Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 81

Cập nhật lúc: 2024-09-26 16:48:34
Lượt xem: 56

Rựou vẫn đổ ào ào xuống ly, Thịnh Văn Ngôn ngồi thẳng lưng lên, chai rượu suýt nữa rơi khỏi tay.

 

Mấy giây sau, cô chậm rãi xoay người, thấy Thẩm Tại thật sự đang đứng trong phòng.

 

“Thẩm,Thẩm Tại?” Thịnh Văn Ngôn nói lắp.

 

Thẩm Tại thản nhiên ngồi xuống: “Nghe thấy chưa? Bây giờ trong mắt cô ấy không hề có ông chủ.”

 

Rõ ràng anh đang nhắc tới chuyện cô gọi thẳng tên họ của anh. 

 

Sau lưng cô chợt lạnh, vội vàng đổi xưng hô: “Sếp Thẩm, sao anh lại nói vậy chứ? Trong mắt tôi đương nhiên luôn có ông chủ rồi.”

 

Thẩm Tại: “Ồ, tôi có bảo cô sau khi tan làm thì đi gặp loại khách hàng này không?”

 

Dương Khiêm Hòa có hợp tác với IZ, trên danh nghĩa, anh ta đúng thật là khách hàng của bọn họ. 

 

Thịnh Văn Ngôn không dám nói cô tìm Dương Khiêm Hòa để dò la tin tức về anh, chỉ nói: “Ừm… Không tính là khách hàng, chỉ gặp bạn bè thôi.”

 

“Bạn?”

 

Dương Khiêm Hòa gật đầu, khoác vai cô: “Đúng vậy, bây giờ tớ và bé Thịnh là bạn, bạn bè chí cốt ——“ Chưa kịp nói xong đã bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo của Thẩm Tại, anh ta ngượng ngùng bỏ tay xuống.

 

“Ây da, thật đó, bọn tôi tiếp xúc mãi thành quen.”

 

“À.”

 

Nói đến đây, dường như Thẩm Tại không để ý đến vấn đề này nữa, ngó lơ hai người, quay đầu nói chuyện với những người quen khác.

 

Thấy anh không để ý bên này, cô mới nhỏ giọng hỏi Dương Khiêm Hòa: “Sao anh ấy lại tới đây?”

 

Dương Khiêm Hòa: “Vừa nãy cậu ta hỏi tôi ở đâu, tôi nghĩ hôm nay cô có ở đây nên gọi cậu ta đến. Trước khi cậu ta đến, tôi không có nói là có cô. Thế nào? Tôi đã tạo cơ hội cho hai người gặp nhau đó, đủ thành ý chưa?”

 

Thịnh Văn Ngôn: “Tôi chưa trang điểm mà!”

 

Dương Khiêm Hòa: “Thế này cũng ổn mà.”

 

“Không được, tôi chưa trang điểm thành kiểu trưởng thành gợi cảm, cũng chưa khoe chân dài!”

 

Anh ta sờ cằm: “Không sao, lần sau tôi tạo cơ hội khác cho hai người, lúc đó cô nhớ ăn mặc đẹp vào, hút hồn cậu ta luôn.”

 

“… OK.”

 

Dương Khiêm Hoà là người biết tức thời, không lâu sau đã rủ mấy người ngồi cạnh Thẩm Tại qua chơi trò chơi, cứ thế sắp xếp Thịnh Văn Ngôn ngồi gần Thẩm Tại.

 

Cô ngồi vô cùng ngay ngắn, hồi hộp muốn chết.

 

Bỗng dưng cô cảm thấy từ vựng của mình quá nghèo nàn. Trước kia cô tự cho rằng sở trường của mình là thả thính tán tỉnh người khác, bây giờ lại không nói được câu nào.

 

“Chuyện là…”

 

“Cô bớt qua lại với Dương Khiêm Hòa đi.” Thẩm Tại nói.

 

Thịnh Văn Ngôn ồ một tiếng: “Anh ta chơi tốt với mọi người lắm.”

 

Thẩm Tại nhìn cô: “Tôi biết, nhưng cậu ta chơi bời trăng hoa, người chơi chung với cậu ta không phải ai cũng tốt. Cô là con gái, đi theo đám người này ăn chơi cái gì vậy?”

 

“Đâu phải có mình tôi là con gái? Hai cô gái kia cũng là nữ mà, trạc trạc tuổi tôi ấy”

 

Ban nãy trong phòng bao có hai cô gái, là bạn gái của mấy cậu trai kia, đều là con gái với nhau nên cô có nói chuyện đôi câu. Hỏi qua hỏi lại mới biết, mọi người bằng tuổi nhau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-81.html.]

 

Thẩm Tại cau mày: “Các cô ấy còn nhỏ, những đã là bạn gái của người ta, vậy nên…”

 

“Tôi cũng muốn làm bạn gái của ai đó ở đây.” Thịnh Văn Ngôn tiến lại gần bên tai anh, đột nhiên nhỏ giọng nói: “Tôi muốn làm bạn gái của anh.”

 

Bởi vì cô ghé sát lại gần, lỗ tai có một luồng khí nóng thổi qua, mang theo chút tê dại, dường như muốn thoảng qua cơ thể anh.

 

Thẩm Tại đình trệ trong một cái chớp mắt, nhìn cô: “Cô gan nhỉ?”

 

Thịnh Văn Ngôn cười “ngại ngùng”: “Đâu có, anh có thể xem xét, còn tôi cứ việc theo đuổi anh.”

 

“…”

 

Có lẽ Dương Khiêm Hòa thấy bọn họ nói chuyện không ra trò trống gì nên rủ qua chơi trò chơi.

 

Nửa trận đầu, Thẩm Tại chưa đến, Thịnh Văn Ngôn là bá vương của trò chơi, chơi là tất thắng. Nhưng khi anh tới, cô đều thất thần, thua hết ván này đến ván khác.

 

“Ra ngoài không mang theo đầu óc thì đừng chơi nữa.” Thẩm Tại không nhìn nổi nữa, lấy đi cục xí ngầu đặt trước mặt mình: “Đổi người.”

 

Dương Khiêm Hòa phụ họa: “Ừ ừ ừ, Văn Ngôn, tôi không muốn chuốc say cô đâu, không là ông chủ nhà cô mất hứng đấy.”

 

Thịnh Văn Ngôn cười đùa: “Không có đâu mà, còn lâu tôi mới say!”

 

Dương Khiêm Hòa: “Ồ, đô của cô cũng khá lắm nha.”

 

“Chứ sao.” Cô đắc ý, đứng dậy: “Mọi người chơi tiếp đi, tôi đi vệ sinh đây.”

 

“Được nha ~ “

 

Thịnh Văn Ngôn uống mấy ly rượu, vội vàng muốn đi vệ sinh.

 

Ra khỏi phòng, đi hết hành lang dài, nhà vệ sinh ở cuối đường. Thịnh Văn Ngôn đi vào dặm lại lớp trang điểm, sau đó mới đi ra.

 

Tầm nhìn ở hàng lang được thiết kế rất độc đáo, có thể nhìn thấy tầng dưới của phía đối diện.

 

Thịnh Văn Ngôn đi lảo đảo, lỡ đãng nhìn phía bên kia, trùng hợp nhìn thấy có đôi trai gái đang thản nhiên hôn nhau như chốn không người.

 

Cô gái mặc áo hai dây, váy bó sát, nhìn vô cùng bỏng mắt. Người đàn ông cũng vội vàng, động tác tay không ngừng, đột nhiên bế cả người cô gái lên.

 

“Úi —— lực tay mạnh dễ sợ.” Thịnh Văn Ngôn híp mắt, thành thật đánh giá.

 

“Tình cảm mãnh liệt dữ dằn.”

 

“Uầy, cắn vậy mà không đau à?”

 

 

Cô tự lầm bầm, nghi hoặc miết.

 

Khi Thẩm Tại đi đến thì gặp cảnh tượng như này. Một cô gái đứng trên hành lang phấn khích nhìn về phía đối diện, mà ở đó là một đôi trai gái đang triền miên.

 

Lúc nãy anh còn nghĩ sao lâu vậy mà cô chưa về, không biết cô có say xỉn rồi ngủ giữa đường không? Ai ngờ cô không những không say, mà còn dừng lại nhìn xuân cung đồ sống nữa.

 

“Thịnh Văn Ngôn.”

 

Cánh tay đang chống vào lan can đột nhiên bị người ta túm lấy, cô hơi lảo đảo, trực tiếp bị kéo đến giữa hành lang.

 

“Làm gì vậy——” Thịnh Văn Ngôn vừa định nổi giận, nhưng ngước lên trông thấy người đó là Thẩm Tại thì ngọn lửa trong mắt liền tắt ngúm.

 

“A… Sếp Thẩm, anh, anh sao thế?”

Loading...