Ưu và Thẩm Ngôn, không kìm được thở dài: “Chị thật ghen tị với em, hai đứa con gái đều ngoan ngoãn, mấy đứa con trai cũng chẳng khiến em lo lắng.”
Nghe đến đó, mẹ Thẩm cũng lờ mờ đoán được điều gì, dò hỏi: “Gia Trúc làm chị bực à?”
“Không chỉ là bực đâu!”
Nhắc tới chuyện này, dì Ngụy vừa buồn vừa giận, thở dài liên tục như thể già đi cả chục tuổi: “Con bé c.h.ế.t tiệt đó dám bỏ nhà đi cơ đấy!”