Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-09-08 19:42:36
Lượt xem: 93
Thịnh Văn Ngôn thờ ơ mà ngồi xuống trên sô pha: “Dì Trần.”
“Ai đại tiểu thư, tới đây.” Dì giúp việc trong nhà bưng ly sữa bò nóng đưa tới tay cô.
Thịnh Văn Ngôn nhận rồi uống một ngụm, nói với người phụ nữ trang điểm tinh xảo: “Mẹ nhỏ, đợi lát nữa con còn về phòng ngủ bù, yên tâm, con không quấy rầy khách đâu.”
Điền Kiều bị gọi là mẹ nhỏ thấy vậy cũng không dong dài gì nhiều, đối với Thịnh Văn Ngôn, bà vẫn luôn ở trong trạng thái không trêu chọc tới: “À đúng rồi, mẹ mới vừa nghe thấy ba con nói tới chuyện thực tập của con ở bên trong.”
Thịnh Văn Ngôn nhíu mày: “Ông ấy nói với bạn chuyện thực tập của con làm gì?”
Điền Kiều: “À… Hình như là nói, muốn sắp xếp con tới chỗ công ty nhà một người bạn để thực tập.”
“Cái gì?” Thịnh Văn Ngôn lập tức buông xuống sữa bò xuống, “Công ty nhà mình thì không đi lại tới công ty nhà người khác để làm gì chứ??”
“Nói vậy thì nói làm gì, con mà ở công ty nhà mình thì ai dám quản con.” Đúng lúc này, một giọng nam truyền từ bên trong ra.
Tiếp theo, Thịnh Văn Ngôn liền nhìn thấy ba mình là Thịnh Thiên Hoà đi ra, cô đứng dậy, bực bội nói: “Con có còn là con gái ba nữa không vậy, mỗi ngày đều muốn đẩy con ra bên ngoài. Con mà thực tập ở công ty nhà mình thì chẳng lẽ ba không quản được con?”
Thịnh Thiên Hoà: “Ba lại không thường ở nhà thì sao có thể quản con được.”
“Ba cũng biết ba không thường ở nhà sao……” Thịnh Văn Ngôn trừng mắt nhìn ông một cái, “Dù sao con cũng không tới cái công ty rác rưởi gì đó đâu, ai thích thì người đó đi, con không đi chịu khổ thì ba làm gì con chứ.”
Thịnh Thiên Hoà: “Thịnh Văn Ngôn con nói chuyện tử tế cho ba! Ba sắp xếp cho con tới thực tập ở công ty IZ, hôm nay Thẩm tổng cũng đang ở nhà của chúng ta đấy. Ba nói cho con biết, mấy học sinh học tài chính như các con bao nhiêu người muốn…”
“Con gái ba là người không có chí tiến thủ, không có chí lớn, là bùn nhão trát lên tường còn không dính, lại còn bị chính ba mình ghét bỏ, đời này không cứu nổi nữa được chưa??” Thịnh Văn Ngôn đứng dậy liền chạy lên lầu.
“Thịnh Văn Ngôn con xuống đây cho ba!”
“Không xuống!”
Phanh một tiếng, cửa phòng đóng lại vang dội rất to.
“Được rồi được rồi, anh cũng biết tính tình Văn Ngôn khá quật cường mà, anh không thương lượng với nó mà đã giúp nó sắp xếp luôn, nên chắc chắn là nó sẽ tức rồi.” Điền Kiều ôm cánh tay Thịnh Thiên Hoà, trấn an nói.
“Thật là quản không được mà.” Thịnh Thiên Hoà xoay người, lúc này mới phát hiện mấy người bạn vừa rồi đang tiếp khách đều đã đi ra ngoài. Ông cười với người đàn ông trẻ tuổi đi đằng trước một cái, nói, “Để cậu phải chê cười rồi, đứa con gái này của tôi được yêu chiều quá nên sinh hư, nó nói hươu nói vượn gì cậu cũng đừng để ý.”
Ánh mắt Thẩm Tại dời từ chỗ cuối cầu thang trên lầu, cười nhẹ: “Không có việc gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-6.html.]
——
Thịnh Văn Ngôn ngồi lại trên giường, thở phì phì mà gọi điện thoại cho Lâu Ngưng.
“Tức c.h.ế.t tớ tức c.h.ế.t tớ rồi, ba tớ lại bảo tớ tới công ty nhà người khác thực tập để chịu khổ chịu nhọc, vậy công ty nhà mình thì sao, ông ấy muốn đuổi tớ đi phải không!!”
Lâu Ngưng: “Hả? Vậy cậu đồng ý sao?”
Thịnh Văn Ngôn: “Đương nhiên không đồng ý rồi, cái gì mà công ty IZ chứ, tới công ty nhà người khác có thể so với công ty nhà mình sao, có thể đến trễ về sớm sao?! Có thể ngủ nướng sao?! Ba tháng hoàng kim này tớ còn phải theo đuổi Thẩm Thụ Diệc nhà mình đấy!”
Lâu Ngưng: “Chờ đã……Công ty IZ? Cậu chắc chắn là công ty IZ sao?!”
Thịnh Văn Ngôn: “Đúng vậy, có chuyện gì à?”
Lâu Ngưng: “Mẹ nó đại tiểu thư! Là IZ, IZ đó! IZ của Thẩm Tại! Thẩm Tại đó! Hiểu không???”
“?”
“Chú nhỏ của Thẩm Thụ Diệc đó!”
Mặt mày Thịnh Văn Ngôn hơi hơi nhảy dựng: “So?”
Lâu Ngưng hận không thể rèn sắt thành thép, nói: “Nghe đồn quan hệ của Thẩm Thụ Diệc với người chú nhỏ đó khá tốt, hơn nữa công ty IZ rất thích hợp cho mấy người như chúng ta đi thực tập, khoảng 90% là Thẩm Thụ Diệc sẽ tới công ty của người chú nhỏ này để thực tập.”
“…”
Lâu Ngưng nói: “Cậu xem cơ hội này quá tốt rồi còn gì, nếu cậu cũng tới đó, mà các cậu đều là thực tập sinh, vậy còn không phải là ở chung với nhau sớm chiều sao.”
Ở chung sớm chiều.
Thực tập cùng nhau.
Thịnh Văn Ngôn đột nhiên nhớ tới bóng người mơ hồ ngồi trong xe tại bãi đỗ xe đó…… Cũng nhớ tới vừa rồi Thịnh Thiên Hoà nói, Thẩm tổng còn đang ở nhà của chúng ta.
Cô buông điện thoại xuống một cách cứng đờ, nhìn trần nhà hít một hơi.
A.
Hiện tại quỳ dưới đất cầu xin ba nỗ lực giúp cô đi cửa sau thì có còn kịp hay không nhỉ?