Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 13

Cập nhật lúc: 2024-09-10 12:51:43
Lượt xem: 87

Thịnh Văn Ngôn ngốc ngốc, "Mọi người đang nói chuyện mà."

 

Thẩm Tại: "Cô có nghiêm túc nghe không?"

 

"Đương nhiên có ạ!"

 

Cô giả bộ chưa đủ rõ ràng sao!

 

Thịnh Văn Ngôn đang cố gắng biểu đạt sự nghiêm túc của mình, chợt thấy Thẩm Tại cười một cái, rất ngắn ngủi, nhưng đúng thật là có cười.

 

Nói thật ra anh cười rất đẹp, nhưng Thịnh Văn Ngôn lại không có tâm trạng thưởng thức vì nụ cười này làm cho cô rất chột dạ.

 

"Bụng cô kêu rồi kìa." Lúc Thẩm Tại ngồi bên sườn cô rồi nói câu này với cô, giọng anh không lớn, trừ cô thì cũng không có ai khác nghe được.

 

Thịnh Văn Ngôn theo bản năng che bụng lại: "......"

 

Thật hay giả đó?!

 

"Tôi không có thói quen ngược đãi không cho nhân viên ăn cơm, cô cứ tùy ý đi." Khi Thẩm Tại nói câu này thì thần sắc anh nhàn nhạt, phảng phất như nụ cười ngắn ngủi vừa rồi không tồn tại.

 

Thịnh Văn Ngôn hiếm khi không biết nói gì: "... À."

 

Thẩm Tại nói xong lại nói chuyện với người khác, ánh mắt Thịnh Văn Ngôn dừng ở trên người anh hai giây, cầm lấy đũa, yên lặng gắp thức ăn.

 

Hức...... Ăn ngon thật.

 

Tới gần 10 giờ bữa tiệc này mới kết thúc.

 

Thịnh Văn Ngôn đứng dậy tranh thủ đi WC, lúc trở về, phía sau đột nhiên có người chụp vai cô lại.

 

"Ha, Tiểu Thịnh."

 

Thịnh Văn Ngôn quay đầu lại, nhìn thấy Dương Khiêm Hoà: "Dương tổng."

 

"Vừa rồi cô đưa danh thiếp của cô cho tôi nhưng tôi còn chưa đưa của tôi cho cô đâu."

 

(1) Dương Khiêm Hoà tên là Khiêm Hoà, nhưng cười lên không có một chút khiêm tốn nào cả mà tràn đầy hương vị loè loẹt.

 

(1) Dương Khiêm Hoà: Trong đó 谦和 (Khiêm Hoà) có nghĩa là khiêm tốn nhã nhặn.

 

Anh ta đưa danh thiếp ra, nháy mắt phải, "Gọi điện thoại cho tôi, lần sau chúng ta lại...... Tâm sự chuyện công việc."

 

Thịnh Văn Ngôn đã từng thấy việc đời nhiều như vậy, sao có thể thật sự không hiểu rõ như những cô gái vừa mới tốt nghiệp chứ.

 

Chậc, vừa thấy bề ngoài này đã thấy đúng là người chuyên đi thông đồng rồi.

 

Thịnh Văn Ngôn âm thầm trợn trắng mắt, nếu là bình thường thì cô đã sớm nổ pháo độc mồm ác miệng rồi, nhưng cô vừa mới xây dựng hình tượng một nữ nhân viên hăng say trong công việc nên sao có thể lỗ mãng như vậy.

 

Vì thế cô mỉm cười, vươn tay nhận tấm danh thiếp kia, nhưng vừa định nói lời khách sáo thì tấm danh thiếp trên tay đột nhiên bị người ta rút ra.

 

"Cô ấy là thực tập sinh, không có khả năng nói chuyện công việc với cậu đâu." Không biết Thẩm Tại đã xuất hiện ở phía sau bao giờ, anh đem tấm danh thiếp kia tùy tay ném vào thùng rác bên cạnh, thờ ơ nói: "Làm chuyện thừa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-13.html.]

 

Dương Khiêm Hoà: "Ôi cái người này, sao lại làm chuyện thừa, thực tập sinh cũng cần rèn luyện mà."

 

"Người của công ty tôi, cậu lại tới rèn luyện hộ sao?"

 

Dương Khiêm Hoà: "Quan hệ của chúng ta là như thế nào chứ, việc gì phải phân chia như vậy làm gì......"

 

Thẩm Tại mặc kệ anh ta, bảo Thịnh Văn Ngôn, "Xuống lầu lấy xe đi."

 

Thịnh Văn Ngôn: "Tôi lái sao?"

 

"Trần Siêu uống rượu rồi."

 

"À......"

 

Thịnh Văn Ngôn lấy chìa khoá rồi đi.

 

Dương Khiêm Hoà nhìn bóng dáng kia dần đi xa, chưa đã thèm mà khoác lấy vai Thẩm Tại, "Này cậu làm cái gì đấy hả, tôi chỉ đưa tấm danh thiếp thôi mà, cũng không đào cô ấy, cậu gấp cái gì chứ."

 

Thẩm Tại nhíu mày, ghét bỏ mà nhìn anh ta một cái: "Cậu muốn làm gì tôi lại không biết?"

 

"Nói xem tôi có thể làm gì nha?"

 

Thẩm Tại nói: "Chỉ là một cô gái thôi, thu tâm tư của cậu đi."

 

Dương Khiêm Hoà vừa nghe đã không vui: "Có ý gì chứ? Tớ đã 31 mùa hoa rồi đấy!"

 

"Đi đây."

 

"Này......"

 

——

 

Đây vẫn là lần đầu tiên trong cuộc đời Thịnh Văn Ngôn đi làm tài xế xe cho người khác, sau khi chạy xe đến cửa khách sạn xong, đợi một hồi mới thấy Thẩm Tại và Trần Siêu ra.

 

"Để tôi gửi địa chỉ nơi ở của Thẩm tổng cho cô, cô đưa ngài ấy về." Trần Siêu vẫn chưa ngồi vào, chỉ đứng ở ngoài cửa xe nói.

 

Thịnh Văn Ngôn: "Anh không lên xe sao?"

 

"Tôi về nhà trước, đi hướng ngược lại."

 

"Thì ra là vậy."

 

"Lái xe cẩn thận đấy." Trần Siêu nhìn cô cảnh cáo một cái, lại nói, "Còn nữa, những nội dung công việc trước kia của trợ lý Lâm tôi sẽ về gửi cho cô luôn."

 

"Vâng thưa trợ lý Trần!"

 

Thẩm Tại đã ngồi ở sau, hôm nay anh uống không nhiều cũng không ít, nhưng đối với Thịnh Văn Ngôn chỉ tới xem hoàn toàn không uống ngụm nào nên vẫn ngửi thấy mơ hồ có chút mùi rượu.

 

Thịnh Văn Ngôn nhập địa chỉ vào hướng dẫn xong rồi khởi động xe.

 

"Thẩm tổng, nhà anh ở Đồng Nguyệt Loan sao, tôi có người bạn cũng ở đây đó."

Loading...