Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 193
Cập nhật lúc: 2024-10-17 10:48:09
Lượt xem: 41
Thịnh Văn Ngôn tranh thủ sờ người anh thêm vài cái, sau đó cười theo kiểu tổng tài bá đạo, lúc này mới xoay người. Cô rón rén mở cửa phòng, chuẩn bị đi thẳng qua đối diện.
“Thịnh Văn Ngôn.” Đột nhiên phía bên hông có người kêu tên cô. Thịnh Văn Ngôn hêt hồn, quay người trong phút chốc, chỉ thấy Thẩm Vân Nghê đang vô cùng kinh ngạc nhìn mình.
Thịnh Văn Ngôn lập tức thẳng lưng, nhàn nhạt nói: “À, chào buổi sáng.”
Thẩm Vân Nghê chỉ chỉ phòng của Thẩm Tại: “Cô thế này, sớm quá nhỉ?”
Thịnh Văn Ngôn ho nhẹ: “Ông bà nội dậy chưa?”
“Dậy rồi, ông bà dậy sớm lắm, đang ở dưới nhà đấy.” Thẩm Vân Nghê cười thâm sâu, “Đúng là yêu đương, tối hôm qua cô không ngủ phòng mình mà chạy qua phòng chú út à?”
“Cô đừng nói bậy bạ, tôi, tôi vừa qua kêu anh ấy dậy đó.”
Thẩm Vân Nghê: “Cô bớt đi, cô thế này làm sao mà nhịn được không đi quấy rối chú tôi chứ!”
“Cô nói bậy —— ”
Thẩm Vân Nghê xua tay: “Được rồi, cô yên tâm. Tôi không nói với mọi người đâu, chừa cho cô chút mặt mũi đấy.”
“Vậy cảm ơn nha.”
“Khỏi cảm ơn, chuyện tôi quan tâm là hôm qua cô có dỗ được chú út chưa thôi. Lát nữa chú ấy dậy cũng sẽ không nhắc lại chuyện tối qua, tôi không muốn bị mắng đâu.”
Đương nhiên Thịnh Văn Ngôn sẽ không nói là căn bản Thẩm Tại không muốn răn dạy cô ta, chỉ nói: “Cô không biết tôi là ai à, chuyện nhỏ thế này mà sao tôi không giải quyết được chứ!”
Ánh mắt Thẩm Vân Nghê sáng lên: “Thật à?”
“Yên tâm đi, Thẩm Tại đã đồng ý với tôi là sẽ không nhắc tới chuyện này nữa.”
Thẩm Vân Nghê lập tức thở phào nhẹ nhõm: “Cám ơn cô nha, coi như là tôi thiếu nợ cô đi.”
“À ha, tôi sẽ ghi nhớ đấy.”
“Cô cứ ghi nhớ đi, sau này có tin gì về chú út tôi sẽ báo cô biết. Nếu cô thật lòng muốn làm thím nhỏ thì tôi cũng có thể giúp một chút.”
Thịnh Văn Ngôn: “Tin tức? Cô thì có thể báo tin gì chứ?”
“Hơ cô đừng có coi thường tôi, nguồn tin của tôi đa dạng lắm đấy.” Thẩm Vân Nghê nói, “Tôi đã biết chú ấy lâu lắm rồi, biết chú ấy có nhiều ong bướm vây quanh. Bởi vậy, nếu có người phụ nữ nào lảng vảng bên cạnh chú út thì tôi sẽ nói cho cô biết.”
“…”
Nói chuyện vớ vẩn.
Thịnh Văn Ngôn không ghi nhớ mấy câu này của Thẩm Vân Nghê vào trong lòng, bởi vì cô đã ở cạnh anh lâu thật lâu, ngoại trừ hai chị em Chu Tư Mạc và Chu Linh Vận ra thì cô cũng đã gặp đủ loại phụ nữ lòe loẹt.
Với tính cách của Thẩm Tại, có thể coi anh là vật cách điện với phụ nữ. Mà cô lại còn ở bên cạnh anh thế này, ai dám cướp?!
Thịnh Văn Ngôn cũng chỉ nghĩ điều đó trong lòng, không bao lâu sau đã bị vả mặt.
Chuyện này phải kể đến chuyến công tác nước ngoài 1 tháng của Thẩm Tại.
IZ có một dự án quan trọng hợp tác với nước khác, cần Thẩm Tại tự mình quản lý. Công ty của cô bên này cũng bận, không thể đi cùng nhau được, thế là hai người chỉ có thể yêu xa một khoảng thời gian ngắn.
Một tháng qua, hai người gọi điện hoặc call video, tất cả đều rất bình thường, cũng rất yên ả. Một ngày trước khi Thẩm Tại về nước, Thẩm Vân Nghê đột nhiên gọi điện thoại cho cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-193.html.]
“Có việc gấp! Cực kỳ quan trọng!”
Lúc đó cô cũng vừa tan ca: “Kêu kêu la la, việc gì quan trọng?”
Thẩm Vân Nghê kìm nén: “Thịnh Văn Ngôn! Chuyện lớn thật đó! Chú út bị người ta cầu hôn rồi!! Hai hôm trước, ở trước mặt rất nhiều người!!”
Mặt cô hiện đầy dấu hỏi: “Giỡn gì vậy?”
Thẩm Vân Nghê: “Tôi nói thật đó! Bởi vì dạo này bố tôi ở bên đó, cũng ở cạnh chú út. Hôm nay bố tôi gọi điện thoại kể với tôi, bảo là có một người khách hàng ngoại quốc si mê chú út, hai hôm trước ngỏ lời cầu hôn rồi!”
Thịnh Văn Ngôn: “Tỏ tình hay là cầu hôn??? Có phải cô rút gọn mất bước nào đó không?”
“Là cầu hôn đó, cái cô khách hàng kia hình như đã biết chú út lâu lắm rồi… Ôi trời người nước ngoài phóng khoáng mà, thích làm mấy chuyện lãng mạn và kích thích đó.” Thẩm Vân Nghê nói, “Dù sao thì tôi vừa biết chuyện này nên nhắc nhở cô một câu.”
Hai ngày trước cầu hôn? Thẩm Tại lại không kể chuyện này cho cô nghe, hôm qua bọn họ còn gọi video mà.
Thịnh Văn Ngôn ngây ngẩn.
Thế là ngày hôm sau, cô tự ra sân bay đón Thẩm Tại. Chuyến bay của anh và Trần Siêu đáp đất vào buổi chiều, Thịnh Văn Ngôn chờ ngoài xe, một lát sau đã thấy hai người kia đi ra.
“Chào mừng ông chủ Thẩm và thư ký Trần về nước.”
Khóe miệng anh khẽ cong lên, kéo tay cô.
Trần Siêu nói: “Được sếp Thịnh tới đón tôi rất vinh hạnh.”
“Không cần vinh hạnh đâu mà, tôi chỉ muốn tới xem người được cầu hôn sẽ hưng phấn như thế nào thôi.”
Trần Siêu: “…”
Thẩm Tại: “Hửm?”
Thẩm Tại ngoài ý muốn, liếc nhìn Trần Siêu. Trần Siêu lập tức bay ra vẻ mặt vô tội, “tôi có nói gì đâu sếp”.
Thịnh Văn Ngôn thấy hai người thầm trao đổi, lập tức biết ngay Thẩm Vân Nghê nói thật, cô rút bàn tay đang bị anh nắm ra, lạnh lùng nói: “Sếp Thẩm, thư ký Trần báo tin cho em đó, anh đừng nhìn anh ấy nữa.”
Thẩm Tại: “Vậy em…”
“Tầm nhìn của bạn gái anh trải rộng toàn thế giới! Anh đừng có mà lừa em!”
Tâm trạng anh khẽ d.a.o động: “Đó là chuyện nhỏ, không phải anh muốn lừa dối em.”
“À đúng, cầu hôn mà, chuyện lớn như vậy cũng không quan trọng đâu!”
Thẩm Tại thấy cô gái nhỏ đang ghen, giải thích: “Anh sợ em nghĩ nhiều quá thôi. Người kia là khách hàng cũ đã từng hợp tác, tính tình như thế đó, muốn một là một. Nhưng anh đã từ chối, cũng bày tỏ rằng anh có bạn gái rồi.”
“Chỉ vậy?”
“Chỉ vậy thôi.”
Trần Siêu lập tức nói: “Tôi có thể làm chứng, sếp Thẩm rất nghiêm túc từ chối Carol. À, Carol là tên của vị khách hàng kia.”
Thịnh Văn Ngôn tin chắc rằng anh sẽ từ chối người ta, chỉ là nghĩ đến tuổi này rồi lại có người thẳng thừng hơn chính cô.
Cầu hôn à? Thế thì cô phải đưa chuyện kêt hôn lên báo luôn đúng không??