Tôi Bị Trói Định Với Hệ Thống Diễn Xuất - Phần 1: FULL
Cập nhật lúc: 2024-09-22 20:26:11
Lượt xem: 6,493
Tôi biết không ít kẻ g.i.ế.c người hàng loạt, không phải trực tiếp bắt đầu g.i.ế.c người, thông thường chúng sẽ bắt đầu bằng cách ngược đãi động vật nhỏ, hoặc từ những người trông có vẻ yếu đuối vô hại, từng bước leo thang tội ác.
Sợi dây đỏ mà Ôn Ý đeo, cũng được tìm thấy trên t.h.i t.h.ể của những nạn nhân khác.
Và lý do cô ta có thể sống sót là vì, để trốn thoát, cô ta đã chọn trở thành đồng phạm của hung thủ.
Có lẽ lúc đầu là như vậy.
Khi cô ta dẫn tôi vào địa ngục, nụ cười không giấu được đó, chẳng phải là vì:
——Cô ta cũng đã trải nghiệm được niềm vui phi thường trong đó sao?
Vì vậy, trong buổi thử vai lần đó, cô ta nhất quyết phải diễn theo kiểu đó: Nạn nhân bị tai họa là do cách ăn mặc, cử chỉ "không phù hợp" của chính mình.
Cô ta đã dễ dàng trút bỏ trách nhiệm của mình như vậy.
"Đứng im đừng nhúc nhích!" Tôi rút một khẩu s.ú.n.g từ trong áo khoác, chĩa vào đạo diễn Lưu, "Cố Vị Phong, cất lưới!"
-
Tại đồn cảnh sát, Cố Vị Phong thắc mắc: "Em lấy s.ú.n.g ở đâu ra vậy? Thứ này chúng tôi không thể nào xin cấp cho em được..."
"Lấy ở đoàn phim, s.ú.n.g đạo cụ, giống thật chứ?"
"Nguy hiểm quá, nhỡ đâu bị anh ta phát hiện, em không chống đỡ được đến khi chúng tôi đến thì sao?"
Tôi đắc ý nói: "Sao có thể, diễn xuất của tôi là đẳng cấp Oscar đấy."
Cái đêm mưa tầm tã ấy, tôi và Lưu đạo giằng co, ngay sau đó cảnh sát ập đến bắt hắn ta. Còn Ôn Ý định chuồn khỏi hiện trường bằng cửa sổ nhà vệ sinh thì bị tóm gọn tại chỗ.
Đám mây đen bao phủ thành phố này suốt hai mươi năm, cuối cùng cũng tan biến.
Mưa đã tạnh.
Không lâu sau, cảnh sát tổ chức họp báo, công bố DNA của nghi phạm bị bắt trùng khớp với vật chứng để lại trên một t.h.i t.h.ể từ hai mươi năm trước.
Chứng cứ rành rành, không thể chối cãi.
"Thực ra, rất nhiều chứng cứ từ hồi đó đã bị hủy hoại do bảo quản không tốt. Sư phụ tôi nhất quyết giữ lại, nhiều người còn nói ông ấy là vì tham ô kinh phí của cục." Cố Vị Phong hiếm khi đỏ hoe mắt, "Cuối cùng, cuối cùng cũng..."
Có những việc người ta dốc cả đời theo đuổi, nhưng chẳng mấy ai hiểu được.
Trong buổi họp báo, người nhà của rất nhiều nạn nhân cầm di ảnh, che mặt khóc nức nở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-bi-troi-dinh-voi-he-thong-dien-xuat/phan-1-full.html.]
Bạch Ngọc cũng có mặt.
Anh ta từng nói với tôi, trong đám tang của mẹ, anh ta không khóc được. Sau đó, dường như anh ta vĩnh viễn mất đi khả năng rơi nước mắt.
Lần này, anh ta vẫn không khóc, chỉ lặng lẽ đứng đó..
Sau đó, hung thủ sẽ bị đưa ra tòa, chịu án tử hình.
Cùng lúc đó, Trịnh Nam Châu tuyên bố tạm dừng hoạt động trong giới giải trí. Người hâm mộ của anh ta phải chấp nhận sự thật rằng thần tượng của mình từng là người yêu của kẻ sát nhân như thế nào đây?
Ngay từ lúc casting, Trịnh Nam Châu đã cảm thấy Ôn Ý có gì đó không ổn. Khi anh ta muốn thoát khỏi cô ta thì bị cô ta rạch khắp người, thậm chí còn ép anh ta làm việc cho cô ta...
Dù sao thì, anh ta cũng có rất nhiều "fan nữ".
Trịnh Nam Châu không dám làm gì khác, chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt, chịu đựng rất nhiều "cay đắng" không thể nói ra.
Sau buổi họp báo, Bạch Ngọc lại trở về với vẻ mặt tươi cười như mọi khi, dẫn cả đoàn phim chạy khắp nơi quảng bá.
Suất chiếu sớm ở mỗi rạp đều nhận được phản hồi rất tốt, ban giám khảo truyền thông thậm chí còn chấm phim tới 9.7 điểm.
Sau một buổi chiếu sớm, có khán giả hỏi: "Giác Hạ, tôi là fan của cô, rất thích cô! Tôi muốn hỏi, cô nghĩ gì về việc nữ chính mà cô thủ vai cuối cùng lại chọn cách "lấy độc trị độc"?"
Tôi bước ra ánh đèn sân khấu, trong đầu vang lên tiếng "ting" quen thuộc đã lâu không nghe thấy.
"Tôi nghĩ, nữ chính cuối cùng đã hiểu rằng, chỉ có lòng tốt thôi thì không thể chiến thắng cái ác. Vì vậy, cô ấy đã chọn bước vào bóng tối, đồng hành cùng cái ác."
"Vậy nếu cô ấy có năng lực đó, nhưng bản thân lại sa ngã thì sao?"
"Vậy thì, 'dây an toàn' của cô ấy sẽ trói buộc cô ấy ngay lập tức."
Cố Vị Phong ngồi dưới khán đài, mặc cảnh phục, huy hiệu cảnh sát trên n.g.ự.c sáng lấp lánh.
----END----
Một ngày nọ, tình huống bất ngờ xảy ra:
Đạo diễn Bạch Ngọc: Giác Hạ, anh để dành cho em rất nhiều vai diễn, mau đến đóng phim mới nào.
Cố Vị Phong: Đừng nghe anh ta, mau đến đồn cảnh sát, có lễ trao tặng bằng khen! Rất nhiều đồng nghiệp của tôi muốn gặp em –
Giang Giác Hạ (nhìn vào lịch trình dày đặc): Dừng tay, dừng tay ngay, hai người đừng đánh nhau nữa!
-Hết phần 1-